Nga Mỵ

Chương 208 : Đi Giết Người Với Ta

Ngày đăng: 16:42 19/04/20


Chu Chu cũng đang chú ý đến lão giả áo đen thần bí đột nhiên xuất

hiện kia, đáng lẽ nàng chưa từng gặp người này, nhưng mà nàng cảm thấy

trên người đối phương có một loại cảm giác quen thuộc, khiến nàng cảm

thấy rất thân thiết. Chẳng lẽ là người quen trước đây của mình?Dưới đỉnh Ứng Bàng, bầu không khí từ lúc Trì Tha Diệu và Tư Biện Thái rời đi, thì càng trở nên sôi nổi, người Tấn Bảo tông cùng với Tế Lập

tông chứng kiến tận mắt bản lĩnh của Trịnh Quyền, lại càng cảm thấy bản

thân mình dốc hết sức tạo dựng quan hệ tốt với Phái Thánh Trí như dự

đoán.Trịnh Quyền chỉ là lục phẩm đỉnh đã có thể thắng được Luyện Đan Sư

thất phẩm nổi tiếng đã lâu ở Đan Quốc, hơn nữa đệ tử của hắn Chu Chu còn nhỏ tuổi mà ở trên đại hội thi đấu Luyện Đan Sư của Tây Phương Ngũ Quốc thể hiện trình độ xuất sắc, tài nghệ trấn áp quần hùng, thậm chí ngay

cả Luyện Đan Sư tứ phẩm Đan Quốc cũng thua dưới tay nàng, trở thành đồng minh với hai thầy trò xuất chúng như vậy, thì ngày sau chỗ tốt sẽ nhiều không sao kể xiết được.Vưu Thiên Nhận hướng về phía lão giả áo đen thần bí kia mà chắp tay

nói: “Đa tạ đạo hữu tương trợ, vẫn chưa được thỉnh giáo cao tính đại

danh của đạo hữu?”Thái độ của lão giả áo đen cũng thật khách khí, nói: “Lão phu và

Trịnh tiên sinh chính là người quen cũ, Vưu huynh không cần phải khách

khí, về phần thân phận của lão phu. . . trước mắt không tiện tiết lộ,

còn xin Vưu huynh thứ lỗi. Lão phu có việc muốn nói chuyện với thầy trò

Trịnh tiên sinh, không biết có tiện hay không?”“Tiện chứ! Tiện chứ!” Vưu Thiên Nhận còn chưa nói chuyện, Trịnh Quyền đã đi tới giành trước, mới vừa rồi còn là bộ dạng tiên sư một phái anh

dũng thoát tục, vừa đến trước mặt lão giả áo đen thần bí này thì thái độ lập tức biến hóa nghiêng trời lệch đất.Mọi người nhìn quen Trịnh Quyền một bộ đức hạnh trong mắt không coi

ai ra gì hung hăng ngạo mạn, lúc này gần như không còn tin vào hai mắt

mình nữa, ông vẫn chưa từng nhiệt tình tích cực như vậy ngay cả với Vưu

Thiên Nhận.Lão giả áo đen quét mắt qua ông một cái, ánh mắt ngược lại rơi vào trên người Chu Chu.Chu Chu suy nghĩ một chút, quay đầu lại nhìn Doãn Tử Chương một cái, nhấc chân đi tới. Doãn Tử Chương thấy lão giả này cũng không có ác ý
cũng không ngăn được những người kia đâu.” Đan Nghê không chút nể nang

nói.Chu Chu cúi đầu, không nói ra được nửa chữ phản bác.Trịnh Quyền ở chung với Chu Chu gần hai năm, đã sớm nảy sinh tình

thầy trò thực sự, thấy bộ dạng này của nàng thì lập tức không nỡ, lên

tiếng khuyên nhủ: ” mặc dù Tư Biện Thái đáng giận, nhưng trước mắt mà

nói cũng không quan trọng, chúng ta có thể đợi lúc Trì Tha Diệu một mình mà giết hắn báo thù cho người trong Đan tộc, hắn cũng chỉ là Tu sĩ

Nguyên Anh sơ kỳ, ta và nàng nếu chuẩn bị đầy đủ, thì muốn giết hắn cũng là có thể mà.”“Chỉ sợ còn chưa chờ được đến khi Trì Tha Diệu đơn độc một mình, thì

ngươi đã bị hai người bọn họ liên thủ giết chết trước rồi.” Đan Nghê

cười lạnh nói: “Trì Tha Diệu lòng dạ nhỏ mọn đố kỵ người tài nhất, ngươi nghĩ là Luyện Đan Sư thất phẩm ở Đan Quốc thật sự không ai bằng hắn

sao? Căn bản là không ai dám vượt qua hắn mới đúng, nếu không thì cứ

đợi xui xẻo đến đi. Hôm nay ngươi làm hắn mất hết mặt mũi trước mặt mọi

người, nếu không giết được ngươi hắn tuyệt đối không rời khỏi vùng Tây

Nam, Tư Biện Thái lại là một người giúp đỡ tốt như vậy, sao hắn lại dễ

dàng tách khỏi hắn ta chứ?”Trịnh Quyền thở dài nói: “Đây cũng là chuyện riêng của người làm sư

phụ như ta đây, tại sao có thể để đồ đệ đi mạo hiểm được?” Người trong

lòng lo lắng cho an nguy của ông thì đương nhiên là ông vui vẻ rồi, có

điều là nếu vì như thế mà đẩy Chu Chu vào tình cảnh nguy hiểm, hắn tự

thấy ông vẫn không làm được.“Ngươi còn lo lắng cho con bé hơn cả ta.” Đan Nghê hừ nhẹ một tiếng nói.Chu Chu hít hít lỗ mũi, dịch đến bên cạnh Trịnh Quyền nói: “Sư phụ, con sẽ đi. . . . . . người đừng cãi nhau với sư nương nữa.”