Nàng Dâu Cực Phẩm

Chương 1094 : Cô lặng lẽ nhìn, không biết gì hết

Ngày đăng: 21:57 28/04/20


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Thực ra tôi cũng không hề vĩ đại gì cả, tôi chỉ nghĩ rằng, cứ tiếp tục kiên trì thì có lẽ một ngày nào đó sẽ làm nên chuyện thôi” Cười tươi tắn như mặt trời vậy.



Đàm Hi vỗ vai anh ta: “Tất cả mọi điều đã trải qua đều sẽ trở thành của cải, tất cả mọi tích lũy đến cuối cùng sẽ được đền đáp, không phải không hỏi han gì đến anh, mà là hy vọng anh có thể tích nhiều dùng dần”



“Tôi hiểu rồi” Cho nên mấy năm nay Lâm Tâm chưa bao giờ từng nổi giận hay oán trách, dù được phân đến bộ phận nào cũng đều chuyên tâm làm việc, được điều đến dự án nào cũng tận tâm tận lực theo sát, mới1đầu có lẽ còn thấy mệt mỏi, cũng đã có lúc muốn bỏ cuộc, nhưng dần dần tích lũy lại, mới phát hiện ra mình đã thu hoạch được không ít thứ hữu ích.



Năm năm, anh gần như đã trải qua hết tất cả mọi bộ phận phòng ban lớn nhỏ trong Thịnh Mậu, ngay cả phòng tài vụ của Dương Thuyền anh ta cũng đã từng phải đến làm việc vặt, nay quay đầu nhìn lại mới kinh ngạc phát hiện ra rằng dường như tất cả các phương diện đều đã lướt qua.



Chưa bàn đến “tinh chuẩn”, nhưng trong lòng cũng đã nắm rõ được.



“Một nhân viên giao dịch chứng khoán không chỉ cần có năng lực xuyên thấu nhạy bén đối với thị trường, khả năng phán đoán hành8động quả quyết, năng lực ứng phó với sự biến động mạnh mẽ, mà còn cần có năng lực nhìn xa trông rộng ra toàn cục, và tầm mắt rộng lớn để chống đỡ. Lấy ví dụ như, anh làm giao dịch viên cho một công ty, nếu như không hiểu được về tình hình vận hành cụ thể của công ty đó đã tùy tiện tiếp nhận thì rất có thể cuối cùng không phải là năng lực của anh có vấn đề mà là toàn bộ chứng khoán sẽ sụp đổ, cho dù có thắng được chút tiền về tay thì cũng không thể cứu vãn lại được, bởi vì chiều hướng phát triển chung không ai có thể sửa được nữa”



Lâm Tâm lắng nghe vô cùng nghiêm túc.



Đàm Hi2thấy anh ta chăm chú lắng nghe như cậu học sinh tiểu học, không khỏi cong môi lên cười: “Bây giờ đã biết tại sao tôi lại để anh làm chức vụ thư ký Tổng tài này chưa?”



“Người thấy càng nhiều, làm việc càng lớn”



“Còn có một điểm nữa, nếm thử mùi vị phỏng đoán tư duy quyết sách và tâm lý quyết sách của cấp trên, anh sẽ phát hiện ra những việc đó cực kỳ có tác dụng trong khi đưa ra quyết sách cuối cùng trong quá trình giao dịch của anh”



Hai mắt Lâm Tâm sáng bừng lên, giống như đá hắc diệu, rực rỡ sáng chói.



“Chào mừng anh, trợ thủ mới của tôi” Đàm Hi đứng dậy, đưa tay phải ra về phía anh.



Lâm Tâm đứng dậy bắt4tay lại, cơ thể vì kích động cho nên run rẩy theo.



“A Tầm, nhanh chóng trưởng thành, Trader Department tương lai cần đến anh” Đàm Hi thu tay lại, nhẹ bẫng vẽ ra một ngày mai sấm sét bão bùng.



Trader Department?



Phòng giao dịch chứng khoán?



“Đàm Tổng, cô...” Lâm Tâm thấy không thể tin được.



“Suỵt! Anh là người thứ hai biết thôi đấy, nhớ giữ bí mật, bởi vì còn chưa đến thời điểm tốt nhất để công bố




Thắng làm vua thua làm giặc, không có gì phải bàn cả.



“Cũng may còn chưa vội vàng đưa ra kết luận, sau này chúng ta đừng dính vào lũ lắm mồm kia nữa.”



“Đúng, cứ yên ổn mà làm việc, rồi sẽ có ngày làm nên chuyện”



Cùng lúc đó, tầng 27, văn phòng tổng tài.



“...Đây là danh sách thống kê những người đó” Châu Miễu đưa tờ giấy A4 đã chuẩn bị sẵn cho Đàm Hi.



Nhìn lướt qua nhanh, hai tờ giấy kín mít chữ.



Trong mắt Đàm Hi lướt qua sự hài lòng: “Xem ra ở công ty chúng ta có không ít người thông minh”



“Đa số đều hiểu chuyện, chỉ có số ít thích đâm thọc sau lưng thôi.”



“Đã ghi lại hết chưa?”



Châu Miễu ngẩn người, lấy bút ra, rút một tờ giấy trắng, soàn soạt ghi lại tên mấy người, đều là những người Đàm Hi không có ấn tượng.



“Xem ra cô làm giám đốc HR rất khá, nhớ được hết tất cả tên nhân viên rồi.”



Châu Miễu khiêm tốn cười: “Đây là bổn phận của tôi, không dám kể công. À đúng rồi, vị trí phó giám đốc bộ phận nhân sự có cần tiến hành một đợt tuyển dụng công khai không?”



“Vốn dĩ tôi định để Lâm Tầm qua đó rèn luyện... Nhưng kế hoạch không kịp sự thay đổi, nên đành phải vậy.”



Châu Miễu thẩm kinh ngạc, nhưng khuôn mặt vẫn không có gì thay đổi.



Thực ra trước đó cô ta cứ tưởng rằng Lâm Tâm đã bị Đàm Hi lãng quên, nhưng không ngờ người ta có một cú xoay người đẹp đến thế, thậm chí cô còn nghi ngờ trước đây Đàm Hi không hỏi han ngó ngàng gì đến Lâm Tâm thực ra là đang âm thầm bồi dưỡng, chuyên tâm mài giũa, nay xem ra, sau này Lâm Tâm...



Bé ngoan của tôi! Giỏi lắm!



Nếu nói là người giỏi nhất, phải tính đến... Châu Miễu ngước lên nhìn người ở trước mặt mình.



Cô yên lặng quan sát, nhưng thực ra đã biết tất cả mọi thứ.