Nàng Dâu Cực Phẩm

Chương 864 : Lữ đoàn tia chớp. Bắt đầu diễn tập

Ngày đăng: 21:51 28/04/20


“Đội trưởng, cậu đang lầm bầm cái gì thế hả?” Hàn Sóc tò mò, ánh mắt lộ ra vẻ thăm dò.



Tạ Từ đứng ngay bên cạnh Hứa Trạch nên nghe rõ ràng hơn, lập tức đặt câu hỏi: “Cái gì thật hay



giả thế?”



Đàm Hi cũng nhìn về phía cậu ta.



Trên mặt Hứa Trạch không nên được sự trầm trọng: “Lúc trước nghe nói là bộ đội ở quân khu Tây Nam, tớ tưởng chỉ là lực lượng lục quân tác chiến bình thường thôi, ai dè lại điều động tới Lữ đoàn Tia Chớp.”



“Lữ đoàn Tia Chớp này lợi hại lắm à?” Nhiễm Dao thấp giọng dò hỏi.



Hứa Trạch cười khổ, đầu chỉ là lợi hại đâu chứ?



Lữ đoàn Tia Chớp là nhóm quân đội được số hóa có năng lực thực chiến mạnh nhất của quân khu Tây Nam.



“... Khác với bộ đội thường quy, lữ đoàn Tia Chớp am hiểu chiến đấu trên phương diện số hóa, không chỉ có bộ chỉ huy mặt đất mà còn có bộ chỉ huy trên không, lợi dụng máy bay do thám loại lớn cải tạo thành trung tâm chỉ huy, phối hợp với một tốp máy bay phụ trợ khác, hành tung xuất quỷ nhập thần.”



“Ý của cậu là... Bọn họ am hiểu sử dụng thiết bị công nghệ cao à?” Đàm Hi nhướng mày.



“Không chỉ có trang thiết bị tối tân mà nhân viên của bọn họ cũng toàn là nhân tài công nghệ cao.”



Từ Dương hít vào một ngụm khí lạnh: “Chơi lớn thế sao? Đổ bao nhiêu tiền vào đấy thế nhỉ?”



Tạ Từ nhìn cậu ta hừ lạnh một cái, thầm mắng cầu ngu ngốc: “Chỉ nhìn những thiết bị đó đã biết là xa xỉ rồi, cậu cảm thấy người ta thiếu tiền à?”



Hứa Trạch gật đầu: “Lữ đoàn Tia Chớp là con cưng của lãnh đạo quân khu, có keo kiệt với ai cũng không keo kiệt với họ.”



“Vậy... Bộ chỉ huy trên không dùng để làm gì thế?” Trương Quán vò đầu hỏi.



“Bộ chỉ huy trên không có thể phát mệnh lệnh hành động với quân dưới mặt đất, đồng thời tìm kiếm tín hiệu điện đài và tin tức thiết bị đầu cuối, có thể tùy thời liên lạc trực tiếp với bộ chỉ huy cấp cao, là lá chắn kiên cố cho lực lượng bộ đội phòng không.”




Tạ Từ nhíu mày: “Chẳng lẽ là trang bị của ngoại quân* à?”



*Ngoại quân; bộ đội tác chiến được phân làm “Hồng quân” và “Lam quân”, trong đó lam quân bắt chước theo cách ăn mặc của quân đội nước ngoài để tiến hành diễn tập đối kháng, tục xưng là “ngoại quân“.



“Không liên quan gì tới ngoại quân đầu, đây là trang phục huấn luyện riêng của chiến đội đột kích đấy.” Hứa Trạch mở miệng giải thích cho thắc mắc của mọi người.



“Chiến đội đột kích?” Hàn Sóc nhướng mày, “Có liên quan gì tới bộ đội đặc công không?”



“Thông thường, bên trong bộ đội đặc công sẽ có một đại đội tác chiến chuyên môn được gọi là chiến đội đột kích. Từ đó, dựa theo nhiệm vụ mà phân ra các tiểu đội nhỏ hơn như chiến đội đột kích chém đầu, chiến đội đột kích phá vây, chiến đội đột kích bộc phá (thuốc nổ), chiến đội đột kích chống khủng bố, vân vân.”



“Thì ra là thế, cậu biết nhiều thật đấy.”



Hứa Trạch khẽ cười, “Quá khen, quá khen.”



“Hừ, nói cậu béo mà còn tự đắc à?”



Sắc mặt Húa Trạch tối sầm.



Phó Kiêu đứng trước máy bay trực thăng, lớn giọng nói: “Mỗi đội một chiếc trực thăng, máy bay sẽ đưa các em tới nơi diễn tập.”



m thanh bị gió lớn đánh tan, tiêu tán trong không trung. Mọi người chỉ có thể nghe loáng thoáng đại khái mà thôi.



Rồi sau đó, xếp hàng tiến lên.



“Huấn luyện viên, các thầy không đi cùng bọn em ạ?” Một thành viên của đội ba đặt câu hỏi.



Mặt Phó Kiêu chẳng có cảm xúc nào, đáp lời: “Lần diễn tập quân sự này các em phải tự phát huy, mọi người, bao gồm tôi và các huấn luyện viên khác đều không thể nhúng tay vào với bất kỳ lý do gì, dưới bất kỳ hình thức nào.”



Xem ra là phải đánh thật rồi.