Nạp Thiếp Ký I
Chương 337 : Nghịch chuyển thành công
Ngày đăng: 21:16 21/04/20
Dương Thu Trì biết Vân Lộ trở thành Thanh Khê công chúa, lại còn mang theo một cánh quân mà hiện giờ hắn đang cần tới nhất, vui mừng khôn xiết, không kịp nói đến tình biệt li, giản đơn trình bày tình cảnh của đội hộ vệ của mình tại bờ Gia Lăng có khả năng gặp nguy hiểm. Vân Lộ lập tức hạ lệnh cho các thân vệ của mình kéo đến Gia Lăng giang tăng viện.
Bên bờ sông Gia Lăng lúc này đã chém giết đến thiên hôn địa ám, thây nằm khắp đồng, do đó bọn họ dễ dàng tìm được hiện trường hai bên đang đánh giết.
Đến lúc này thì tình hình của Nam Cung Hùng đã rơi vào tình cảnh thập phần nguy hiểm, dưới sự công đánh của mấy trăm bang chúng thuyền bang, hộ vệ đội thương vong rất nhiều người, ngay cả Nam Cung Hùng cũng thụ thương.
Trong lúc thập phần nguy cấp này, thiết giáp kỵ binh của Vân Lộ đã kéo đến. Địa phương này vừa khéo là một dãy đất bồi, địa thế rộng rãi. Lĩnh quân phó thiên hộ Trương Khiếu Giang phất đao trong tay, hạ lệnh xung phong. Năm trăm thiết kỵ đánh giết vào bang chúng thuyền bang giống như cắt đậu phụ.
Lần này, tuy nhân số so với cẩm y vệ lúc nãy đông hơn nhiều, nhưng toàn là bọn ô hợp, cũng không có khải giáp bảo hộ, lại không có kinh nghiệm chiến đấu theo tập đoàn, cung tên trong tay đối với thiết giáp chẳng tạo thành uy hiếp, hơn nữa sau khi hỗn chiến, cung tên cũng chẳng có tác dụng gì.
Do đó, thay vì nói đó là một trường ác chiến, lần này nói là một trận đồ sát thì đúng hơn.
Bang chúng thuyền bang thấy quan binh xông tới, nhiều người biết đã mắc lừa, bản thân đã tham gia bao vây chém giết cẩm y vệ và bộ khoái của nha môn, để rồi hiện giờ đã muộn, đã phạm một sai lầm quá lớn rồi.
Dưới sự xung phong chém giết của các thiết kỵ, bọn bang chúng thuyền bang tử thương đầy đồng, những tên còn lại hồn phi phách tán, đua nhau quỳ xuống đầu hàng.
Dương Thu Trì và Vân Lộ cùng mọi người giật ngựa đứng trên một ngọn đồi nhỏ xem trận chiến, thấy bên mình đạt được toàn thắng liền yên lòng.
Lần này cục thế nghịch chuyển được là nhờ vào Vân Lộ mang theo thiết kỵ kéo đến kịp thời. Vân Lộ cũng vì việc mình giúp được Dương Thu Trì mà vui mừng khôn xiết.
Nam Cung Hùng mang theo hộ vệ lên bờ, hướng đến Dương Thu Trì bẩm báo đã ngăn chặn thuyền đội chở muối lậu của thuyền bang, đồng thời bắt sống được người cầm đầu là Lục Tiệm Chung em trai ruột của Lục Tiệm Li. Lâm Tường sau khi quy hàng ở trong trường hỗn chiến này cũng may mắn thoát được một kiếp.
Sau khi thu dọn chiến trường, kiểm tra thương vong, hộ vệ đội của Dương Thu Trì chiến tử hai mươi người, trọng thương bảy tám người, nhưng người còn lại đều thụ thương, ngay cả Nam Cung Hùng, Tử Thạch Lăng cùng các thiếp thân hộ vệ võ công siêu cường cũng bị thương. Các bộ khoái do Chiêm Chánh Chiêm bộ đầu mang theo chỉ còn lại Chiêm Chánh và năm sáu người, hơn nữa đều thụ thương, những người khác chiến tử toàn bộ. Trường đại chiến này thảm liệt đến mức độ khó ngờ.
"Cái cô búp bê bùn đó, suốt ngày từ sáng tới tối chỉ biết đảo loạn, định ra cái quy củ loạn cào cào này làm cái gì chứ!" Dương Thu Trì tức giận nói.
Hồng Lăng khe khẽ vuốt ve mặt của Dương Thu Trì: "Quy củ dù sao cũng phải định, nếu không thì nhà đại hộ chúng ta chẳng có lớp lang thứ tự gì, sẽ loạn cả lên thôi."
Điểm này thì Dương Thu Trì biết, nhưng vẫn hừ bảo: "Nàng ấy định ra quy củ gì ta không thèm quản, nhưng quy củ ta định ra nàng phải tuân thủ!"
"Quy củ gì a? Lão gia."
"Quy củ này chính là sau này nàng không được gọi ta bằng lão gia nữa!"
"Vậy... vậy làm sao được à... đừng nói gì là em, ngay cả tam phu nhân cũng vậy, ở trước mặt người ngoài cũng phải gọi chàng là lão gia đó."
Dương Thu Trì hơi ngẩn người, cái này cũng đúng, nếu như để Hồng Lăng gọi tên hắn, vậy Tống Tình và mấy tiểu thiếp khác làm sao? Còn có bao nhiêu nha hoàn khác nữa, chẳng lẽ đều gọi tên hắn? Và người ngoài nghe được quả thật là loạn ngay.
Dương Thu Trì ngẫm nghĩ, bảo: Vậy được, hai chúng ta lúc ở chỗ riêng nàng phải gọi tên ta, còn ở trước mặt người ngoài thì gọi ta là lão gia, được không?"
Hồng Lăng e thẹn ngẩn đầu, cố ý chọc hắn: "Chỗ riêng.... chỗ riêng là chỗ nào a?"
"Đồ nghịch ngợm!" Dương Thu Trì trở ngừơi đè Hồng Lăng xuống dưới, sắc mê mê bảo: "Ta lập tức cho nàng biết chỗ riêng là chỗ nào!"
ư ư ư.....