Nàng Dâu Cực Phẩm

Chương 925 : Hữu duyên nhưng vô phận, lướt qua vai nhau

Ngày đăng: 21:52 28/04/20


“Đưa cô? Đi cùng?” An Hoán nhìn cô ta bằng ánh mắt kỳ quái.



Lisa thoáng chốc đã hiểu ra mình đã tự đa tình rồi, nhún vai, cố gắng tỏ vẻ không sao hết, “Hey! Đừng lo lắng, tôi đùa thôi mà. Anh đã trả tôi tiền, nhất định tôi sẽ giúp anh, anh yên tâm đi”



“Ü”



Lisa cúi đầu, lắc lư chiếc lắc tay, viên kim cương được khảm vào bên trong tỏa sáng lấp lánh dưới ánh sáng mặt trời, còn có chút chói mắt.



Nửa tiếng sau, xe dừng lại trước cổng vào sân bay Geneva.



n Hoán lấy ví tiền, Lisa đã trả tiền cho lái xe, “Để tôi”



Hai người xuống xe, đi vào sảnh chờ bay chuyển quốc tế.



n Hoán mua vé máy bay một chặng từ Geneva về thủ đô gần nhất, Lisa vô tình nhìn liếc qua cuốn hộ chiếu hắn cầm trong tay, bỗng chốc kinh ngạc.



“Anh là người Hoa Hạ?!”



n Hoán thu hộ chiếu lại, không nói gì.



“Trời ơi... rõ ràng giọng của anh giống người Australia.”



“Tôi là người nước nào có liên quan gì đến cô không?”



“Không liên quan n Hoán đi đến một góc, tìm đại một vị trí ngồi xuống, nhìn Lisa, rồi lại chỉ xuống bên cạnh.



Ý là bảo cô ta ngồi xuống đây.



“Hey, chuyến bay của anh mấy giờ cất cánh?”



“Một tiếng nữa.”



“Ở... Vậy bây giờ anh phải tranh thủ thời gian đi qua kiểm tra an ninh đi chứ?”



“Chuẩn bị đây.” n Hoán nói xong, móc một xấp đô la kín đáo đưa cho cô, “Cầm lấy.”



Lisa hơi ngây người, lập tức cười tươi rói, khóe mắt dường như cũng sáng bừng lên theo.



Cô vốn là một cô gái có tướng mạo cũng khá, khi nở nụ cười càng quyến rũ hơn: “Cảm ơn anh! Đây là công việc nhàn nhã nhất tôi từng làm, không phải bán nụ cười, cũng không cần bán thịt, cảm ơn anh, John!”



Ân Hoán nhíu mày, “Có lẽ, cô có thể nghĩ đến việc đổi nghề”



“Không không không, đây chỉ là công việc làm thêm của tôi thôi.”



“Vậy nghề chính của cô là gì?”



“Anh có tin được không, tôi vẫn còn là sinh viên đại học đấy?”



n Hoán nhìn cô ta, ánh mắt sáng tối bất định.




Cuối cùng, trong dòng người ùa ra, cô nhìn thấy người có cần đón.



n Hoán vốn đang rủ mắt xuống, dường như có cảm giác nên đột nhiên ngẩng đầu lên, nhanh chóng nháy mắt ra hiệu với Đàm Hi.



Cô đang định tiến lên đón chợt thấy đối phương chợt thay đổi phương hướng, cắm đầu đi về phía hầm gửi xe.



n Hoán tiếp tục cúi gằm mặt xuống, vùi cằm vào trong chiếc cổ áo cao dựng đứng lên, toát lên lạnh lùng.



Đàm Hi lái xe rời khỏi sân bay, sau khi chắc chắn không có người theo dõi, cô mới thở phào nhẹ nhõm.



9 giờ 40 phút, Đàm Hi dừng xe ở bãi đỗ xe trung tâm thương mại, sau đó đi vào một quán cà phê.



10 rưỡi, n Hoán bước tới.



Đây cũng là nơi họ đã lên kế hoạch chuyện này lần đầu tiên, nay bắt đầu ở đâu thì kết thúc ở chính chỗ đó.



“Ngồi đi, tôi gọi cho anh một cốc nước ấm rồi.”



n Hoán bị sự tự tung tự tác của cô chọc cười, âm trầm nhìn quét qua xung quanh. Hắn lấy lại tinh thần: “Tôi vào sinh ra tử vì cố, mà cô lại dùng thứ này để tiếp đãi tối đấy à?”.



Đàm Hi trơn tròn mắt ra hiệu, đúng là số chó mà.



“Cái thứ này? Cái thứ gì hả? Nước lọc chọc gì anh à? Được lắm, nhân viên phục vụ, mang cho anh ta ly cà phê nhé, để lát nữa anh ta về không ngủ được cho đáng đời”



Quán cà phê, ngoài cà phê ra chỉ có nước lọc, Đàm Hi còn đặc biệt dặn bà chủ cho thêm mấy lát chanh, “Tôi nói này sao con người anh lại không biết tốt xấu gì thế hả?”



Lúc này n Hoán mới phản ứng lại. Cô ấy sợ hắn uống cà phê về tối không ngủ ngon được...



“Tôi xin lỗi.”



“Được rồi, nói vào chuyện chính đi” Đàm Hi xua tay, tỏ ý bỏ qua, “Vừa rồi ở sân bay anh trốn ai vậy?”



“Tôi không chắc chắn.” n Hoán nhíu mày, “Tôi cảm thấy cứ có người đang theo dõi”



“Phát hiện ra từ khi nào?”



“Sau khi xuống máy bay”



Đàm Hi: “Trước khi lên máy bay thì sao?”



“Không có cảm giác”



Cô thở một hơi thật dài, “Có lẽ không phải là người bên đó rồi”



Ân Hoán gật đầu, khẽ ừ một tiếng.



Dựa vào thực lực của tập đoàn Thiên Tước ở châu u, diệt trừ một người một cách thần không biết quỷ không hay là chuyện dễ như trở bàn tay, sao phải đợi đến về nước, không chỉ phải lén lút theo dõi, mà còn bó tay bó chân.