Nàng Dâu Cực Phẩm

Chương 635 : Hủy bỏ lệnh truy nã, cơ mật cấp ss

Ngày đăng: 21:45 28/04/20


“Lão Lục! Cậu ở đâu vậy?” Giọng nói nôn nóng của Thời Cảnh truyền đến từ đầu dây bên kia.



Ánh mắt Lục Chinh trở nên lạnh lùng: “Xảy ra chuyện gì vậy?”



“Nói qua điện thoại không rõ ràng, cậu đến quân khu ngay, nhanh lên...!”



Lục Chinh lấy áo khoác, sải bước ra khỏi văn phòng.



Trần Khải đang chuẩn bị gõ cửa, cánh tay lơ lửng ở không trung, nâng mắt lên liền nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Boss: “Lục



Tồng...”



“Hủy hết toàn bộ lịch trình hôm nay, tôi có việc khác phải làm.”



Nửa tiếng sau, văn phòng tổng tham mưu quân khu.



Lục Chinh đẩy cửa bước vào, mồ hôi thấm ướt áo sơ mi, dán chặt vào lưng, may mà áo màu đen nên không hề thấy rõ.



“Lão Lục, cuối cùng cậu cũng đến!” Thời Cảnh tiến lên đón, ánh mắt nghiêm túc.



“Rốt cuộc là chuyện gì?”



“Ông Cát muốn từ bỏ việc truy bắt Dịch Phong Tước, đồng thời đưa tất cả các tư liệu điều tra và tin tình báo liên quan vào kho tư liệu cơ mật, không có quyền hạn không thể kiểm tra.”



“Cấp mấy?”



“Cấp SS.”



Lục Chinh cau mày, tức là, ngay cả anh cũng không có tư cách truy cập.



Sự kinh ngạc chỉ xảy ra trong chớp mắt, nhưng bình tĩnh lại rất nhanh: “Chuyện khi nào vậy?”



“Sáng nay.”



“Có hỏi nguyên nhân chưa?”



“Hỏi rồi. Ông ấy nói là chỉ thị của cấp trên“. Số người có thể được ông Cát xưng là “cấp trên”, có thể điểm được trong một bản tay.
Vì thế, không thể thay đổi.



Thời Cảnh chửi thề, đá tung chiếc ghế thấp trước mặt: “Mọi cố gắng trong vài năm qua đều đem cho chó ăn hết rồi! Mẹ nó!”



Lục Chinh nắm chặt vai anh ta, kéo ra ngoài hành lang: “Cậu điên rồi à! Đó là văn phòng tổng tham mưu, muốn trút giận thì đi ra ngoài sân huấn luyện!”



“Cậu không lo hắn ta tự do ra vào Hoa Hạ sẽ gây bất lợi với cậu?”



Ghi nhớ mối thù một phát súng đến tận bây giờ, có thể cho thấy Dịch Phong Tước là một người có thù tất báo. Có thể kiên trì 5 năm, nói lên ý chí quyết tâm của hắn rất lớn.



Một người như thế, một mối thù sâu nặng như vậy, sao có thể dễ dàng từ bỏ việc báo thù được?



“Dịch Phong Tước là một kẻ điên, tôi lo...”



“Sẽ không có chuyện gì đâu” Lục Chinh vỗ vai an ủi người anh em của mình, ánh mắt lạnh lùng như nước.



Anh nói: “Năm xưa, tôi có thể cho hắn một phát súng. Hôm nay, cũng có thể cho hắn phát thứ hai.”



Đêm đến, nhà chính Cố gia.



Ngôi biệt thự kiểu trang viên được xây dựng dựa sát vào núi, ngồi Bắc hướng Nam, ẩn hiện trong màu xanh cây cối, hòa mình vào tiếng ve kêu râm ran, độc chiếm phong thủy một phương.



Trong tứ đại tài phiệt của thủ đô: Bàng, Lục, Cố, Tần, thì nhà họ Bàng có quyền, Lục gia có tiền, Tần gia là thành viên mới, còn gia tộc Cố Thị thì lại nổi tiếng với sự thần bí khiêm tốn và phồn hoa của mình.



Gia sản của họ thế nào, không một ai có thể biết được.



Thậm chí ngay cả vị trí nhà chính của Cố Thị cũng mới được phơi bày vào tối nay, lúc trước nếu có ai muốn lên của thăm hỏi, chỉ sợ là không biết nơi đâu mà tìm.



Hôm nay, mượn dịp cậu Hai Cố gia trở về, nhà họ Cố tiến vào giới thượng lưu với tư thế mạnh mẽ nổi trội, xem ra sau này sẽ không còn được bình yên nữa rồi.



Phía trước biệt thự có một khoảng đất trống, trên đó có ba đài phun nước lớn nhỏ khác nhau, hoàn toàn có thể xem như một quảng trường cỡ nhỏ.



Giờ đây con đường tiến vào cửa chính được lót thảm đỏ, còn quảng trường nhỏ vừa hay có thể dùng để làm bãi đỗ xe.



Hoa tươi giăng lối, bồi bàn tiếp đón, thể hiện ra được phong thái của những bữa tiệc kiểu hoàng gia.