Nàng Dâu Cực Phẩm
Chương 807 : Lời mời của hứa trạch, tình địch xuất hiện
Ngày đăng: 21:49 28/04/20
“Ối chà, tính tình cô gái nhỏ đây sao mà nóng thế!” Hứa Trạch cười.
“Nóng cái đầu cậu! Tớ đây là cô gái nhỏ, cậu là tiểu soái ca! Không! Tên mặt trắng!”
Hứa Trạch sở mũi, lúc nãy còn bình thường mà, sao lại tức giận rồi?
Chẳng phải chỉ gọi một tiếng “cô gái nhỏ” thôi sao, có đáng thế không?
Phụ nữ đúng là thứ sinh vật kỳ lạ.
Hứa Trạch tỏ vẻ: Ông đây không bao giờ muốn hiểu!
“Không nói thì tớ đi đây” Đàm Hi cất bước.
“Đừng mà...” Hứa Trạch chặn đường cô, “Tìm một nơi nói chuyện nhé?”
“Chỗ này không được?” “Nhiều người quá.”
Đàm Hi cảnh giác: “Cậu muốn nói chuyện gì?”
Hứa Trạch không lên tiếng, chỉ dùng khẩu hình miệng.
Đàm Hi nhìn hiểu ra.
Cậu ta nói... Lính đặc công sinh viên.
Đàm Hi trầm ngâm trong chốc lát, “Đi đến sân huấn luyện, chỗ đó ít người.”
“Được!” Hứa Trạch nhanh chóng đồng ý.
Dưới nắng chiều, tia nắng màu vàng tổ viền cho từng đám mây. Gió thổi qua, kéo theo làn hơi nóng bức.
Trên sân huấn luyện không bóng người, một nam một nữ đi sánh vai nhau.
“Nói đi, cậu muốn nói chuyện gì?”
Hứa Trạch thổi những sợi tóc rơi trên trán, “Chắc cậu hiểu rõ mục đích lần huấn luyện này, có suy nghĩa gì không?”
Chức trách của quân nhân, cô không đảm đương nổi.
Vinh dự của lính đặc công, cô cũng không hưởng thụ được.
Vì thế thương trường vẫn thích hợp với cô hơn.
Lừa gạt, tính kế, cũng rất thú vị!
Hứa Trạch cảm thấy thất bại, “Tớ nói cậu đó, sao không nghe thấm được câu nào vậy?!”
“Ha...” Đàm Hi cười lạnh, nhìn cậu ta từ trên xuống dưới: “Tớ có trở thành lính đặc công hay không, có liên quan gì đến cậu? Cậu có quyền theo đuổi giấc mơ, cũng có tự do lựa chọn, hai cái này không ảnh hưởng đến nhau. Vì thế, cậu dựa vào gì can thiệp vào chuyện của tớ:
Hứa Trạch tức muốn hộc máu, nhìn vào ánh mắt lạnh lùng trầm tĩnh của Đàm Hi, lại ép buộc kiềm chế lại.
Cậu ta cứng giọng nói: “Tin tức gần đây nhất, 10 ngày đầu sẽ tiến hành phương thức huấn luyện phổ thông, cũng tức là giống với chúng ta như bây giờ. Sau đó, sẽ chọn ra những người có tiềm lực tiến hành huấn luyện cường độ cao trong 10 ngày còn lại, cuối cùng tiến hành diễn tập thực chiến một lần với đội đặc công quân khu Tây Nam. Tô đạt chuẩn sẽ được kết nạp vào trong đội ngũ lính đặc công dự bị, tiếp tục các hạng mục huấn luyện và sát hạch kế tiếp.”
Đàm Hi cân nhắc nửa ngày, vẫn thấy không hiểu: “Chuyện này có liên quan gì đến tớ?”
Hứa Trạch trợn mắt, giơ tay ra khoác hờ lên vai cô: “Bà cô à, cậu nghe cho rõ đây, diễn tập thực chiến sẽ tiến hành theo hình thức tổ, có thể tự do bắt tổ. Một khi tổ chết trận, vậy thì tất cả thành viên trong tổ đều sẽ pass, hiểu chưa?”
“Cậu muốn tớ gia nhập?”
“Tất nhiên, theo quan sát của tớ, tố chất tổng hợp của cậu không tồi đâu.”
“Ha ha... Cảm ơn đã khen.”
“Không cần khách sáo!” “Bỏ tay xuống.” Đàm Hi trầm giọng.
Hứa Trạch cười cợt nhả, “Tôi cứ khoác lên đấy, trừ phi cậu đồng ý đến lúc đó vào chung một tổ với tớ.”
Nắng chiều kéo dài chiếc bóng của hai người, trên sân huấn luyện mênh mông, trông rất có cảm giác như đang dựa dẫm vào nhau.
Mà tất cả những điều này lại rơi vào hai đôi mắt đen láy đứng cách đó không xa.
Thời Cảnh chậc một tiếng: “Lão Lục à Lão Lục, phía trước xuất hiện tình địch, cậu nguy hiểm rồi...”