Nga Mỵ

Chương 18 : Trao Ngọc Bội

Ngày đăng: 16:39 19/04/20


Chu Chu trở lại viện của mình, phát hiện Tô Lăng cùng hai vú già hầu

hạ nàng ta đều không thấy đâu, nghe nói là được Tô Kinh đón đến Ngẫu

Nguyên Phong dưỡng thương, như vậy thật đúng lúc, cũng miễn mọi người

nhìn nhau hai bên chán ghét.Liêu Vịnh Kỳ cùng ba cô gái hôm nay mới vừa chiếm được bí tịch mới,

tự ở trong phòng nghiên cứu, Chu Chu đem chuyện vặt xử lý xong, cũng lấy ngọc giản ra tiến hành nhìn kỹ nội dung trong đó.Lẽ ra Chu Chu trước đây chưa từng tiếp xúc qua loại kinh quyển đặc

biệt này của người tu tiên, nhưng tay nàng mới đụng phải ngọc giản, cũng đã tự động tự phát đem ngọc giản giơ lên chạm vào trán, giống như trước đây đã từng làm qua động tác tương tự vô số lần.Trong tích tắc ngọc giản tiếp xúc đến da thịt trên trán, vô số tin tức từ trước đến sau tràn vào trong đầu của nàng.Bộ 《 Linh thảo linh thú bách vị thiên 》 này tổng cộng chia làm ba bộ, bộ thứ nhất giới thiệu hình dáng tính chất các loại linh thú, linh thảo có thể dùng nấu ăn, một số loại linh thú linh thảo cùng loài tuy ăn

được lại không cùng mùi vị công hiệu.Bộ 2 là thực đơn chân chính, giới thiệu phương pháp nấu nướng phối hợp trên trăm loại linh thú linh thảo khác nhau.Bộ 3 đưa ra một vài linh thảo, linh thú vật tính bổ trợ, ăn chung sẽ mang đến hậu quả không tốt.Chu Chu thấy vậy nóng lòng muốn thử, trong ngọc giản nhắc tới linh

thú cùng linh thảo trước đây ở trong thôn nàng chưa từng gặp qua, nhưng

trong rừng cây nhỏ phía trước cái viện ở Nguyên Thủy cốc này lại có vài

loại, Nguyên Thủy cốc lớn như vậy, tin tưởng cẩn thận tìm kiếm còn có

thể tìm ra nhiều hơn.Trong ngọc giản ghi chép phần linh thảo có thể ăn được nàng chỉ nhìn

một lần là nhớ, nàng tự đứng dậy đi tìm không mấy khó khăn, linh thú

nàng không đối phó được, nhưng Doãn Tử Chương có thể nha!Dựa theo kiến giải trên sách, lấy linh thảo, linh thú làm thức ăn,

đối với tu luyện có ích lợi rất lớn, nếu như Doãn Tử Chương ngày ngày ăn mấy thứ như vậy, tu vi sẽ tăng trưởng nhanh hơn, đến lúc đó nàng cũng

không cần sợ Tô trưởng lão gì đó rồi!Chu Chu càng nghĩ càng cảm thấy tiền đồ tươi đẹp, thật vui vẻ ôm ngọc giản ngã xuống giường chìm vào mộng đẹp.Trong mộng, nàng một mình chạy như điên dọc theo một hành lang ngoắt

ngoéo, xuyên qua một tòa lại một tòa đại môn cao vút màu son, hai bên
tuấn vừa xa lạ vừa quen thuộc.Doãn Tử Chương đưa tay vỗ nhè nhẹ gương mặt của nàng nói: “Mau hồi hồn, chỉ là cơn ác mộng thôi, không có chuyện gì rồi! “Chu Chu từ từ trở lại thực tế, tâm trạng thả lỏng, không nhịn được

níu lấy vạt áo trước của Doãn Tử Chương, thấp giọng khóc lên: “Ta rất

sợ! Rất sợ rất sợ! Hu hu hu……. “” Ngươi rốt cuộc vừa gặp ác mộng gì? ” Doãn Tử Chương có chút bất đắc dĩ, hắn cả đêm ngồi xuống tu luyện, đến thời điểm sắp hừng sáng bỗng

nhiên không khỏi cảm thấy một trận tâm phiền ý loạn, cũng không cách nào yên tĩnh lại nữa, dứt khoát đứng dậy ra cửa, bất tri bất giác đã đi tới nơi này của Chu Chu.Tình huống như thế hắn không chỉ gặp phải một lần, đó là khi Chu Chu

gặp phải ác mộng, cho nên hắn chần chờ một chút, trực tiếp đi vào gian

phòng Chu Chu, quả nhiên thấy nàng sắc mặt tái nhợt cau chặt chân mày

nằm ở trên giường, dường như đang thừa nhận thống khổ không biết tên.Chu Chu sợ run cả người, hàm hàm hồ hồ nói: “Có người xấu đuổi theo

ta muốn bắt ta! ” Nàng không phải có chủ tâm giấu diếm, chẳng qua là chỉ nhớ mang máng điểm này.Doãn Tử Chương suy nghĩ một chút, dường như hạ quyết tâm rất lớn, đưa tay vào vạt áo trên cổ cởi xuống một khối ngọc bội màu đỏ chỉ lớn như

miệng chén rượu đeo vào trên cổ Chu Chu.“Khối ngọc bội này có thể trấn định thần hồn, ngươi mang trên người

hẳn là sẽ không gặp ác mộng nữa. Đây là di vật của mẹ ta, tạm thời cho

ngươi mượn, nếu ngươi dám làm hỏng hay đánh mất, ta sẽ cắt đầu heo của

ngươi! ” Doãn Tử Chương lớn tiếng cảnh cáo.Chu Chu sờ sờ khối ngọc bội vẫn còn mang theo nhiệt độ của hắn, thấp

giọng nói: “Cám ơn ngươi…… A Chương. ” Đây là lần đầu tiên nàng chính

miệng gọi tên Doãn Tử Chương.Doãn Tử Chương trong lòng hơi xúc động, hừ một tiếng làm như không nghe thấy.