Nàng Dâu Cực Phẩm

Chương 561 : Đồng uyển đậu hi, thừa nước đục thả câu

Ngày đăng: 21:43 28/04/20


Đàm Hi nhướng mày. Nhìn dáng vẻ chán chường ủ rũ của Phùng Thiếu Luân, cô không nhịn được bèn trêu ghẹo: “Cũng khá hiểu rõ chính mình đấy chứ.”



Anh ta cười khổ: “Có thể bớt nói những lời châm chọc lại được không?”



“...”



Phùng Thiếu Luân: “Thật ra tôi nghĩ đến một cách, nhưng cần cô phối hợp.”



Đàm Hi khẽ cười, tỏ vẻ quan tâm hỏi: “Nói thử xem.”



“Kêu La Vũ Văn đứng ra làm chứng tố cáo Lưu Đông! Như thế bên phía tòa án sẽ có đủ lý do kiểm tra tài sản đứng dưới tên của ông ta rồi.” Khi đó, anh ta lại tiến hành thao túng từ bên trong, thì có thể đào ra hai tài khoản bí ẩn từ ở nước ngoài!



Đàm Hi vỗ tay: “Mạch suy nghĩ rất hay.”



Mắt anh ta sáng lên: “Cô cũng cảm thấy ổn?!”



“Nhưng...” Khẽ thở dài, cô lắc đầu, “Trong này có quá nhiều ẩn số chưa biết, rủi ro cũng cao.”



Đầu chân mày Phùng Thiếu Luân nhíu lại, “Có ý gì?”



Đàm Hi: “Bây giờ La Vũ Văn đã bị tạm giam. Người duy nhất anh ta có thể nhờ cậy là Lưu Đông. Anh cảm thấy anh ta phải ngốc đến cỡ nào mới cắn ngược lại cọng cỏ cứu mạng duy nhất của mình?”



Phùng Thiếu Luân: “Những gì Lưu Đông có thể cho, tôi cũng có thể...”



Đàm Hi: “Có thể cứu hắn ra khỏi tù không?”



Phùng Thiếu Luân im lặng.



Cửu Châu xuất phát từ một nhà máy nhỏ tầm thường, nhờ vào một nửa cố gắng, một nửa may mắn mới có được quy mô như ngày hôm nay. Tuy Phùng Thiếu Vỹ dùng gần 10 năm nghĩ cách chen vào giới quyền quý nổi tiếng, từ đó để mở rộng mối quan hệ, nhưng thu hoạch lại không lớn và cũng không tìm được biện pháp khác tốt hơn.



Mà thời gian Phùng Thiếu Luân ở trong nước cũng không nhiều, càng không tiếp xúc được với đỉnh ngọn kim tự tháp.


“Cô đây là thừa nước đục thả câu!”



Thời hạn 5 năm, ai mà biết được sẽ xảy ra chuyện gì? Nếu như Thịnh Mậu kinh doanh không ổn, dĩ nhiên có Đàm Hi trấn thủ thì gần như sẽ không có khả năng đó, nhưng cũng không thể loại trừ sự cố ngoài ý muốn sẽ xảy ra. Nếu như đồng ý, thì tương đương trong vòng 5 năm tới, Cửu Châu và Thịnh Mậu sẽ ràng buộc lại với nhau.



Được ăn cả, ngã về không.



“Tôi biết anh đang lo lắng điều gì. Cửu Châu có thể có đội nhóm cố vấn đầu tư riêng của mình, có thể tiến hành thẩm tra và giám sát phương án đầu tư theo quý hoặc theo năm do Thịnh Mậu làm ra. Chúng tôi cũng sẽ cố gắng phối hợp hết sức. Vì thế, đây không phải là điều kiện vô lý. Chúng tôi không hứng thú với Cửu Châu các anh, chẳng qua chỉ là tiện tay mang về một mối làm ăn, mọi người hòa khí sinh tài, chỉ thế mà thôi”



Phùng Thiếu Luân tỏ vẻ dò xét.



Ngón tay vuốt ve hoa văn lồi lõm trên mảnh thủy tinh, Đàm Hi mỉm cười, nghênh đón tầm mắt khắt khe của đối phương: “Nếu tôi muốn làm gì đó với Cửu Châu, Lưu Đông sẽ là thanh kiếm tốt nhất, tôi cần gì phải tự hủy hoại vũ khí của mình chứ?”



“Người phụ nữ như cô... không biết câu nào là thật, câu nào là giả, tôi không yên tâm.”



“Phùng Tổng, anh là người cầm lái trong tương lai của Cửu Châu, trong thời khắc quan trọng thì khả năng quan sát của anh đi đâu mất rồi?”



“Đừng dùng trò khích tướng, tôi sẽ không mắc bẫy đâu!”



Đàm Hi bĩu môi, nhún vai.



Phùng Thiếu Luân không biết đang nghĩ đến điều gì, đột nhiên bật cười: “Đàm Hi, thật ra cô không cần phải vạch rõ quan hệ như thế, giúp tôi cũng là đang giúp bản thân cô. Nhưng cô lại tham lam đến mức đòi thù lao, trên đời này làm gì có cái lý ấy?”



Sắc mặt nặng nề, lạnh lùng nhìn anh ta.



“Ha, bị tôi nói trúng rồi chứ gì?” Trong lòng ngực của anh ta dâng trào một sự sung sướng khó tả, hóa ra nhìn người phụ nữ này biến sắc lại là một chuyện thú vị đến thế!



“Cô móc nối với tôi tung ra tin Lưu Đông bị bắt, từ đó gây nhiễu loạn cho La Vũ Văn, tạo áp lực, ép thần kinh hắn vào trạng thái suy sụp. Lúc đó, Lưu Đông được bạn bè rủ đi đánh golf, tôi kêu thư ký nhận cuộc gọi của La Vũ Văn, tiến một bước trong việc khiến hắn tin Lưu Đông đã thật sự tiêu đời rồi! Mỗi một bước đều được tính toán chặt chẽ chính xác, nhưng có một điểm, cô đã bỏ sót rồi.”



Đàm Hi cau mày.



“Dựa vào sự hiểu biết của tôi với Lưu Đông, ông ta không phải là kiểu người dễ bị lợi dụng. Huống hồ, cô còn mượn tay ông ta hại bạn trai của cháu gái họ của ông ta? Con chó hung ác này sao có thể chịu để yên? Cứ đợi đi, ông ta cắn xong Cửu Châu, tiếp theo sẽ đến phiên Thịnh Mậu! Tôi tiêu tùng rồi, cô cũng không thoát được, mọi người cùng chết thôi!”