Nga Mỵ
Chương 191 : Vấn Đề Hình Tượng
Ngày đăng: 16:42 19/04/20
Tuy động tác phi của Đề Thiện Thượng hơi khoa trương, nhưng tiếng
phát ra rất nhỏ, sóng âm mạnh mẽ làm gió núi thổi qua trước hắn rối loạn lên, đoàn Huyết Phong Điểu trước mắt đụng vào sóng âm thì như con sâu
con kiến, không hề có sức chống cự mà lập tức nội tạng vỡ nát hết mà bỏ
mạng, một mảng lớn thi thể đỏ hồng từ trên trời rơi xuống, nhìn số lượng không ít hơn bao nhiêu so với Phùng Khiết dùng pháp bảo giết lúc trước.Đề Thiện Thượng hết sức hài lòng với kết quả này, kiêu ngạo liếc qua
Doãn Tử Chương đang ngồi không , đáng tiếc ngay cả lông mi của Doãn Tử
Chương cũng chưa từng cụp xuống.Phần đông tu sĩ thu khí tức âm thầm phục ở một nơi bí mật gần đó
trông thấy một màn này, có nhiều người hít sâu tại chỗ! Đây cũng quá
mạnh mẽ đi!Trước khi tình cảnh tái diễn lần nữa, vô số Huyết Phong Điểu cảm nhận được đồng bạn chết thảm dưới tiếng động lạ kia, liền tuôn ra khỏi huyệt động như thủy triều, đánh về phía hai người Đề Thiện Thượng và Doãn Tử
Chương.Dĩ nhiên Đề Thiện Thượng không sợ, hóp bụng thu khí hướng về phía bầy chim tiên phong “phi” một tiếng! Một mảng lớn Huyết Phong Điểu từ trên
không trung rớt xuống, ở xa chút thì bị chấn động tương đối nhỏ, nhưng
bị đập vào hướng đông lệch sang tây thành ra mất phương hướng.Cao Xuyên Hiếu từ xa nhìn thấy lại âm thầm lắc đầu, mấy tiểu bối nhìn không rõ lai lịch này thực lực không tệ, thế nhưng chủ quan quá mức
rồi, vừa lên đã dùng pháp thuật hao phí chân nguyên như thế, sẽ không sợ tiếp theo không còn sức lực sao? Quả nhiên còn khuyết thiếu kinh nghiệm thực chiến, đáng tiếc.Đề Thiện Thượng bên kia còn nhất cổ tác khí*, “phi” năm âm liền, cuối cùng hết hơi, lấy một túi nước từ trong túi trữ vật ra, uống một ngụm,
há miệng hướng vế phía mảng Huyết Phong Điểu đang từ sau bay tới một
mảng hơi nước. Vô số giọt nước thật nhỏ mang theo pháp lực, một mảng lớn Huyết Phong Điểu nữa lại bị đánh rơi. Đề Thiện Thượng còn thừa dịp kẽ
hở ngắn ngủi ở giữa, lấy một lọ đan dược trong ngực ra, đổ vào trong
miệng, một ngụm hai, ba viên, lập tức nguyên khí dồi dào, hồi máu phục
sinh tại chỗ, lại “phi” một tiếng về Huyết Phong Điểu ba mặt trước sau
bên trái, bên phải là Doãn Tử Chương, có thể bớt tiếng “phi” kia đi.* Nhất tác cổ khí một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm (“Tả
Truyện” Trang Công thập niên: ‘phu chiến, dũng khí dã. Nhất cổ tác khí,
tái nhi suy, tam nhi kiệt’. Khi đánh trận dựa vào dũng khí, đánh một
Chương không nói hai lời lui về trên Bát Vân toa chỗ Chu Chu đang ngồi,
nhắm mắt khoanh chân ngồi xuống.Chu Chu không quấy rầy họ, ngồi một bên tiếp tục xem cuộc chiến.Cơ U Cốc và Thạch Ánh Lục sử dụng một loại công pháp liên thủ đối
địch đặc biệt, mờ mờ ảo ảo chứa ý tứ không mưu mà hợp, ngũ hành thay đổi liên tục rất ảo diệu, phối hợp hai pháp thuật ngũ hành, hoàn hảo như
một chiếc bàn tròn, tuy bị vây trong một đại dương Huyết Phong Điểu,
nhưng vẫn xoay tròn như ý như cũ, chống cự từng làn từng làn “sóng lớn”
mạnh mẽ liên tiếp, giết chết tất cả Huyết Phong Điểu lại gần họ.Cao Xuyên Hiếu chỉ có thể lắc đầu thở dài một màn ở xa xa này, ba đệ
tử của mình so với những người này, ngạo khí có thừa, nhưng biến đổi thủ đoạn khi đối địch thậm chí gặp địch không sợ, cố gắng rèn luyện thân
thể và tinh thần cứng cỏi thì kém quá nhiều, đây không phải vấn đề mà
linh căn, tư chất, công pháp lợi hại hay lượng lớn đan dược có thể bù
đắp được.Thậm chí ông bắt đầu đố kị sư phụ có mấy đệ tử này, gặp vận may thế
nào mới có thể thu nhận được những đệ tử như thế! Ba đệ tử của mình, còn cần mài dũa nhiều.Cứ giết như vậy cho đến khi mặt trời đỏ ối phía tây, tuy Huyết Phong
Điểu chết hơn phân nửa, nhưng còn cả một đám gần bằng thế đang tấn công, Cơ U Cốc thấy cứ thế này chẳng phải cách hay, liền truyền âm mời các Tu sĩ khác tạm dừng tay, cả nhóm thu lại khí tức lui về một trong ba đỉnh
của núi Điêmt Phượng, cắm trại qua đêm.Chém giết suốt một ngày, ngoại trừ nhóm Đề Thiện Thượng “biến thái”
thừa đan dược, ngay cả người bằng sắt cũng không chịu nổi, một đám người cũng chẳng có đầu óc đâu mà nói nhiều, đơn giản là chuẩn bị trại cho
tốt rồi rút thăm chọn người canh đêm, từng người yên tâm tự đi nghỉ.Cao
Xuyên Hiếu ngồi ở một góc, vẫn xa cách như vậy, Phùng Khiết giật giật
hai vị sư huynh, đi đến trước mặt nhóm Doãn Tử Chương, cười nói: “Chung
tay đối địch cả ngày, còn chưa biết cao tính đại danh của các vị, sư môn ở đâu.”