Nạp Thiếp Ký I

Chương 198 : Ngụy Quốc công

Ngày đăng: 21:15 21/04/20


Dương Thu Trì đáp: "Biết chứ, Hồng Lăng cô nương chính là tiểu thiếp của một huyện thừa ở một huyện nhỏ xa xôi của Vũ Xương, sau đó bị Đàm tri phủ của Vũ Xương bày kế cướp đoạt vào tay. Vừa rồi Đàm tri phủ khai cho ta biết, lão mang Hồng Lăng cô nương đến nhà Mễ viên ngoại làm khách, Mễ viên ngoại đã từng ra ngoài một lúc, nói chuyện với một trung niên mắt lé một hồi, trung niên đó vừa nói vừa cứ nhìn họ, tiếp theo đó Mễ viên ngoại vừa cứng vừa mềm ép Đàm tri phủ nhượng Hồng Lăng cô nương cho lão để nạp làm tiểu thiếp. Hiện giờ ta mới biết, trung niên đó là ngươi. Mễ viên ngoại cướp Hồng Lăng cô nương lại chính là do ngươi nhìn trúng cô ta."



Nói đến đây, Dương Thu Trì quay đầu lại nhìn Hồng Lăng, thấy thần sắc của nàng thê lương như một chiếc lá vàng bay trong ngọn gió thu.



Dương Thu Trì nói tiếp: "Tuy ta vẫn còn chưa biết ngươi là ai, nhưng Đàm tri phủ và Quyền bố chánh sứ nói với ta, Mễ viên ngoại rất kính sợ ngươi, do đó, không khó đoán là Mễ viên ngoại để lấy lòng ngươi mà cưỡng đoạt cô ấy, để rồi tuy coi là tiểu thiếp của mình, nhưng để cho cô ta hầu hạ ngươi. Qua đó có thể thấy, ngươi ở trong mắt của Mễ viên ngoại có địa vị như thế nào rồi."



Kỳ thật điểm này không khó đoán, vì chỉ có một cô gái mỹ miều như Hồng Lăng thế này mới khiến cho nhiều người tranh giành. Đàm tri phủ cũng nói quan, Mễ viên ngoại gây áp lực cứơp tiểu thiếp xinh đẹp của lão rồi, nhân vì sợ vợ cả ở nhà ghen tuông, nên đem đến giấu ở ngôi lầu son này, và trong ngôi lầu này có bảy tám cô gái, gộp lại tất cả chẳng có ai xinh đẹp hơn Hồng Lăng, cho nên không phải cô ta thì còn ai vô đây nữa?



Trung niên ấy thở dài: "Ngươi nói không sai, từ khi ta ở nhà Mễ viên ngoại nhìn thấy Hồng Lăng, ta đã say mê nàng ta sâu sắc. Mễ viên ngoai đem nàng ấy đến đây, ta cao hứng phi thường, và yêu thương nàng vô hạn. Do đó, vừa rồi từ kẻ ngói nhìn thấy ngươi khinh nhờn ép bức Hồng Lăn cô nương, ta nhìn không được mới kêu hộ vệ xuất hiện ngăn cản ngươi, không ngờ toàn bộ chuyện này là một cái bẫy đã được giăng sẵn."



Dương Thu Trì cười nói: "Cho dù không đặt cái bẫy này, xung quanh đây đều có cẩm y vệ bao vây, các ngươi chạy không thoát đâu."



Tống Vân Nhi chen lời: "Giỏi a, ca, thì ra huynh đã sớm đoán chúng trốn trên nóc phòng rồi, cố ý dụng lời nói dở dở ương ương vừa rồi để đuổi chúng muội đi, thì ra mục đích là muốn dẫn dụ họ xuống à?"



Dương Thu Trì cười đáp: "Muội thật thông minh, nhất định đã đoán được ý nghĩ của ca ca rồi."



Không ngờ Tống Vân Nhi dẫu môi đáp: "Đoán cái đầu bự của huynh! Muội đây còn suýt bị huynh chọc chết, ai mà thèm đoán ý đoán tứ của huynh chứ!"



