Nga Mỵ

Chương 239 : Vô Thanh Kinh Lôi

Ngày đăng: 16:42 19/04/20


Bảo Pháp Hổ kịp phản ứng, giật mình chỉ vào Doãn Tử Chương rồi nói

với Chu Chu: “Doãn sư đệ muốn kết, Kết Đan?” Đáng thương hắn đường đường một Kết Đan trưởng lão cũng bị làm cho sợ đến nói chuyện cà lăm.Chu Chu gật đầu, vốn là bọn họ không muốn nhanh như vậy , nhưng Thiên kiếp không hợp tác a!Bảo pháp hổ im lặng, thật sâu cảm giác tuổi tác của mình đều hoạt đáo cẩu thân thượng*, loại người như Doãn Tử Chương tồn tại quả thực chính

là để đặc biệt chuyên đi đập nát tự ái của người khác a .*(ý rằng giống như con chó về già, khi đó không còn cắn xé chỉ nằm

một góc rất vô dụng, trong trường hợp này có thể hiểu là mình già rồi vô dụng rồi.)Hắn cùng với Đề Thiện Thượng giống nhau, là hệ Thủy đan linh căn vô

cùng hiếm có, vài thập niên trước đã từng là nhân vật đứng đầu phái

Thánh Trí, bốn mươi ba tuổi tới Trúc Cơ hậu kỳ được xưng tụng là thiên

tài khó có được, kết quả bởi vì gấp rút luyện công, thân thể để lại tai

hoạ ngầm, bị dừng ở Trúc Cơ hậu kỳ gần hai mươi năm, một năm trước mới

rốt cục Kết Đan thành công.Nếu như không phải là có Bùi Cốc và Chu Chu lấy linh thú linh thảo

thay hắn thực bổ điều dưỡng, không cách nào đột phá Trúc Cơ kỳ cũng

không kỳ quái. Nhưng dù vậy, hắn sáu mươi tuổi đã kết đan thì cũng làm

cả vùng Tây Nam khiếp sợ, thành một cái truyền thuyết a.Phải biết rằng trong lịch sử của phái Thánh Trí người trẻ tuổi nhất

có thể Kết Đan chính là trưởng lão Kinh Lệ, lúc thành công Kết Đan cũng

đã hơn tám mươi tuổi.Nếu nói trong lòng hắn hoàn toàn không tự đắc, đó là gạt người . Kết

quả tự đắc không được mấy ngày, lại gặp được tên thiên tài Doãn Tử

Chương biến thái này!Tốc độ tu luyện của đám người Đề Thiện Thượng này vô cùng kinh khủng, Bảo Pháp Hổ có thể đoán trước mấy người đệ tử mười chín tuổi của Vưu tổ sư sẽ kết đan lúc tuổi còn nhỏ hơn cả mình. Nhưng không thể nhỏ đến cái mức này!Doãn Tử chương tấn nhập Trúc Cơ hậu kỳ mới hơn hai tháng thôi mà! Đại thiếu gia hắn năm nay mới hai mươi ba tuổi! Rốt cuộc là có còn muốn để

người khác sống hay không!Kể cả là người cùng phái Thánh Trí trong lòng còn tràn ngập kinh ngạc và bi phẫn thì đừng nói đến ba người ở ba phái Tây Nam, tuổi đã sắp đến hàng lão tu sĩ mà vẫn bị kẹt tại Trúc Cơ kỳ , mọi người đứng yên tại

chỗ, trong tâm ai cũng đều có cảm giác muốn khóc rống lên.Doãn Tử Chương vừa đến sườn đất cách đó mười trượng thì dừng lại, đạo Lôi Điện thứ nhất lập tức từ trên đánh xuống!Hắn không tránh không né, hướng tia sét trên không mãnh liệt đánh ra

một quyền, một băng cầu có đường kính nửaa trượng lao ra đón đầu đụng

vào đạo lôi điện với thanh thế kinh người , lôi điện vốn mạnh mẽ như
Điện tinh thuần tẩy tủy dịch kinh, sẽ tiếp cận đến khí lực của Tu sĩ

Nguyên Anh.Sức dụ hoặc thật quá lớn, Doãn Tử Chương ngẩng đầu nhìn mây đen ùn ùn kéo đến , từ từ nắm chặt quả đấm.Mặc dù trên người hắn không có linh khí hộ thân giống như Ngũ Hành

Như Ý Thuẫn, nhưng pháp bảo bùa chú cũng không thiếu, nếu ném toàn bộ

những thứ đó ra trong một lần thì cũng có thể chống đỡ được một phần nào Vô Thanh Kinh Lôi. Nhưng nếu như vậy, sẽ không cách nào đạt được chỗ

tốt của tẩy tuỷ dịch kinh, hầu như hắn không hề do dự mà bỏ ngay ý định

này.《 Tủy Băng quyết 》 đã được hắn tìm hiểu hoàn toàn, mặc dù muốn tu

luyện đến nơi đến chốn thì phải cần đi một đoạn đường dài buồn chán,

nhưng hắn có lòng tin chỉ bằng việc đã học được một phần công pháp, hẳn

là có thể miễn cưỡng đón lấy một đạo Vô Thanh Kinh Lôi này!Doãn Tử Chương tâm ý đã quyết, lập tức khoanh chân mà ngồi, hai tay

kết ấn lặng yên Vận tâm pháp, chuẩn bị nghênh đón khảo nghiệm sống chết

này.Chu Chu và đám người Đề Thiện Thượng, Bảo Pháp Hổ cơ hồ không nhịn

được mà nhảy dựng lên, Doãn Tử Chương đây là muốn làm gì? ! Không muốn

sống nữa? !Chu Chu cắn môi cả người phát run, cố nén không triệu hồi Ngũ Hành Như Ý Thuẫn xuất hiện thay Doãn Tử Chương ngăn cản.Đây là sự lựa chọn của Doãn Tử Chương, nàng nhất định phải tin tưởng huynh ấy.Cả người Doãn Tử Chương phát ra ánh sáng trắng rực rỡ, bao phủ cả

người trong đó, bạch quang chậm rãi ngưng tụ thành bạch long, quanh quẩn du động vờn quanh hắn.Tiếng gió đột nhiên biến mất chung quanh vô cùng yên tĩnh, mây đen

đậm như mực chợt thoáng hiện một mảnh ánh sáng màu tím bạc, chiếu sáng

cả đất trời như ban ngày, mà chỗ sườn đất Doãn Tử Chương ngồi đã bị thứ

ánh chớp màu tím bạc đó bao phủ, mọi người đều không thể thấy rõ cảnh

vật ở xung quanh sườn đất, càng không biết là đã phát sinh chuyện gì. . . . . .