Nàng Dâu Cực Phẩm
Chương 560 : Nửa đêm lập đội, hoàn thành phương án
Ngày đăng: 21:43 28/04/20
Món ăn vừa lên đủ thì Lầm Tầm đến.
“Đàm Tổng” Có mặt người ngoài, anh ta cũng không gọi thẳng tên của Đàm Hi.
“Giới thiệu một chút, đây là Lâm Tầm. Hai người này là đồng nghiệp trong công ty, Aiken, Lâm Sảng.”
Sau khi chào hỏi, Lầm Tầm ngồi xuống bên cạnh Lưu Diệu, cởi áo khoác ra vắt trên lưng ghế, sau đó nâng ly về phía hai người Aiken: “Rất vui khi được làm quen với hai anh, tôi xin cạn trước!”
Hai người trả lễ.
Một bữa cơm náo nhiệt, lúc chia tay mọi người đều ngà ngà say. Lưu Diệu đỡ Lâm Tầm rời đi. Đàm Hi gọi xe taxi đưa Aiken và Lâm Sảng về, còn bản thân cô thì lên xe bus trở về trường.
Giữa đường, Hàn Sóc gọi điện thoại đến hỏi cô đêm nay có về không.
Đàm Hi: Dĩ nhiên
Hàn Sóc: Vừa hay, lúc đi ngang qua cổng trường mua giùm tớ một bát mì xào, bụng tớ đói đến mức xẹp lép rồi [Đáng thương]
Chìa khóa cắm vào ổ khóa, không đợi Đàm Hi dùng sức, cửa đã được mở ra, chào đón cô là một cái ôm quá lố và một tràng lời ngon tiếng ngọt...
“Hôn một cái nào, anh đây nhớ muốn chết!”
“Mì xào thơm quá, bé cưng là tốt nhất~”
“Một ngày không gặp như cách ba thu, cưng có nhớ anh không?”
“...”
Đàm Hi xoa ấn đường đang giật liên hồi: “Hàn Sóc, tiết tháo của cậu đâu rồi hả?”
“Tiết tháo là cái gì? Anh đây chưa nghe thấy bao giờ.”
“...” Người này đã hết thuốc chữa, chẩn đoán hoàn tất!
Tắm rửa xong xuôi bước ra, Đàm Hi bắt đầu ngáp, mí mắt sụp xuống, hận không thể nhào lên giường ngủ thẳng cẳng.
Hàn Sóc nhào đến: “Cưng à, anh sắp lên kim cương 2 rồi, dẫn anh chơi vài ván đi!”
“Tớ đi ngủ, ngày mai chơi với cậu.”
“Đừng mà, chỉ còn thiếu một chút thôi! Cưng xem, cưng xem...”
Đàm Hi bị cô ấy lắc đến chóng mặt, “Cho nên cậu chơi Liên Minh Huyền Thoại lâu như vậy rồi, mà bây giờ mới lên được kim cương 2 thôi hả?”
“Chứng cứ đầy đủ rồi?”
“Đầy đủ rồi.”
“Bản lĩnh không nhỏ nhỉ.”
Đàm Hi nâng ly, uống một ngụm ngước: “Thường thôi.”
“Tôi rất tò mò, sao cô cạy được miệng của đối phương?” Vậy mà lại ngốc đến mức thừa nhận ngay trước mặt, tự đào hố chôn mình.
“Sao nào, anh muốn dùng cách tương tự đối phó Lưu Đông?”
Khuôn mặt được xem là điển trai của anh ta, bỗng chốc trở nên lúng túng.
“Vô dụng thôi.” Đàm Hi thong thả lên tiếng, “Tình hình của Lưu Đông khác với La Vũ Văn, cách kia không có tác dụng gì với ông ta đâu.”
Sở dĩ có thể ép La Vũ Văn vào trạng thái điên cuồng, giành được thắng lợi là nhờ vào hành động bất ngờ nhanh chóng, dĩ nhiên cũng có liên quan đến tính cách đa nghi của anh ta, dưới tác dụng tổng hợp của các nguyên tố, mới đạt đến hiệu quả khiến cho phòng tuyến tâm lý của đối phương sụp đổ. Nnếu dùng cách này trên người con cáo già như Lưu Đông, chắc chắn sẽ không thành công.
“Xem ra Phùng tổng vẫn chưa bắt được thóp của Lưu Đông mà đã tự nhốt bản thân vào ngõ cụt rồi.”
“Cô!”
Tuy lời này không dễ nghe, nhưng đúng là sự thật.
Tài khoản nước ngoài có tính bảo mật cực cao, lấy chứng cứ xuyên quốc gia là việc khá khó khăn, lúc đó Phùng Thiếu Luân có thể biết được tổng số tiền trong tài khoản là nhờ vào việc tìm Hacker giúp đỡ.
Chứng cứ lấy được thông qua con đường không chính quy, không thể giao nộp lên tòa án được, nhưng anh ta cũng không tìm được danh nghĩa thích hợp để kiểm tra tài sản của Lưu Đông bằng con đường chính ngạch. Thế là hoàn toàn rơi vào cục diện bế tắc.
“Phùng tổng, anh không còn nhiều thời gian nữa rồi. Không phải anh giết chó, thì là chó sẽ cắn anh, kéo càng lâu, đêm dài lắm mộng”
Nụ cười trên mặt anh ta vụt tắt, để lộ ra vẻ nôn nóng hiếm thấy, dù sao cũng đã bị vạch trần, miễn cưỡng giả vờ cũng không còn ý nghĩa gì, mà ngược lại càng mệt mỏi hơn.
“Đây là một con chó dữ, đã bắt đầu cắn người rồi. Gần đây Lưu Đông thường xuyên liên hệ với các thành viên hội đồng quản trị khác. Nếu như tôi đoán không nhầm, trong cuộc họp chủ tịch tuần sau, ông ta sẽ đề xuất việc bổ nhiệm lại giám đốc.”
“Con chó già đó muốn phế anh?”
“...”
“Khụ” Đàm Hi ho vào nắm tay mình, mượn động tác đó để che lấp đi sự lúng túng, “À thì... anh định phản kháng lại như thế nào?”
“Thời gian tôi tham gia vận hành công ty quá ngắn, trước đây vẫn luôn phụ trách công ty con ở nước ngoài, không hề có nền móng nào trong nước. Mà Lưu Đông đã khổ tâm tạo dựng mối quan hệ mấy chục năm nay rồi, tôi không phải là đối thủ của ông ta.”