Nạp Thiếp Ký I
Chương 354 : Đánh cược chốn thanh lâu
Ngày đăng: 21:16 21/04/20
Tống Vân Nhi nếu không phải muốn xem coi hai người này rốt cuộc định làm trò quỷ gì thì đã sớm rời khỏi rồi. Hiện giờ thấy bọ chúng vẫn còn đang nói chuyện buồn nôn, đành nhẫn nhịn ngoảnh mặt đi chỗ khác.
Thủy uyển Kỳ đẩy Triệu Tân Nhạc ra: Được rồi! Coi như cho qua! Nếu huynh không còn chuyện gì nữa, muội đi đây, để tránh người ta bắt gặp không hay, và cũng đừng hỏng chuyện huynh đi tâng bốc kết giao vị Dương tước gia đó."
Triệu Tân Nhạc nhanh chóng chụm lấy thị: Có chuyện, đương nhiên là có chuyện rồi! Ta nghe Bành Tử chết rồi, có phải là muội làm không?"
"Phóng rấm thối gì thế!?" Thủy Uyển Kỳ trừng mắt hạnh, gầm gừ: "Con mắt trên cái đầu heo của huynh nhìn thấy tận tay ta làm hay sao?"
Triệu Tân Nhạc hơi có chút bối rối, thấp giọng nói: "Đừng... đừng tức giận, tiểu bảo bối của ta, ta chỉ nói nhăng nói cuội thôi, ta nghĩ, Bành Tứ này lần trước cùng các người đến Bảo Ninh phủ, chẳng phải là bắt gặp chuyện của hai ta sao, ta còn cho rằng...."
Nghe đến đây, Tống Vân Nhi đã minh bạch. Thì ra Bành Tứ đã bắt gặp chuyện trâu chó của Triệu Tân Nhạc và Thủy Uyển Kỳ, coi đó là điều kiện để Thủy Uyển Kỳ giúp y đi cầu Bành Hạ Hỉ chuộc kỹ nữ Xuân Hồng gả cho y, chẳng lẽ Bành Tứ chẳng phải bì tay chân rờ mó với Thủy Uyển Kỳ mà bị đánh chết bất ngờ, mà nhân vì Thủy Uyển Kỳ có dự mưu sát nhân diệt khẩu đối với Bành Tứ?
Tống Vân Nhi hưng phấn vô cùng vì sự phát hiện của mình, thu liễm tinh thần tiếp tục lắng nghe.
Thủy Uyển Kỳ hừ lạnh: "Hắn nhìn thấy thì có làm sao? Hai cái trảo quỷ của hắn chẳng phải sờ mó lên người muội ít gì! Muội còn sợ hắn sao? Hắn dám nói ra, bản thân hắn coi như không muốn sống rồi!"
A? Thế này thì ngay cả Triệu Tân Nhạc dưới phòng và Tống Vân Nhi trên nóc nhà đều cả kinh, thì ra Bành Tứ thậm chí lại có quan hệ bậy bạ với Thủy Uyển Kỳ! Hèn gì Thủy Uyển Kỳ không hề bị đe dọa.
Triệu Tân Nhạc khóc cười không được: "Nàng... nàng sao lại ngay cái loại lưng gù chẳng bằng trâu chó gì kia mà cũng muốn vậy a?"
Thủy Uyển Kỳ vuốt ve mái tóc dài, cười tự nhiên, nụ cười vô cùng diễm lệ, ỏn ẻn đáp: "Chọc hắn chơi, chứ không hề cho hắn đắc thủ chân chính. Huynh ghen cái gì chứ!"
Triệu Tân Nhạc trừng con mắt hí, thở hào hễn rít lên: "Ta không cho phép nàng như vậy! Có nghe rõ chưa?"
"A?" Triệu Tân Nhạc cười hi hi đầy vẻ dâm tặc, thầm nghĩ, đáp ứng một chuyện à, muốn một nữ tử lầu xuấn đáp ứng một chuyện, hắc hắc, dùng ngón chân để nghĩ cũng nghĩ ra đó là chuyện gì rồi. Y lại hỏi tiếp: "Hiện giờ thắng bại thế nào?"
Bành Hạ Hỉ lắc đầu: "Ta không hiểu cờ vây lắm, Triệu đại nhân ông là cao thủ ngón này, sao lại không đến xem thử?"
Triệu Tân Nhạc dù sao cũng là tiến sĩ xuất thân, đối với cờ vây cũng có nghiên cứu. Các nữ tử thanh lâu vây quanh đó đua nhau nhường đường, Triệu Tân Nhạc rón rén đến bên bàn cờ.
Duơng Thu Trì nhìn thấy y, khe khẽ cười, chào hỏi xong lại cúi đầu nhìn vào bàn cờ.
Phía đối diện của bàn cờ có một nữ tử ngồi, có một gương mặt trái xoan nỏn nà như phấn, đầu mi khẽ nhíu, hai mắt tập trung, môi hồng hơi hé, hàm răng nhỏ bé lúc ẩn lúc hiện, trên trán đã ứa ra không ít mồ hôi, không biết là vì trời nóng hay vì khẩn trương.
Từ biểu tình của hai người mà xét, có thể biết cục thế đối với Xuân Hồng cô nương không thuận lợi mấy.
Cúi đầu nhìn bàn cờ, Triệu Tân Nhạc cả kinh, vì thấy cờ đen của Dương Thu Trì không vây ở đầu tới cuối, mà hình thành một cái bụng lớn ở giữa, trong khi hai nhóm cờ nhỏ bị tách rời hai phía của Xuân Hồng cô nương đang khổ khổ cầu sinh.
Cờ vây có một câu rất nổi tiếng, đó là "Kim giác ngân biên thảo đỗ bì", hai bên tranh địa bàn thường phải thuận theo các góc, biên, giữa... Do đó, phàm là chơi cờ vây, đều quan tâm đến việc trước chiếm góc, kế đến chiếm biên, cúi cùng mới chiếm bụng. Trong khi đó với cái kiểu chiếm cứ hết phần giữa như của Dương Thu Kỳ ở đây quả thật là chưa thấy bao giờ, và đó chính là nguyên nhân khiến y cả kinh.
Thì ra, Dương Thu Trì cùng mọi người đến Lê Xuân viên xong, Bành Hạ Hỉ giới thiệu Xuân Hồng, nói Xuân Hồng là vợ chưa cưới của Bành lão thất, cho hai người họ cùng kính Dương Thu Trì ba chung rượu.
Tiếp đó, Xuân Hồng mang các cô nàng oanh oanh yến yến trong Lê Xuân viên khiêu vũ xướng ca phục vụ bọn Dương Thu Trì. Xuân Hồng cô nương quả nhiên sắc nghệ song tuyệt, không thứ gì không biết, so với Lê viên thất tỷ muội của Dương Thu Trì không kém cạnh gì, khiến cho Dương Thu Trì nghe mà như si như túy, rượu càng uống càng ngon.
Nhưng mà, lần đi kỹ viện này của Dương Thu Trì có mục đích chân chính không phải là uống rượu hoa, mà là muốn tra ra sự tình đã phát sinh ở đây với Bành Tứ vào tối qua. Nhưng mà, hắn không muốn dùng phương thức công khai tra hỏi để tiến hành, vì dù sao Bành Hạ Hỉ cũng là biểu thúc của bố chánh sứ của Tứ Xuyên, chuyện liên quan đến đệ đệ Bành lão thất của Bành Hạ Hỉ, hắn không nể mặt tăng cũng nể mặt phật, phương thức tra án càng uyển chuyển càng tốt.