Nạp Thiếp Ký II
Chương 99 : Công Tượng
Ngày đăng: 14:10 18/04/20
Quách Tuyết Liên giật giật ống tay áo Dương Thu Trì, hạ giọng nói: "Lão gia, người thật tin lời cô ta hả? Cô ấy phong phong điên điên ấy..."
Câu này bị Chu Phượng Đức nghe được, giơ tay lên đưa ngón tay cái chỉa vào mũi, vừa chề mối vừa làm mặt quỷ.
Liễu Nhược Băng nói: "Tiểu quận chúa tuy bị kích động, trở nên khờ khờ, nhưng thần trí vẫn còn rõ ràng, đặc biệt là không dám nói láo đối với lão gia của nàng ấy. Do đó lời này có độ tin cậy khá cao!"
Chu Phượng Đức cười hi hi gật đầu chạy tới ôm cánh tay của Liễu Nhược Băng, dáng vẻ vô cùng nồng nhiệt, biểu đạt sự cảm kích đối với lòng tin của Liễu Nhược Băng đối với nàng.
Dương Thu Trì hơi ngượng, cười nói: "Hắc hắc, tiểu quận chúa không biết nói dối, cũng không phải chuyên môn với ta mới không nói dối. Hơn nữa, cho dù có sai thì cũng không ảnh hưởng đến chuyện gì."
Chu Phượng Đức lại chạy tới, ôm cổ Dương Thu Trì, chu môi như em bé nói: "Phượng nhi là tiểu thiếp của lão gia, Phượng nhi không lừa lão gia!"
Dương Thu Trì thương xót vuốt lỗ mũi của nàng một cái.
Sau khi thương lượng xong, Quách Tuyết Liên vội đi chuẩn bị hành trang cho Dương Thu Trì và Chu Phượng Đức. Kịch độc trong thân thể Liễu Nhược Băng còn chưa thanh trừ triệt để, cho dù là theo cùng thì gặp phải chuyện gì cũng không thể động thủ, cho nên lưu lại ở nội trạch của điển sứ ở huyện Kiềm Dương để dưỡng thương. Hắn lưu lại Quách Tuyết Liên để lo liệu cho nàng, và tiểu hắc cẩu để bảo hộ. Ngoài ra, hắn còn phân 20 hộ vệ do Ngô quản gia lưu lại làm hộ vệ cho Liễu Nhược Băng, cho Lưu Dũng, Phó Quan cầm đầu cảnh giới và bảo vệ ở điển nha. Còn riêng hắn thì mang theo Chu Phượng Đức và 30 hộ vệ còn lại do Mã Lăng Vũ và Hồ Thủy đái lĩnh lập tức khởi hành đi Trấn Viễn phủ.
Lúc đang chuẩn bị, gác cổng vào báo rằng là phụ thân của tú tài Tiêu An Nhiên giết người trong học cung bữa trước đến cầu kiến.
Dương Thu Trì tuy gấp tìm kiếm bảo tàng, nhưng công tác chuẩn bị còn cần một chút thời gian, đang rãnh rồi ngồi chờ, liền ra lệnh đưa ông ta vào chờ ở phòng khách điển nha.
"Ha ha, cái đó không sợ, thành lập đoàn luyện là thông qua sự gật đầu của tri huyện lão gia, chế tạo vũ khí súng pháo là do Phúc vương gia của Hồ Quảng cho phép, ngươi yên tâm làm đi, ừ..., để đảm bảo ngươi tạo súng ống an toàn, ta phái Ngụy bộ đầu đưa mấy bộ khoái đến giúp cảnh giới cho ngươi. Nếu như ngươi có thể tạo ra những súng ống làm ta vừa ý, sau này sẽ cho ngươi đưa xưởng cơ khí đến nha môn luôn, vậy là an toàn rồi, ha ha ha."
"Dạ..., đa tạ Tứ lão gia!"
Dương Thu Trì cho gọi Ngụy bộ đầu đến đem chuyện này nói ra, bảo ông ta mang mấy bộ khoái đến chỗ xưởng đồ sắt của lão hắc đầu cảnh giới.
Sau khi đưa lão hắc đầu đi, Dương Thu Trì nhỏen miệng cười cao hứng cả ngày. Hắn vào nội nha của tri huyện báo với Lôi tri huyện chuyện cho lão hắc đầu chế tạo súng ống, lại nói bản thân cần đi Quý châu Trấn viễn phủ mua vật tư quân nhu. Lôi tri huyện đối với chuyện quân sự một khiếu chẳng thông, thậm chí còn tránh xa, đương nhiên mọi chuyện đều nghe Dương Thu Trì an bài.
Vào lúc này, đội hộ vệ đã chuẩn bị sẵn sàng xuất phát, xe ngựa của Dương Thu Trì và tiểu quận chúa đã sớm chuẩn bị xong. Hắn dẫn theo hai nha hoàn lần trước từ Trường Sa theo cùng với tiểu quận chúa len xe, khởi trình xuất phát đến Trấn Viễn phủ.
Khi xuất phát là đã giữa trưa. Tối đến, họ vào trong một khách sạn sạch sẽ ở một tiểu trấnơở lại. Điếm chưởng quỹ giới thiệu cho họ những món không tệ, dọn lên cho mọi người ăn. Chỉ có điều, sau khi ăn xong, họ ngầy ngật buồn ngủ, còn chưa kịp cởi y phục thì đã ngã lên giường ngủ vùi.
Dương Thu Trì bị nước lạnh tạt cho tỉnh lại, từ từ mở mắt, thấy đầu đau như búa bổ, trước mắt bóng người xao động, nhưng không nhìn rõ là ai. Hắn động đậy người, biết đã bị trói chặt, lại bị thêm một bồn nước lạnh đổ vào đầu. Nước lạnh kích thích, khiến hắn thanh tỉnh đi nhiều.
Bên tay hắn chợt nghe một giọng truyền tới: "Điển sứ đại nhân, tỉnh rồi chưa?" Giọng nói này cố cường điệu, khô cứng vô cùng.
Dương Thu Trì cố mở mắt, thấy đó là đại hán mặt đen đang nhìn mình chòng chọc. Hắn nhìn tả hữu, phát hiện tiểu quận chúa và hai nha hoàn cũng bị trói thúc ké nằm dựa bên cạnh hắn. Mã Lăng Vũ và các hộ vệ đều bị trói gô lại thành một hàng dài, không biết sống chết thế nào.