Nạp Thiếp Ký I

Chương 181 : Thiêu hủy kho lương

Ngày đăng: 21:15 21/04/20


Tống Vân Nhị hậm hực bảo: "Thật là người giàu bất nhân!"



"Là quan bất nhân!" Dương Thu Trì nói, "Triều đình đã sớm đưa lương thực phát chẩn tai nàn đến từ sớm rồi, sao lại rề rà không chịu phát, mắt thấy toàn thành dân đói chết đầu giống như cha mẹ và đệ đệ của Oái nhi vậy, vì sao lại để gian thương ém nhẹm lương thực tăng giá làm cao, rút thịt bá tánh, trong này nhất định là có gì mờ ám đây."



Dương Thu Trì cho Hạ Bình phò tá Bạch phu nhân, Bạch Tố Mai và tiểu nha hoàn Oái nhi cùng hai quan sai của Ứng Thiên phủ trở về dịch trạm trước, còn mình thì mang theo những người khác đến thẳng tri phủ nha môn hỏi cho ra lẽ.



Trên đường đi, Kim sư gia nhẹ giọng nhắc: "Đại nhân, mượn cớ chẩn tại để bòn rút tài sản quốc gia xưa nay đều có, nhưng người này dám coi thiên hạ chẳng vào đâu, hiển nhiên là có chỗ dựa vững chắc. Chúng ta cần phải cẩn thận lắm mới được."



Dương Thu Trì gật đầu: "Kim tiên sinh nói chí phải, ta nhớ rồi."



Phía trước nha môn của Tri phủ Vũ Xương có một quản trường cực lớn, chuyên dành cho cử hành khánh điển lớn. Bên cạnh nha môn có một dãy mấy chục cái đài cao bằng đầu người chuyên môn dùng để trói tội phạm bày ra đường cho công chúng trông mà răn đe.



Trên đài cao có một cây cọc, Dương Thu Trì hỏi Kim sư gia mới biết đấy là thứ dùng để treo đầu người, nhưng cũng có lúc đầu người được treo ở cửa thành.



Quảng trường trước nha môn rất rộng, ngày thường trống không, lão bá tánh thường đều tránh xa, nhưng hiện giờ ngồi tụm năm tụm ba đầy cả người chạy nạn, không ít bộ khoái, dân tráng và quan binh đứng ở cửa nha môn cẩn thận phòng bị.



Dương Thu Trì cùng mọi người đến trước nha môn, trình bái thiếp, ngoài ra còn tặng thêm mấy người gác một lượng bạc, nói là có chuyện cầu kiến. Chờ một chút, Dương Thu Trì và mọi người được rước đi cửa hong vào phòng khách ngồi đợi. Dương Thu Trì mang theo Kim sư gia và Nam Cung Hùng đến khách sảnh, chờ một lúc lâu nữa, đến khi trà nguội hẳn rồi thì tri phủ đại nhân của Vũ Xương phủ là Đàm đại nhân mới lộ diện.



Đàm tri phủ ngồi phịch xuống ghế giữa, chẳng thèm nhướn mắt lên đã hỏi: "Quy huyện tìm bổn phủ có chuyện gì không? Cứ nói đi, bổn phủ bận lắm."



"Đàm đại nhân, tôi đến huyện Thanh Khê trấn Viễn châu thuộc Hồ Quảng nhậm chức, trên đường đi ngang Vũ Xương thấy dân đói đầy thành, hỏi ra mới biết chỗ chúng ta bị giặc châu chấu, chẳng biết triều đình có gửi lương phát chẩn hay chưa?"



Đàm tri phủ nghe lời này, mi mắt khẽ nhướn, không vui nói: "Dương đại nhân, ngươi là tri huyện huyện Thanh Khê, muốn đến quản chuyện ở Vũ Xương phủ của ta vẫn còn chưa đủ lực đâu!"
"Ngươi thấy lửa cháy bốc lên nốc từ đâu, còn nhớ không?"



Người gác cúi đầu suy nghĩ một lúc, rồi trả lời: "Dường như là nhà kho thứ hai ở phía bắc bốc lửa trước," lại ngẫm nghĩ, lắc đầu,



"Không không, dường như là cái thứ ba...., không không, dường như là cái thứ hai bên trước, sau đó là cái thứ ba sát đó bị bắt lửa, tiếp theo đó là đâu đâu cũng có, tôi không nhớ rõ nữa, dù gì thì sau đó chỗ nào cũng có lửa."



Nghe lời người gác, Dương Thu trì Hơi trầm ngâm, lát sau lại hỏi: "Ngươi còn nhớ là ban đêm có gió không? Gió gì?"



"Có gió! Gío lạnh lớn lám! Đêm đông tháng giá làm sao không có gió được, còn gió gì thì để tôi nghĩ coi," Người gác nhíu mày, dùng tay vỗ vỗ trán, "Nhớ ra rồi, tôi nhớ lúc đó đội thủy long cứu hỏa tới cứ quát to là phá bỏ các phòng ở phía nam, để ngăn trở đường tiến của lửa. Đúng rồi, đó là gió Bắc, không sai, lưỡi lữa liếm thẳng về hướng nam."



Nói đến đây, người gác cảm thấy hơi kỳ, hỏi: "Đại nhân, ngài hỏi điều này để..."



"A, hắc hắc, không có gì, ta hiếu kỳ quá đó mà. Ta nghe nói trận lửa này rất đặc biệt, vừa lớn vừa suýt thiêu rụi nha môn, cho nên mới tiến vào xem, để sau này có người hỏi còn kể truyện cho họ nghe nữa, hắc hắc." Dương Thu Trì tùy tiện biên tập một lý do.



Người gác tin ngay tức thì, gật đầu lia lịa: "Đúng a, một trận lửa lớn như vậy, quả thật là hiếm có."



Trong lúc nói chuyện, họ đã đến tận chỗ kho lương bị thiêu hủy. Kho lương này dùng tường cao bao vây, tiến vào trong ngẩn đầu nhìn, quả nhiên đâu đâu cùng là gạch vụn đá vỡ, ngoài ra còn có những khúc gỗ đen xì chưa thiêu hết còn nằm ngổn ngang trên đất.



Dương Thu Trì hỏi người gác: Lúc đó ngươi nhìn thấy chỗ lửa bốc lên sớm nhất ở đâu?"



Người gác chỉ vào một đám gạch đá vụn ở phía Bắc: "Chính là ở đó, trước hết là từ phía bắc đếm qua, nhà kho thứ hai bốc lửa trước, tiếp đến nhà thứ ba bị bắt lửa cháy bén qua."