Dương Thu Trì hơi ngạc nhiên, hỏi: "Không phải như vậy chứ. Ta để hai cao thủ các người dẫn theo một đám cẩm y vệ đi bắt một con chó nhỏ, chuyện không phù hợp thường tình như vậy mà muội cũng không hòai nghi à?"
Dương Thu Trì nghe xong mừng nói: "Vậy thì sợ cái gì, ông già của y là phái tạo phản, y hiện giờ cũng mưu đồ tạo phản, đó là tội diệt cửu tộc, bắt được cái cán của y thế này còn lo gì nữa chứ?"



Kim sư gia nói: "Đại nhân, vị Từ Khâm này có ngoại hiệu là Từ Thiết đầu, sinh tính quật cường, trước đây không nghe nói y đã làm chuyện gì đặc biệt quá phần, không ngờ y cũng giống như phụ thân vậy, một mực ngu trung với Kiến Văn. Nhưng mà, cho dù y có tham dự phiến động cướp lương, hoàng thượng vị tất đã làm gì được y. Ngài hãy nghĩ coi, phụ thân của y công nhiên đứng về phía Kiến văn, lãnh binh đối kháng với hoàng thuợng, thế mà cuối cùng rồi hoàng thượng không xử tử lão, đừng nói là khép tội những kẻ liên lụy khác."



"Hiện giờ con của lão chỉ kêu người đi phóng hỏa thiêu lương, chỉ muốn làm cho dân đói tao loạn, nghiêm cách mà nói thì vẫn chưa tính là mưu phản thẳng thừng, hoàng thượng không nhất định phải chỉ trích trách tội y được đâu. Hơn nữa, gia tộc họ Từ có hàng ngàn hàng vạn mối liên hệ ràng buộc với hoàng thượng, liên hệ đến chuyện của họ, đại nhân nhất định phải cẩn thận xử lý, không thể làm liều."



Đích xác! Gia tộc của Từ Đạt thủy chung và giữ vai trò nhất định suốt mấy trăm năm lịch sử Minh trìều, tuy cũng có nhiều chuyện xảy ra, nhưng đều có thể hóa hiểm thành chuyện thường. Ví dụ như lấy Từ Thiết Đầu Từ Khâm mà nói, Từ Khâm không những kế thừa tước vị Ngụy quốc công của phụ thân Từ Huy Tổ, mà còn kế thừa luôn cách nghĩ và trung với triều đại Minh chính thống, nhất định không thừa nhận hoàng vị của Minh thành tổ Chu Lệ."



Năm Vĩnh Lạc thứ 19, Minh thành tổ lệnh cho Từ Khâm lên triều tham bái, không ngờ Từ Khâm thượng triều mà cứ đứng không quỳ, cười lớn đi ra. Minh thành tổ tức giận, nhưng không có cách gì đối với y, chỉ có tước đi tước vị của y mà thôi. Nhưng khi đến thời Nhân tông lên ngôi, ngoại trừ khôi phục tước vị của Từ Khâm, mà trưởng tử của Từ Khâm là Từ Thừa Tổ cũng được phong làm cẩm y vệ chỉ huy sứ.



Dương Thu Trì tuy trong lòng không phục, nhưng biết Kim sư gia lão luyện quan trường, đối với những chi tiết lợi hại trong này nhìn rõ hơn hắn nhiều. Hơn nữa, cẩn thận có thể giữ được thuyền vạn năm, dù sao thì cẩn thận vẫn tốt hơn.



Dương Thu Trì trở về phòng, đổi lại thành nụ cười, nói: "Thì ra là Ngụy quốc công, thất kính, thất kính!"



Lão hán lưng gù quát: "Nếu như đã biết, vì sao không lấy lễ tương kiến?"



Dương Thu Trì đáp: "nếu như ngày thường, hạ quan đương nhiên phải lấy lễ tương kiến, nhưng hiện tại Công gia đang phạm tội mưu phản, hạ quan phụng chỉ điều tra, lễ số này đương nhiên là miễn rồi."