Nga Mỵ
Chương 244 : Đạo Tâm Lưu Ngấn
Ngày đăng: 16:43 19/04/20
Hiện giờ Trịnh Quyền tuyên bố với bên ngoài là Đan Nghê là bạn cũ của ông, nhìn sơ qua thì chỉ là một nữ tu sĩ Kết Đan kỳ bình thường, nhưng
Doãn Tử Chương biết rõ thân phận thật của bà. Vấn đề bà vừa nêu ra, hắn
từng nghi ngờ rồi, từ ngày đầu tiên Tiểu Trư xuất hiện, đã vô cùng “kính sợ” hắn, mặc kệ bị khi dễ chà đạp, rõ ràng nó chỉ cần phun một nhúm lửa cũng đủ giết hắn mười lần tám lần, nhưng ở trước mặt hắn luôn bày ra vẻ nhu thuận dịu dàng ngoan ngoãn.Về sau biết rõ nó là hỏa linh của Chu Chu, không phải linh thú thực
sự, hắn liền bình thường trở lại, Chu Chu không có ác ý với hắn, Tiểu
Trư vốn là phân thân của Chu Chu, đương nhiên cũng sẽ không hại hắn.Về phần nghe hắn sai khiến, bản thân Chu Chu cũng rất nghe lời hắn, cho nên cơ bản hắn chẳng thấy gì lạ cả.Nhưng rõ ràng là Đan Nghê không nghĩ vậy, coi ánh mắt bà nhìn hắn tràn đầy ác cảm, giống như xem hắn là kẻ thù.Chu Chu cũng phát hiện không khí khác thường ở bên này,nghiêng đầu chạy tới bên người Doãn Tử Chương, vẻ mặt nghi vấn.Trịnh Quyền cũng dạo bước tới hỏi: “Làm sao vậy?”Tiểu Trư hoàn thành nhiệm vụ Doãn Tử Chương giao, vui vẻ nhào vào
ngực hắn làm nũng khoe tài đòi ca ngợi. Đan Nghê nhìn một màn này, dáng
vẻ càng lạnh lùng nghiêm nghị.Đề Thiện Thượng, Cơ U Cốc và Thạch Ánh Lục đưa ánh mắt khó hiểu dao
động chỗ hai người một heo, dù Tiểu Trư nghe lời Doãn Tử Chương nhưng vị Tu sĩ lạ mặt kia khẩn trương cái gì?Tim Trịnh Quyền run một cái, sắc mặt cũng chầm chậm trở nên nghiêm
trọng, đuổi nhóm Đề Thiện Thượng rời đi, đưa Đan Nghê, Doãn Tử Chương,
Chu Chu và Tiểu Trư vào tĩnh thất, xác định xung quanh không có ai tới
gần, mới hỏi Đan Nghê: “Xảy ra chuyện gì?”Đan Nghê nhìn Chu Chu đang dính chặt trên người Doãn Tử Chương, nhìn
chằm chằm bà với vẻ cảnh giác, bỗng nhiên cảm thấy khổ sở, mấy ngày
trước bà đã mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng, thêm những gì hôm nay
nhìn thấy, xem như bà đã hiểu toàn bộ.Bà cũng không thèm che dấu nữa, chỉ vào Tiểu Trư nói: “Đây là hỏa
linh của Chu Chu, lại đi nghe lời một người ngoài, cái này chứng minh
điều gì?”Trịnh Quyền im lặng, việc này đúng thật là ông chưa từng chú ý. Có lẽ vì Chu Chu và Doãn Tử Chương thường ở chung, giờ quả thật Tiểu Trư
Đan Nghê nói tới đây tức giận khó kiếm chế, nếu như giết Doãn Tử Chương
mà giải quyết được vấn đề, khả năng nàng đã ra tay ngay vừa rồi.“Ta luôn không nghĩ sao hỏa linh của Chu Chu lại là một con heo, giờ thì đã rõ rồi.”Trịnh Quyền thấy lạ hỏi: “Vì sao?” Điều này cũng là sự mê man trong
lòng ông, hỏa linh biến thành hình gì, ngoại trừ có liên hệ với đặc tính năng lực của nguyên thân, cũng có liên hệ với ý tưởng trong lòng Tu sĩ, chỉ e không có một tu sĩ bình thường nào mà trong lòng lại tưởng tượng
mình là một con heo.Đan Nghê chỉ vào Doãn Tử Chương nói: “Ngươi hỏi xem bình thường hắn gọi Chu Chu là gì?”Heo đần, đồ con heo, heo lười,… nói túm lại là heo! Chu Chu vô cùng ủy khuất nhìn về phía Doãn Tử Chương.Doãn Tử Chương có chút xấu hổ áy náy, đưa tay xoa xoa đầu nàng, sao
mà hắn biết được mình thuận miệng nói một câu sẽ thành sấm truyền?”Đan Nghê đã ở xa bí mật nhìn tình cảnh ở chung của hai người từ sớm,
lúc ấy cảm thấy thái độ của Doãn Tử Chương tuy ác liệt nhưng cũng không
không đứng đắn, hơn nữa có cảm giác rất có trách nhiệm, cho nên mới động lòng mà phó thác Chu Chu cho hắn, căn bản không ngờ tới kết quả này.Doãn Tử Chương không lùi bước mà nghiêng đón Đan Nghê: “Tuy ta không
biết sao lại như vậy, nhưng nếu có cách lau đi dấu vết trên đạo tâm của
Chu Chu thì ta rất sẵn lòng phối hợp.”Hai mắt Đan Nghê sáng ngời: “Thật không?”Nàng nhìn Chu Chu, lập tức thấy thoải mái, giờ nhìn kiểu gì Chu Chu
cũng ra dáng một tiểu thôn cô quê mùa, so với dáng vẻ trước kia của nàng thì cách biệt như ngày với đêm, cũng khó trách Doãn Tử Chương có thể
nhẹ nhàng buông tay. Nếu như hắn rõ ràng giá trị thân phận Chu Chu, chỉ
sợ sẽ không cam lòng.“Vậy, nếu như lau dấu vết đi rồi, có thể gây ảnh hưởng gì không?” Chu Chu chậm chạp thắc mắc.“Tối đa thì quên hắn thôi, chẳng qua các ngươi mới quen biết vài năm, cũng không can hệ gì.” Đan Nghê hận không thể phủi sạch quan hệ giữa
Chu Chu với Doãn Tử Chương, tiểu tử này cái gì cũng không biết, đánh bậy đánh bạ mà để lại dấu vết trên đạo tâm của Chu Chu, tuyệt đối là nhân
vật nguy hiểm cần canh phòng nghiêm ngặt!“Vậy… ta không chịu!” Giọng Chu Chu rất nhỏ nhưng kiên định.