Nga Mỵ

Chương 251 : Nó Không Phải Là Con Chim Thần

Ngày đăng: 16:43 19/04/20


Sau khi Đan Nghê và Trịnh Quyền rời đi, cuộc sống của Chu Chu lại khôi phục sự yên bình như trước.Theo như tin tức từ Tấn Bảo tông truyền đến, xung đột giữa Vũ quốc và Đan quốc vẫn đang tiếp tục kéo dài, Vũ quốc cũng bắt đầu liên hợp với

các nhóm thế lực khác, ví dụ như Tây phương ngũ quốc hợp sức chống lại

Đan quốc.Trên đại lục Tấn Tiềm, hai đại thế lực dần dần khuếch trương lực ảnh

hưởng của mình, một bên do Đan quốc cầm đầu, một bên do Vũ quốc lãnh

đạo. Vô số tông môn, thế gia lớn nhỏ khác cũng bị buộc phải lựa chọn phụ thuộc vào một trong hai phe mới được bình yên.Có lẽ bởi điều này, thái tử Đan quốc nhất thời không thể rảnh rang

truy cứu vấn đề Trịnh Quyền, hầu hết mọi người đều cho rằng Trịnh Quyền

bế quan vào thời điểm này, đã tỏ rõ ông muốn đứng trung lập.Không khí trên đại lục Tấn Tiềm ngày càng căng thẳng, Đan quốc tiếp

tục mượn hơi hoặc áp bức Luyện Đan Sư tự do, đồng thời tận lực ám hại

các Luyện Đan Sư cao cấp phục vụ cho Vũ quốc. Mọi Luyện Đan Sư đều cảm

thấy bất an, mà giá cả đan dược cao cấp cũng tăng ngày càng cao.Chu Chu vẫn luôn ghi nhớ lời dặn dò của Trịnh Quyền và Đan Nghê, cũng không công khai luyện chế đan dược trên ngũ phẩm để tránh chọc phải

phiền toái, cũng cẩn thận hơn khi giao dịch cùng với người Tấn Bảo tông.Cầu Bảo Dương, Tiếu Sái Ca cùng với vị trưởng lão Kết Đan của Tấn

Bảo tông trường trú ở Phần thành kia vẫn hoài nghi Chu Chu có năng lực

luyện chế đan dược lục phẩm, nhưng bọn họ cũng hiểu tình thế hiện tại,

sợ nếu nàng chọc phải phiền toái sẽ khiến họ tổn thất một vị khách nhân

đầy hứa hẹn trong tương lai. Bởi vậy không cần Chu Chu nói gì, họ vẫn

chủ động giấu diếm cho nàng.Bất kể bên ngoài sóng gió cuộn trào, phái Thánh Trí ở vùng Tây Nam vẫn rất yên bình.Chưởng môn Phù Ngọc đã thu mua một lượng lớn linh dược thông thường,

không cần biết có thể sử dụng hay không, đều đem cất chứa trong kho

thuốc của núi Ứng Bàng, trong đó cũng không thiếu linh dược cao cấp với
có.“Hoàng?” Doãn Tử Chương có chút không hiểu.Chu Chu gật đầu, nói: “Nó không phải là Thần Điểu, mà chỉ là một loài chim nhỏ bình thường Điểu Vương theo đuổi hóa thân.”“Điểu Vương là Phượng?” Doãn Tử chương như có điều suy nghĩ.“Đúng vậy a, Phượng cầu Hoàng, Phượng cầu Hoàng, nếu Điểu Vương không cầu (theo đuổi) được Hoàng thì nó sẽ không còn là Điểu Vương nữa.” Chu

Chu cũng không cảm thấy Hỏa linh là “Hoàng” thì không uy phong lợi hại,

vạn vật trên thế gian đều tồn tại để hỗ trợ lẫn nhau, nếu không có người bình thường sẽ không làm nổi bật những thiên tài, không có thần dân thì quân chủ cũng không thể tồn tại.Doãn Tử Chương đưa tay nhéo mũi không có gì nổi bật của nàng, cười nói: “Chỉ giỏi ngụy biện, mọi thứ đã chuẩn bị xong hết rồi?”“Ừm, còn có một việc…” Chu Chu cẩn thận liếc liếc sắc mặt hắn.“Cái gì?”“Luyện đan cần thời gian mấy ngày liền, ta không muốn ăn lương khô!” Chu Chu chớp chớp mắt nhìn Doãn Tử Chương, nói.“Vậy thì chuẩn bị sẵn vài bữa ăn để vào hộp đựng thức ăn của Tam sư

tỷ, như vậy có thể bảo tồn vài ba ngày?” Doãn Tử Chương ra vẻ không

hiểu.Bởi thức ăn cũng là hàng hóa, hơn nữa Chu Chu còn dùng linh dược, yêu thú làm nguyên liệu, nấu ra đồ ăn có thể trợ giúp rất lớn đối với việc

tu luyện của bọn họ, cho nên Thạch Ánh Lục hao tổn tâm tư luyện chế ra

hộp đựng thức ăn đặc biệt có thể bảo tồn thức ăn nguyên vẹn, dù bọn họ

bế quan cũng có thể mang theo đầy đủ lương thực dự trữ.Thức ăn do Chu Chu làm ra khác với thức ăn bình thường, chúng không

tạo ra cặn bã trong cơ thể, còn có thể điều hòa trạng thái thân thể, trừ việc khối lượng hơi lớn cùng mùi vị kha khá, những thứ khác gần như có

thể sánh ngang với đan dược.Điều Chu Chu muốn đương nhiên không phải là ăn cơm mình làm, nàng cọ

cọ làm nũng trong lòng Doãn Tử Chương: “Ta muốn ăn cơm A Chương làm cơ!”Từ lần trước ăn xong chén mì do Doãn Tử Chương làm, Chu Chu cũng

không có cơ hội thử qua thủ nghệ của hắn nữa, khó khăn lắm mới có cơ

hội, nàng không nhịn được mà làm nũng.“Ồ? Lão Tứ có thể làm cơm? Cơm hắn làm ra con người có thể ăn sao?”

Giọng nói sang sảng của Đề Thiện Thượng từ ngoài cửa truyền vào.Chu Chu vừa tức giận vừa xấu hổ, vốn chỉ cần nàng cầu xin một hồi,

Doãn Tử Chương hơn phân nửa sẽ đáp ứng, nhưng hiện tại bị Đại sư huynh

quấy rầy như vậy, khẳng định không còng cơ hội.