Nếu Còn Có Ngày Mai - Lâm Mĩ Thi

Chương 7 : Xem mắt

Ngày đăng: 01:02 19/04/20


Kể từ sau lần gặp mặt ở thành phố A, mối quan hệ của Tống Thừa Huân và Trình Thiên Lam tốt lên trông thấy. Tống Thừa Huân cũng theo dõi Trình Thiên Lam trên DCL và cô cũng vậy. Hai người thường xuyên nói chuyện về nhiều vấn đề. Cũng không thể phủ nhận qua những lần nói chuyện, cả Tống Thừa Huân và Trình Thiên Lam đều thấy giữa họ có khá nhiều điểm chung.



Tống Thừa Huân cũng nói cho hội bạn thân của mình biết việc anh quyết định quên đi quá khứ để tiếp tục cuộc sống hiện tại và đương nhiên bọn họ đều rất vui. Riêng Hạ Tuyết Dao cũng khẳng định chắc nịch về việc giới thiệu cho Tống Thừa Huân đối tượng để làm quen. Và cô ấy đã làm được khi sắp xếp một buổi gặp mặt cho Tống Thừa Huân và nhà thiết kế thời trang của tập đoàn cô ấy, là Đường tiểu thư.



- Tống tiên sinh, tôi đã từng nghe Hạ tổng nói nhiều về anh nhưng quả nhiên khi gặp mặt, anh vẫn khiến cho tôi bất ngờ.



- Đường tiểu thư, không biết là cô cảm thấy bất ngờ ở chỗ nào?



- Tôi từng thấy qua ảnh của anh mà Hạ tổng đưa cho, cũng có thấy anh trên tạp chí ESTINA. Không ngờ ngoài đời, trông anh lại điển trai hơn trong ảnh, nhìn có nét gì đó rất trưởng thành.



- À, thì ra là vậy, cảm ơn Đường tiểu thư đã khen ngợi.



Buổi gặp mặt ngày hôm nay, Tống Thừa Huân không hề muốn chút nào, chỉ là do Hạ Tuyết Dao ép nên mới đến. Nhưng cứ nghĩ đến việc Hạ Tuyết Dao lo lắng chuyện của mình như vậy, Tống Thừa Huân không nhận lời gặp mặt e rằng cũng không phải. Hôm nay gặp vị Đường tiểu thư này, thật sự anh không biết nên nói gì. Tự dưng lại mong có ai gọi điện đến để cứu anh Tống Thừa Huân ra khỏi tình hình hình hiện tại.



- Nhưng mà Tống tiên sinh này, anh có vẻ ít nói nhỉ? Tôi tưởng những người làm luật sư như các anh đều phải nói rất nhiều chứ?



- Còn tôi thì lại nghĩ những người làm về thiết kế thời trang như cô chắc là phải ít nói lắm.



Nghe thấy câu nói này của Tống Thừa Huân, vị Đường tiểu thư này lập tức câm nín. Cô có thể nhận ra rõ ý của Tống Thừa Huân trong này, anh đang chê cô nói quá nhiều.



Quán café hôm nay không có quá nhiều người, vì Tống Thừa Huân và Đường tiểu thư ngồi ở chỗ góc khuất nên những vị khách khác đều không biết họ đang đi xem mắt. Nhưng trong tình huống đi xem mắt này e rằng quá gượng gạo vì ngay lúc này, chẳng ai muốn nói với ai câu nào.



Vừa đúng lúc này, Tống Thừa Huân nhìn thấy Trình Thiên Lam đẩy cửa bước vào. Việc gặp Trình Thiên Lam ở đây khiến anh rất ngạc nhiên. Không ngờ anh đi xem mắt cũng có thể gặp được cô.



- Thừa Huân, không ngờ lại có thể gặp anh ở đây đấy.



- À à Thiên Lam, cũng trùng hợp thật đấy.



Trình Thiên Lam quay sang nhìn Đường tiểu thư, bỗng hỏi:



- Tôi không biết là anh đi cùng với bạn. Hai người cứ nói chuyện tiếp đi, tôi đi ra chỗ khác.



- Ơ…



Hy vọng Trình Thiên Lam cứu mình thoát khỏi tình trạng này đã nhanh chóng mất hết. Anh chẳng còn cách nào khác đành phải ngồi xuống, tiếp tục nói chuyện với vị Đường tiểu thư kia.
Nghe đến đây, Trình Thiên Lam bỗng bật cười:



- Thừa Huân, anh khiến tôi cảm động quá đấy. Những lời này mà vừa nãy anh nói với vị Đường tiểu thư kia, chắc cô ấy cảm động rơi nước mắt luôn đấy.



- Người mà tôi muốn kết hôn, chỉ cần đơn giản như vậy thôi. Nhưng có lẽ vì đơn giản quá nên chẳng tìm được ai. Thiên Lam, thế còn cô? Mẫu người mà cô muốn chọn là người thế nào?



- Tôi hả?



Thấy Tống Thừa Huân gật đầu, Trình Thiên Lam mỉm cười nói:



- Tôi cũng không yêu cầu cao, chỉ cần người đó chung tình với tôi, đừng có rượu chè cờ bạc, yêu thương và trân trọng tôi, như thế là đã tốt lắm rồi. Tôi cũng không soi xét gia cảnh của anh ấy, chỉ cần anh ấy đạt được những tiêu chuẩn mà tôi đã đề ra thôi.



- Vậy thì tôi chúc cô sớm ngày tìm được ý trung nhân. Nhưng không phải bên cạnh cô cũng còn một Cố Phong hay sao? Cô không định suy xét đến trường hợp của anh ta à?



- Cũng có suy xét rồi, hơn nữa là còn suy xét rất kỹ. Nhưng anh biết đấy, tôi không thể nào biến tình bạn với Cố Phong thành tình yêu được. Tình bạn ấy dường như sâu sắc quá rồi, không có chỗ cho tình yêu.



Tống Thừa Huân chỉ có thể mỉm cười. Trình Thiên Lam lại nói:



- Nếu như tôi không tìm được người thích hợp và anh cũng thế, tôi sẽ suy xét về anh đấy.



- Tôi?



- Phải. Anh cũng thử xem xét trường hợp của tôi xem như thế nào dù có lẽ tôi không phải là mẫu người anh thích. Nhưng điểm chung ở chúng ta, đó là rất hiểu nhau.



Phải im lặng một hồi, Tống Thừa Huân mới nói:



- Được.



- Quyết định như vậy đi.



- Ừ. Đến lúc đấy cô đừng có quên những lời mà cô đã nói ngày hôm nay.



Tống Thừa Huân và Trình Thiên Lam vẫn còn ngồi bình lặng đối diện nhau. Ngày hôm nay, giữa họ đã có thêm bước tiến triển mới.