Nàng Dâu Cực Phẩm

Chương 1140 : Bữa tiệc mừng công, đoàn đội ra mắt

Ngày đăng: 21:58 28/04/20


Bữa tiệc mừng công của Phúc Tường.



Đàm Hi là công thần lớn nhất, tới tham dự cùng với phòng giao dịch chứng khoán của Thịnh Dụ, một nhóm nam thanh nữ tú cùng bước vào, không chỉ tạo ra sự đẹp mắt mà cũng1khai hỏa toàn bộ khí thế.



Nụ cười của Sở Hoài Binh càng rạng rỡ thêm hai phần, xua tay từ chối một đối tác đang định bắt chuyện với mình, sau đó đi về phía Đàm Hi.



“Ha ha... Đàm Tổng tới làm nhà tranh8rực rỡ hẳn lên.”



“Chủ tịch Sở lại nói quá rồi, tôi không gánh nổi đâu.”



“Trường Giang sóng sau đè sóng trước, người trẻ tuổi thì cứ phải làm mình thật nổi bật vào, cô đừng khiêm tốn quá thế.”



Hai bên cùng bắt tay, thể2hiện cho quan hệ hợp tác thân mật giữa Thịnh Mậu và Phúc Tường.



Người đến đây đều là người sành sỏi, vừa nhìn đã hiểu rõ trong lòng ý nghĩa của động tác này giữa hai người họ. “A Khiêm, đưa Đàm Tổng về4chỗ ngồi đi.”



Sở Hoài Binh vừa nói xong, Sở Khiêm liền thuận thế bước lên, giơ tay làm động tác mới.



Đàm Hi khẽ gật đầu, nói câu cảm ơn.



“A Kiểu trẻ người non dạ, đã quấy rầy tới Đàm Tổng, tôi thay mặt nó xin lỗi cố.” Vừa đi, Sở Khiêm vừa thấp giọng nói.



“Không sao, em họ của anh... khá là thú vị đấy.”



Thú vị ư?



Người đàn ông nhướng mày, nhìn thấy ý cười như có như không trong đáy mắt Đàm Hi thì không khỏi giật mình.



Vậy là, nói thế... là khen ngợi hay châm chọc đây?



Đàm Hi và mười ba nhân viên của Thịnh Dụ được sắp xếp ngồi cùng bàn với nhau, từ thành một bàn.
Người phụ nữ hừ một tiếng yêu kiều, “Như thế còn nghe được... Giờ thì đã có thể nói cho em biết rốt cuộc anh đang tức giận với ai chưa?”



Trương Hưng Hoa nhíu mày, dùng ánh mắt lạnh lùng và nặng nề nhìn về một nơi nào đó ở phía trước.



Hứa Ninh thuận thế nhìn theo, chỉ thấy bóng dáng một người phụ nữ, trên người mặc âu phục màu đen giống những người đàn ông bên cạnh, nhưng nếu chỉ là bạn gái đi dự cùng thì mặc như thế có phần hơi lòe thiên hạ...



Trong tư tưởng của cô ta, đàn ông chinh phục thiên hạ, quát tháo thương giới; còn phụ nữ thì chỉ cần phụ thuộc chặt chẽ, làm hoa dệt trên gấm là được rồi.



Căn bản không ngờ được rằng một người phụ nữ cũng có thể trở thành đối tượng được mời mọc, sóng vai bình đẳng với cánh đàn ông, đứng thẳng đĩnh đạc.



Chỉ có thể nói, sự thiển cận luôn hạn chế sức tưởng tượng của con người. Bản thân cô ta thế này nên lúc nào cũng cảm thấy đồng loại cũng nên giống như mình.



“Người phụ nữ đó...” Hứa Ninh lên tiếng thăm dò, vừa quan sát Trương Hưng Hoa lại vừa dán ánh mắt chặt vào bóng dáng ngồi ở phía bên kia.



Đột nhiên, chủ nhân của bóng dáng đó hơi nghiêng đầu nói chuyện với người đàn ông trẻ tuổi ngồi bên cạnh, lộ ra nửa gương mặt trang điểm rất tinh tế.



“A” Hứa Ninh thốt lên.



Sao lại là cô ta?



Trương Hưng Hoa nhíu mày, dựng ly rượu bị người phụ nữ làm cho nghiêng đi, giọng nặng nề, “Lúc gào lúc thét cái gì thế hả? Còn chưa thấy đủ mất mặt à?”



“Không phải... Người phụ nữ đó...”



Trương Hưng Hoa nhìn cô ta với ánh mắt cảnh cáo, “Nhìn cho rõ hoàn cảnh hiện tại, thu hồi nhưng tâm tư vụn vặn vớ vẩn của em lại! Có một số người, anh không thể trêu vào, em càng không thể trêu vào.”



Hắn cho rằng Hứa Ninh ghen tị, trong lòng dù kiêu ngạo thế nào thì vẫn không thể không cẩn thận.



Lỡ như biến khéo thành vụng, đắc tội Đàm Hi thì có khi còn lỗ vốn.