Nàng Dâu Cực Phẩm

Chương 843 : Lẻn vào trang trại, anh đã tử trận

Ngày đăng: 21:50 28/04/20


Tài xế họ Vương, tên chỉ có một chữ Bân, là một anh lính binh nhất chuyên lo chuyện bếp núc.



Lúc này, ông ta vừa lái xe vừa ngâm nga hát, vô cùng nhàn nhã.



“Hoa loa kèn đang nở hoa í a, đỏ au au...”



Sau khi lên dốc, lại rẽ hai lần, là đến ngay cổng lớn trang trại nước nóng.



Vương Bân nhìn thẳng phía trước, đột nhiên ánh mắt chợt khựng lại!



Két!



Phanh gấp một cái.



Bánh xe hắn một đường dài trên mặt đất, cùng với đó là xe lắc mạnh một cái, cuối cùng vững vàng dừng lại.



Sau khi Vương Bân nhìn rõ tình huống mặt đường, không khỏi lau mồ hôi, vừa thấy may mắn, cũng không khỏi thấy sợ hãi.



Chỉ thấy ở giữa con đường phía trước có hai cây gỗ tròn to, gần như chắn ngang toàn bộ con đường.



“Đệch! Đứa nào thất đức thế này!?”



Nếu ông ta không phanh kịp, cùng với giữ được thăng bằng thì chắc bị lật xe luôn rồi.



“Trẻ con nhà nào mất dạy thế, sao lại lấy cây gỗ ném ra đường thế này? May mà là tôi gặp phải, nếu đổi lại là người khác thì chắc chắn đã xảy ra chuyện rồi! Sao lại chỉ có lớn mà không có khôn thế này.”



Đây là khu vực chuyên biệt, dân ở xung quanh đều là người trong quân đội, xa hơn nữa có trường học, còn con đường này là con đường lũ trẻ buộc phải đi qua mỗi khi đến trường.



Cho nên Vương Bần rất tự nhiên nghi ngờ đám trẻ nghịch ngợm đó gây nên chuyện này.



Trước đây những tình huống như vậy cũng không phải là chưa bao giờ xảy ra. Ông ta khẽ thở dài, đúng là đã đến tuổi đến cả chó còn chê rồi, phải dạy dỗ đám trẻ này ra trò mới được...



Đám trẻ trâu phải chịu đổ vỏ:....



Vương Bân vừa lẩm bẩm vừa dừng xe cho vững, sau đó đẩy cửa bước xuống.



Đi đến giữa con đường phía trước, vòng quanh khúc bbbbbbbbbbbb gỗ nhìn cho kỹ, sau đó hai chân tách ra, để trọng tâm xuống dưới, là một tư thế trung bình tấn tiêu chuẩn.



Sau đó cùng với tiếng hét khẽ “hấy da”, chỉ thấy người đàn ông cầm một đầu khúc gỗ tròn, đẩy về bên đường...



“Đám trẻ trâu này đúng là càng ngày càng không coi ai ra gì!”



Hai khúc gỗ to tròn cộng lại ít nhất cũng gần trăm rưỡi, hai trăm cân, thực sự không biết chúng làm thế nào chuyển được khúc gỗ này ra giữa đường nữa!



Di chuyển xong khúc cây thứ nhất, tiếp tục di chuyện khúc cây thứ hai.
Rút lui đến nơi an toàn, không ai tuần tra.



Đàm Hi đẩy cánh cửa phòng bên cạnh, nếu như bản đồ mặt bằng trang trại không sai thì ở đây là một căn phòng, do được ẩn giấu phía sau tòa kiến trúc nên khả năng giữ bí mật cao.



Quả nhiên...



Bởi vì quanh năm không nhìn thấy ánh sáng mặt trời, lại đang vào mùa hè nóng ẩm nê đồ gỗ trong phòng đã mốc meo hết lên, ga giường màu trắng cũng mọc rêu xanh dài ngoằng.



Trong không khí phảng phất mùi ẩm mốc nồng đậm.



Môi trường không tốt, nhưng ít ra là tương đối an toàn.



Trương Quán và Lưu Minh thả Vương Bản ra. Ông ta vẫn còn là tờ mờ không hiểu chuyện gì.



“Các cô cậu là ai?! Xâm nhập vào khu vực quân đội có mục đích gì?!”



Hàn Sóc: “Đã chết rồi cơ mà? Sao mà nói nhiều thế không biết...”



Thẩm Hàn: “Dựa vào đầu mà tụi tôi phải nói cho ông biết?”



Từ Dương bổ thêm một đao nữa: “Đồng chí à, người chết không có quyền phát ngôn, đã hiểu chưa?”



Vương Bân nhíu mày, nhìn quét qua mọi người, trấn tĩnh nói: “Các cô cậu là sinh viên đại học tham gia đợt lựa chọn lính đặc công lần này.”



Trương Quán chẹp chẹp, biết nhìn người đấy.



Hứa Trạch: “Bây giờ tôi hỏi, ông trả lời. Con tin đang bị nhốt ở đâu?”



Vương Bân: “...”



Đàm Hi: “Lão đồng chí à, ông phải hiểu cho rõ, chúng tôi mới là đại biểu của chính nghĩa, mấy người đứng bên ngoài kia đều là phần tử khủng bố đấy”



Vương Bân: “...”



Nhiễm Dao: “Ông là quân nhân, chắc ông sẽ không nối giao cho giặc đấy chứ?”



Hàn Sóc đẩy Tiểu Công Trúa ra, rống cái rắm ấy, “Tôi hỏi ông một câu thôi, ông muốn làm người tốt hay người xấu nào?”



Vương Bân: “Người chết không nói chuyện được, đây là quy tắc diễn tập. Cho nên dù tôi có biết, dù có muốn làm người tốt cũng không nói được



“Thì bây giờ ông chẳng nói rồi đấy thôi?”



“Nếu không tiết lộ tin tức then chốt gì thì có thể nói được”