Nga Mỵ
Chương 13 : Tiểu Trư Đóng Cửa Phóng Lão Hổ
Ngày đăng: 16:39 19/04/20
Trong nhẫn của Duẫn Tử Chương chứa không ít vật dụng trong bếp, Chu
Chu tìm ngay đằng sau phòng mình một vị trí thích hợp để an trí bếp lò,
nồi niêu, vừa đúng lúc bên ngoài có người đưa cơm chiều tới.Người tu tiên, trước kết đan kỳ còn chưa thể hoàn toàn bỏ ăn uống,
cần ăn ngũ cốc hoa màu, tu sĩ luyện khí kỳ chỉ bất quá khỏe hơn người
bình thường một chút, mười ngày, nữa tháng không cơm nước vẫn phải chết
đói, thành ra, bản thân Thánh Trí Phái cũng có phòng bếp đặc biệt chuẩn
bị cái ăn cho đệ tử luyện khí kỳ và trúc cơ kỳ.Duẫn Tử Chương tiếp nhận hộp cơm mở ra nhìn một cái, liền ghét bỏ tiện tay ném qua một bên, nói với Chu Chu: “Ngươi làm cơm cho ta đi, mấy thứ này đâu phải người ăn? !”Chu Chu bước qua nhìn, trong hộp cơm toàn là rau dưa xào đến vàng khè trộn với tương nâu nhão nhẹt cộng thêm một chén cơm sống, đừng nói là
cái tên Duẫn Tử Chương kén ăn như quỷ, ngay cả nàng nuốt cũng không muốn trôi, vì vậy, rất khôn ngoan lấy ngay rau, nấm dại hôm qua còn lại và
gạo sống, thịt khô mang theo bên mình ra phía sau nấu một món mặn kèm
cơm.Chỉ một lúc, hương thơm mê ngươi lan ra toàn sân.“Thơm quá, thơm quá! Đây là mùi gì thế?” Tiếng một nữ tử từ ngoài viện truyền vào, ba thiếu nữ cộng thêm một nữ đồng và hai vú già cùng nhau đi đến.Toàn viện chỉ có phòng của Chu Chu thấp sáng đèn, cửa phòng lại mở,
mấy người liền đi thằng tới trước cửa phòng đánh tiếng chào hỏi, muốn
hai bên biết nhau một chút.Các nàng không nghĩ tới trong phòng Chu Chu không ngờ lại có nam tử, hai bên nhìn nhau đều sững sờ.Chu Chu nhận ra trong ba thiếu nữ có một người là Liêu Vịnh Kỳ, không biết này có tính là oan gia ngõ hẹp không.“Di? Ngươi là vị sư huynh băng hệ đơn linh căn kia?” Thiếu nữ khác liếc mắt nhận ra Duẫn Tử Chương, vừa mừng vừa hoảng.Lúc Duẫn Tử Chương khảo nghiệm linh căn trên tiền điện, nàng cũng có
mặt, tự nhiên đối với vị thiên tài thiếu niên đẹp đến khác thường này ấn tượng sâu sắc.Tính cách của Duẫn Tử Chương không biết có phải bị linh căn ảnh hưởng không, lúc nào cũng bộ dạng lạnh như băng với người khác, cũng chẳng
biết “Tình cảm” là thứ gì, nghe hỏi lông mày cũng không thèm nhấc lên,
ăn cho hết hai ngụm cơm trong chén, đứng dậy ngông nghênh phân phó Chu
Chu: “Sáng mai đem cơm đến chổ ta.” Sau đó làm như không trông thấy ai khác sải dài bước rời đi.Thiếu nữ mở lời chào hỏi kia sững sờ đứng ngay tại chổ vô cùng xấu hổ, Chu Chu thật có chút đồng tình với nàng.Liêu Vịnh Kỳ sớm đã có kinh nghiệm với cái kiểu núi băng của Duẫn Tử
không kịp xoay xở phòng bị, tại chổ bị đánh văng ra ngoài.Chênh lệch giữa luyện khí kỳ tầng thứ bốn và tầng thứ bảy chính là lớn như thế!Hai vú già cực kỳ hoảng sợ, chạy như bay lao ra đỡ lấy Tô Lăng, một ả trong đó ngẩng đầu lên hung tợn nhìn Duẫn Tử Chương, nói: “Ngươi thật to gan, thật tưởng rằng có Vưu tổ sư làm chổ dựa liền có thể hoành hành ngang ngược, tùy tiện ra tay đả thương người? !” Bốp! (Vâng, xin lỗi, là tớ tán! >.
Chu Chu nghẹn họng trân mắt nhìn, mấy người này thật có thể điên đảo
thị phi a! Hoành hành ngang ngược, ra tay đánh người rõ ràng là mấy
người có được chưa!Duẫn Tử Chương cũng không kiên nhẫn phân rõ phải trái với kẻ hầu,
nhấc chân đá một cước vào hư không, nói ra thì vú già kia chỉ cảm thấy
một lực thật mạnh đâm thẳng vào tim ả, đau đến ngũ tạng của ả đổi chổ,
thảm thiết hét lên một tiếng đổ mạnh về phía sau, nện thình thịch vào
bức tường trong viện.“Nàng trong một tháng này chỉ cần có một tí tổn thương, ta liền trực tiếp phế nha đầu dã man này!” Duẫn Tử Chương chưa bao giờ cảm thấy nữ nhân thì không thể đánh, chỉ cần chọc hắn ghét, mặc kệ nam nữ đều sửa trị như nhau.Một ả vú già khác nhìn thấy hắn ra uy đánh người không thèm cố kỵ, bị dọa đến mặt trắng bệch ôm chặt Tô Lăng, không dám nhiều lời thêm.Duẫn Tử Chương quét mắt sang những nữ tử còn lại, thuận tay ném một
cái, một đống gì đó đủ thứ màu sắc rơi xuống trước mặt Chu Chu, người
kia thì bỏ đi cũng đột ngột như lúc tới.Mọi người chăm chú nhìn, nguyên lai là một con gà ngũ sắc bị đánh hôn mê. Chu Chu nhìn trái nhìn phải, cuối người xách theo con gà lặn mất.Nàng đã biết, ngày đó rời làng chưa kịp ăn hai con gà cảnh, Duẫn Tử
Chương nhắm hơn phân nữa là không cam lòng, không nghĩ tới hắn ngày đầu
tiên đến đây liền chạy đi bắt một con về.Vì báo đáp hắn hôm nay giúp nàng dọn dẹp người xấu, sáng mai nàng
nhất định sẽ dụng tâm kiệt lực làm một tô mì gà thơm ngon bé bự báo đáp
hắn!