Nàng Dâu Cực Phẩm

Chương 863 : Đêm trước diễn tập qu n sự

Ngày đăng: 21:51 28/04/20


Nhưng chỉ có người của đội bảy mới biết Tiểu Công Trúa Nhiễm Dao rốt cuộc là một báu vật lớn tới mức



nào.



Ngày thường thì chẳng phát hiện ra điều gì, nhưng một khi đã tiến vào vùng núi hành quân vào sinh tồn dã ngoại thì Nhiễm Dao chính là “la bàn di động” và “bản đồ sống biết hít thở“.



Thời gian vội vàng trôi qua, đảo mắt một cái, năm ngày huấn luyện cuối cùng cũng sắp kết thúc.



Sau giờ cơm trưa, Phó Kiểu yêu cầu mọi người tới sân huấn luyện số ba tập hợp.



Nhóm của Đàm Hi tới khá sớm, tìm được một chỗ râm mát ngồi xếp bằng.



“Em gái, ngày cuối cùng rồi, có phải chúng ta sắp được giải phóng rồi không?” Hai mắt Hàn Sóc tràn ngập sự vui sướng. Có trời biết cô mong chờ ngày này tới mức nào, dù sao, chỉ cần không có tiếp theo là được.



Cảm xúc của Nhiễm Dao cũng tăng vọt, giờ cô nàng chỉ muốn về nhà ngay lập tức, muốn gặp lão cán bộ, muốn ôm ấp hôn hít cho thỏa thích.



Đàm Hi liếc nhìn hai người, nói: “Đừng có vui mừng quá sớm.”



An An gật đầu: “Nói không chừng còn có sắp xếp khác...” Đầy ý ám chỉ.



Vẻ tươi cười trên mặt Hàn Sóc lập tức sụp đổ, ngả người ra sau, trực tiếp nằm ra mặt đất giả chết: “Còn có sắp xếp khác... Không cần đâu mà...”



Hứa Trạch đi về phía bốn người. Trải qua mấy ngày huấn luyện, cậu ta đã đen hơn trước, cũng gầy đi, nhưng tinh thần lại rất tốt, toàn thân trên dưới đều lộ ra khí chất rắn rỏi.



Theo như lời Hàn Sóc thì chính là kiểu đàn ông thẳng cứng như sắt thép, một giây có thể hạ gục đám trai bao sặc mùi gay.



“Thời gian tới rồi, đi qua tập hợp đi.”



“Ů.”



Có lẽ là ngày cuối cùng nên hầu hết các huấn luyện viên đều tới trình diện, bao gồm cả hai người Lục Chinh và Thời Cảnh như thần long thấy đầu không thấy đuổi.



Đều là quân phục rằn ri, tất cả đứng ở trên đài cao tạo thành một cảnh tượng cực kỳ ngầu lòi.



Xếp hàng, tập hợp.



“... Lấy bên phải làm chuẩn! Tất cả nhìn trước! Nghỉ!”




“Căng tin.”



“Làm gì?”



“Ăn cơm.”



“Ơ... Lúc này là lúc nào rồi mà còn cố ăn hả?”



“Không ăn thì cậu định ôm bụng đói đi tham gia diễn tập quân sự?”



Nghe có vẻ cũng có lý đấy.



Hàn Sóc: “Vậy để tớ gọi mọi người đi cùng nhé?”



Đàm Hi gật đầu, “Hoạt động theo đội, một người ăn nó cũng không được, tốt nhất là tất cả đều phải ăn no.”



“...” Cậu giỏi, cậu nói gì cũng đúng hết. Cơm nước xong, Hứa Trạch dặn dò mọi người trở về thu thập đồ đạc.



Đúng một rưỡi chiều, tại sân huấn luyện.



Ba đội tập hợp rất đúng giờ, chỉ chờ xuất phát.



Phó Kiêu đứng trên cùng, bên cạnh còn có một người khác. Một gương mặt hoàn toàn xa lạ, chưa từng thấy trước đó bao giờ.



“Đã thu thập xong hết rồi chứ?”



“Rồi ạ!” Trăm miệng một lời.



“Rất tốt.” Phó Kiều cao giọng, “Lần này các em rất may mắn khi có thể cùng đội ngũ xuất sắc nhất của quân khu Tây Nam - Lữ đoàn Tia Chớp liên hợp diễn tập quân sự. Đầu tiên, xin mời tham mưu trưởng lữ đoàn Tia Chớp giới thiệu cho mọi người tình huống diễn tập cụ thể.”



Phó Kiêu nói xong liền lùi lại, nhường chỗ cho người bên cạnh.



“Chào các bạn sinh viên, tôi là tham mưu trưởng lữ đoàn Tia Chớp - Trình Cương...”



Hứa Trạch hít vào một ngụm khí lạnh, mắt trợn trừng vẻ không dám tin, “Hóa ra là sự thật!”