Nạp Thiếp Ký I
Chương 336 : Thà chết không lấy
Ngày đăng: 21:16 21/04/20
Vân Lộ nghe Chu Cao Toại nói lời ác độc muốn tru sát cửu tộc của Dương Thu Trì, còn muốn sát hại cha mẹ của mình, không khỏi phừng phừng lửa giận, biểu hiện thì khiêm cung thuận tòng, cố tỏ vẻ bực mình để Chu Cao Toại đuổi các thiếp thân hộ vệ ra, sau đó lại dụ cho Chu Cao Toại uống say, nhân lúc không đề phòng dùng ghế đánh vào đầu cho hôn mê.
Chu Cao Toại quá đắc ý mà quên hết mọi chuyện, sau khi nhận đuợc thư mưu phản truyền từ hoàng cung ra, vui mừng khôn xiết nên uống vài chung chúc mừng, uống say một chút liền hồ tư loạn tưởng khi lên ngôi hoàng đế thì sẽ làm gì, nghĩ mãi nghĩ mãi thì nghĩ đến Vân Lộ.
Y nghĩ Vân Lộ không ngờ lại chẳng hề coi vị vương gia y vào đâu, một lòng một dạ tưởng nhớ giữ gìn cho tình lang của mình. Chuyện này thực ra đã cấp cho y sự đả kích rất lớn, nhưng lúc đó cho dù lửa giận có bốc ngút trời đi chăng nữa cũng khống làm gì được. Hiện giờ nghĩ lại, khí tức không biết từ đâu mà bốc lên ngùn ngụt, y liền dẫn hai hộ vệ đến trắc phi viện của Vân Lộ, kết quả là bị đập hai cái cạnh ghế vào đầu hôn mê đi, phong thư mưu phản trong lòng không ngờ rơi ra, vừa khéo Vân Lộ phát hiện được, từ đó biết đây chính là một âm mưu động trời.
Sau khi bình tĩnh lại, Vân Lộ nghĩ đến làm cách nào để lợi dụng bức thư mưu phản này. Nàng quyết định liều một phen, tố cáo đại âm mưu kinh thiên này, tự cứu bản thân, cứu Thu Trì ca ca và cha mẹ cùng người trong tộc.
Vân Lộ cất phong thư vào lòng, khóa cửa phòng lại, chui qua cửa sổ, từ cửa sau đi ra tiểu viện của trắc phi, rồi gọi người hầu chuẩn bị kiệu, nói hôm nay trời nóng ngủ không được, muốn vào hoàng cung thăm hoàng thượng đang bị bệnh.
Do lần này Triệu vương Chu Cao Toại lâm thời đến trắc phi cung của Vân Lộ, ngoại trừ người của trắc phi cung, những người khác không biết Triệu vương ở phòng của nàng, do đó một mình nàng đi ra cũng không có ai kỳ quái.
Hôn sự của Vân Lộ là do hoàng thượng khâm định. Và người trên kẻ dưới trong Triệu vương phủ cũng biết là hoàng thượng Minh Thành tổ xuất phát từ nhiều toan tính khác nhau, cộng thêm Vân Lộ lòng không toan tính, tính tình đơn giản sảng khoái nhanh mồm nhanh miệng, cho nên rất được Minh Thành Tổ hỉ hoan, từ đó được bảo hộ phi thường, thậm chí thường gọi nàng vào cung nói chuyện, nghe nàng hát sơn ca.
Tuy hiện giờ đã là đêm khuya, nhưng Vân Lộ muốn vào hoàng cung thăm hoàng thượng, người trong Triệu vương phủ cũng biết hôm nay hoàng thượng long thể khiếm an, và đã nhiều ngày chưa thượng triều rồi, nên không dám nói tiếng "không" nào.
Chuẩn bị kiệu xong xuôi, Vân Lộ mang theo vài tùy tùng và nha hoàn, vội vội vàng vàng đến hoàng cung.
Tuy có hoàng thượng làm hậu đài, Vân Lộ không dám có hy vọng gì nhiều đối với chút tình cảm của mình, nhưng dù sao thì trong lòng vẫn thập phần thương nhớ Dương Thu Trì.
Ngày ấy, Vân Lộ cuối cùng cũng lấy hết dũng khí vào cáo từ hoàng thượng, nói mình đã ở kinh thành lâu rồi, định trở về quê xem phong ấp thế nào, tiện đi đó đi đây cho biết. SAu khi được Minh Thành Tổ cho phép, Vân Lộ mang theo 500 trọng giáp kỵ binh của mình rời khỏi kinh thành, nhắm thẳng hướng Tứ Xuyên Ba Châu để tìm Dương Thu Trì.
Khi đến Ba Châu thành, nàng không gặp được Dương Thu Trì, hỏi Tống Tình và Hạ Bình thì được biết Dương Thu Trì đã kéo đến Bảo Ninh phủ để đối phó thuyền bang. Vân Lộ lo lắng cho sự an nguy của Dương Thu Trì, lập tức mang theo thiết giáp kỵ binh của mình đi liền trong đêm kéo đến Bảo Ninh phủ.
Con gái Miêu vương là Vân Lộ được hoàng thượng phong làm Thanh Khê công chúa vừa bố cáo thiên hạ, cho nên tri phủ Triệu Tân Nhạc của Bảo Ninh phủ vừa biết, lại được tin Thanh Khê công chúa quang lâm, nên vội ra nghênh tiếp.
Vân Lộ hỏi về nơi hạ lạc của Dương Thu Trì, và từ miệng của bọn cẩm y vệ lưu lại phủ cẩm y vệ Bá hộ sở biết được Dương Thu Trì cùng Chu bá hộ đã kéo tới bờ sông Gia Lăng chấp hành công vụ khẩn cấp.
Vân Lộ lập tức mang theo thiết kỵ kéo đến bờ Gia Lăng giang, Triệu Tân Nhạc cùng các quan viên ở Bảo Ninh phủ đương nhiên cũng đi theo. Nhưng mà, do bọn họ không có phương hướng cụ thể, nên chỉ đi dọc theo sông tìm hú họa. Chính vào lúc ấy, bọn họ gặp phải tiểu hắc cẩu do Dương Thu Trì phái đi tìm viện binh.
Dương Thu Trì phải Tiểu Hắc cẩu đi tìm Nam Cung Hùng để kéo người về tăng viện. Tiểu Hắc cẩu tuy có linh tính, nhưng dù sao cũng không phải là người, hơn nữa không có mùi vị của Nam Cung Hùng để truy tìm, cho nên nó chạy một hồi mà chẳng tìm thấy, chỉ còn biết chạy loạn vô mục đích ngửi ngửi khắp nơi, tấu xảo làm sao là vô tình gặp phải đội thiết kỵ của Vân Lộ đi ngang.
Tiểu Hắc cẩu ở bên đường sủa loạn, bị Vân Lộ cưỡi ngựa chạy ngang phát hiện. Nàng nhận ra chú chó mực này của Dương Thu Trì, vì khi xưa công phá sào huyệt của Kiến Văn dư đảng đã từng thấy nó trong sơn động, để tâm lưu ý chú chó cưng của người nàng yêu. Tiểu hắc cẩu cũng biết vị miêu tộc cô nương này là bằng hữu của chủ nhân, Vân Lộ mệnh lệnh cho quân minh theo sau tiểu hắc cẩu. Cứ như vậy, trong khi Dương Thu Trì rơi vào lúc khốn khó sống chết như tảng đá treo trên sợi tóc, thì quân của Vân Lộ kéo đến, nhất cử tiêu diệt toàn bộ cẩm y vệ của Chu Pháp Hải.