Nam Việt Đế Vương

Chương 96 : So chiêu

Ngày đăng: 13:05 30/04/20


"Cuộn mình lại."



Hắn đột nhiên ra lệnh.



Con Giao Long không ngờ lại tuân theo, thân thể nhanh chóng cuộn tròn, không có chút phản kháng



Trần Phong há hốc mồm, sau đó cười ha hả.



"Lăn qua lăn lại!"



"Di chuyển quanh gốc cây này!"



"Đi nhặt khúc gỗ về cho ta!"



....



Con Giao long ánh mắt u oán nhìn hắn, miệng ngậm lấy một khúc cây, sau đó nhả trước mặt hắn, cái đuôi thì vẫy vẫy giống như một chú chó con vậy.



"Trần Phong, cái này là...."



Thanh sau một lúc chạy đi thì không khỏi lo lắng, bèn nhanh chân trở lại. Lúc đên nơi thì thấy cảnh tượng này, bởi vậy mới há hốc mồm, không dám tin vào mắt mình.



Trần Phong khóe miệng đột nhiên nhếch lên, chỉ một ngón tay vào trán, nói:



"Trí tuệ, trí tuệ. Em đã nói là giải quyết được mà."



Thành khóe mắt giật giật, giơ ngón giữa về phía hắn, nở một nụ cười khinh bỉ nhất có thể, nói:



"Đừng chém gió nữa. Rốt cục là có chuyện gì vậy?"



"Là thế này....."



Hắn kể lại một mạch từ đầu đến cuối câu chuyện, đương nhiên sẽ thêm mắm thêm muối, miêu tả mình anh hùng tài năng tiêu sai cỡ nào, nhờ đó mà thu phục được Giao long.



"Nghe thật khó tin. Nhưng thôi vậy là tốt rồi. Xét hình thể cùng khí tức nó phát ra, anh đoán chừng nó là yêu thú cấp bốn, sắp đột phá cấp năm rồi. Như vậy chúng ta có thể thoải mái di chuyển trong khu vực này mà không sợ bị thú dữ vồ rồi."



Trần Phong gật đầu đồng ý, lại nhìn lên người của Giao long, đột nhiên nghĩ ra cái gì đó.



"Anh Thành, em có cái này hay lắm....."



"Cái gì....ờ ờ đúng, ừ hay đấy, anh cũng chưa thử bao giờ. Nghe nói chỉ có mấy người ở những vùng sông lớn hay ngoài biển mới dám chơi thôi."



"À hú hú hú."
"Hiệp trước là anh ra tay, giờ đến lượt em đi."



Trần Phong đầy hứng thú nói, hai chân liên tục bước ra, dáng đi khá uyển chuyển, trông có vẻ không phù hợp với hắn lắm. Rồi đột nhiên bước chân hắn càng ngày càng nhanh hơn, biến ảo không ngừng, mà khí thế hắn đột nhiên kéo lên không ngừng.



Giao long bộ!



Thân pháp này của hắn chính là tìm hiểu từ Giao Long mà ra. Tuy mới chỉ là bước đầu nhưng cũng đã có uy năng sơ bộ, vượt qua Xà ảnh thân không biết bao nhiêu lần, ít nhất đã có thể so với một số ít võ kỹ trung cấp rồi.



"Được lắm."



Thành hai mắt sáng rực, cũng sử dụng thân pháp. Thân pháp này của hắn tên là Hổ bộ, bước đi đầu tiên cũng khá nhẹ nhàng, nhưng sau lại mạnh mẽ, như mãnh hổ vồ mồi, cực kì bá đạo. Nếu xét về mặt nào đó thì thân pháp hai người cũng có điểm chung nhất định.



Binh bốp binh binh bốp bốp.



Hai người vừa thi triển thân pháp, vừa vận dụng các loại võ kỹ, liên miên không dứt, hơn nữa cấp bậc đều không kém.



"Loạn quyền phá thạch!"



Trần Phong hét lớn, rốt cục thi triển ra được chiêu cuối cùng của Loạn quyền phá thạch!



Hai tay hắn múa may mù mịt, lúc đánh lên là Thiết lôi quyền, nhưng lúc đánh xuống lại là Toái thiết thủ, lúc đánh sang ngang lại là Âm Minh Chưởng, lúc đánh vào giữa lại là Xuyên Tâm chỉ. Chiêu thức liên miên không dứt, dù là Trần Phong cũng cảm thấy có chút không chịu đựng được, Thể lực, Chân khí, Tinh thần lực đều liên tục bị tiêu hao, xem ra chỉ có thể đánh ra được hai ba phút nữa mà thôi.



Còn về phía Thành, hắn cũng toát mồ hôi hột. Trần Phong chiêu thức này quá mức phiền phức, mỗi chiêu kia hắn đều phải chọn lựa phương pháp phòng ngự tương ứng, khiến hắn cũng ăn không tiêu!



Lão Hổ thượng sơn!



Hắn gào lên, cúi người xuống, sau đó đột nhiên bật dậy, như hổ vồ mồi, hai bàn tay đánh xuyên vào võ kỹ như mưa kia của Trần Phong.



Banh!



Loạn quyền phá thạch của Trần Phong nhất thời bị phá vỡ, Chân khí tán loạn, phản phệ lại hắn, khiến hắn khóe miệng ứa ra một tia máu tươi. Mà Thành vì liều mình lao vào, cho nên bị dính hai ba chiêu của Loạn quyền phá thạch, trong đó có Thiết Lôi quyền, Âm Minh Chưởng hai chiêu thức, khiến hắn cũng bị thương không nhẹ.



Hai người lại một lần nữa bật lùi lại, thở dốc, sau đó đồng thời ngã khụy xuống.



"Hòa thôi!"



Hai người cười lớn, cảm thấy thân thể hư thoát, sức lực bị rút đi sạch sẽ.



Hết chương 96



Cầu phiếu đề cử