Nàng Dâu Cực Phẩm
Chương 634 : Chịu trách nhiệm với anh - Sắp g y chuyện đ y
Ngày đăng: 21:45 28/04/20
Lục Chinh thở dài, ôm cô vào lòng: “Gấp gáp cái gì? Anh có nói muốn lật lại nợ cũ sao?”
“Chẳng lẽ lúc nãy không phải?”
Anh ôm chặt hơn: “Đồ ngốc, thế giới này không phải thuộc cái kiểu không đen thì là trắng. Người xưa có nói... kẻ ngu vô tội người tài có tội. Em hiểu ý của anh chứ?”
Đàm Hi gật đầu: “Hiểu!”
Lục Chinh nhướng mày.
“Anh không tin?” Đàm Hi ngồi thẳng người.
Ánh mắt anh không gợn sóng, không nói gì.
“Hừ! Không sợ bị trộm, chỉ sợ bọn trộm nhớ nhung... anh muốn nói điều này đúng không?”
Lục Chinh nhìn chằm chằm vào cổ: “Nếu có thể, anh thật sự rất muốn bỏ em vào túi!” Đeo lên eo mọi lúc mọi nơi, không cho ai nhìn thấy hết.
Đàm Hi bị chọc đến bật cười: “Đường đường là Nhị Gia mà chỉ có thế thôi sao?”
“Ừ. Chỉ có một chút thế thôi, còn lại bị em gặm hết rồi.”
Đàm Hi cảm thấy ấm lòng, nghiêm túc lên tiếng: “Đại Điểm Điểm, em sẽ chịu trách nhiệm với anh.”
“Trách nhiệm gì?”
“Nửa đời sau, thế nào?”
Ánh mắt Lục Chinh sầm xuống, cứ như có một cơn lốc màu đen cuốn tới, mạnh mẽ dâng trào: “Được, nhớ kỹ những gì em nói hôm nay.”
Đàm Hi ghé tới, hôn một cái thật kêu lên cánh môi mỏng của anh.
Cô nói: “Một lời đã định!”
Trong lòng Đàm Hi hiểu rõ, nếu Cố gia đã gửi thiệp mời, thì khả năng từ chối sẽ không được cao cho lắm.
“Này... nhẹ tay một chút! Nhẹ một chút! Đừng có vỗ nát nó!
“Anh tưởng nó được làm từ đậu phụ à? Còn sợ nát, xời...”
“Lúc nãy em nói gì... công ty đầu tư?”
“Thịnh Mậu.”
“Chưa nghe qua... Trò mới của em à?”
“Ừ. Làm chơi cho vui, sao nào, anh có hứng thú?”
Tống Bạch nhếch mép cười: “Vừa hay, tiền trong thẻ xem như tôi góp cổ phần, không quấy nhiễu đến quyết sách của công ty, ngồi đợi tiền hoa hồng là được.”
“Này, anh nghĩ cũng hay quá nhỉ? Tôi mệt sống mệt chết kiếm tiền, anh chỉ cần ngồi vắt chéo chân là có thể nhận hoa hồng?”
“Hê hê.”
Cuối cùng Tổng Bạch vẫn không nhận tấm thẻ đó, quấn lấy Đàm Hi đòi cô đồng ý chuyện cho anh ta góp cổ phần. Bộ dạng không tiết tháo kia thật sự rất phiền!
“Được rồi, được rồi, tôi đồng ý!”
“Oh yeah! Yêu em, moah moah~”
“...” Bạn nhỏ Tiểu Bạch này, bực bội!
Đàm Hi đột nhiên nhớ đến chuyện buổi tiệc tối nay, Tổng gia chắc cũng nhận được thiệp mời.
“... Em nói chuyện cậu Hai nhà họ Cố về nước à?”
“Anh quen biết Cố Hoài Cẩn?”
“Không quen” Tống Bạch lắc đầu, gãi cằm, “Nói ra người này khá thần bí, ở nước ngoài mười mấy năm, lần này đột nhiên lại chạy về, có mùi muốn gây chuyện đây!”