Nga Mỵ

Chương 27 : Thăng Cấp

Ngày đăng: 16:39 19/04/20


Edit: Tiểu Ngân

Beta: Tiểu Ngọc Nhi

Ngồi chờ đến khi mặt trời lặn về phía tây, ngay cả Bảo Pháp Hổ và Bùi Cốc cũng bắt đầu ngồi không yên.Trong thạch động mấy ngày qua linh khí dao động mãnh liệt, hai người

đều nghĩ cho dù có tu vi như bọn họ mà ở trong đó hơn nửa cũng không thể chịu nổi, huống chi Doãn Tử Chương chỉ là một tu sĩ Luyện Khí kì?Không biết hắn dùng phương pháp gì lại khiến bên trong có động tĩnh lớn đến như vậy, chỉ sợ bản thân hắn cũng nguy hiểm vô cùng.Hai người Bùi Bảo vốn không có tình cảm sâu đậm gì với Doãn Tử

Chương, nhưng cũng không muốn nhìn hắn bởi vì tham công liều lĩnh mà tự

tổn hại căn cơ, do dự hết lần này tới lần khác, lại thấy Chu Chu vẫn

lẳng lặng đứng canh bên ngoài cửa động, nên bọn hắn vẫn không thể xông

vào ngăn cản hành vi liều lĩnh của Doãn Tử Chương.Nếu hắn đang bế quan mà bị cắt đứt giữa chừng thì dù kết quả lớn nhỏ thế nào cũng sẽ vô cùng nguy hiểm.Tâm trạng lên xuống không biết bao lâu, Kim Vạn Lượng cũng tự mình

đến hỏi thăm một hồi, mà Doãn Tử Chương bên kia vẫn không chút phản ứng

nào.Mắt thấy giờ tý buông xuống, đã qua ngày thứ ba, nếu không có vấn đề

gì thì đã tu luyện xong rồi, Chu Chu nhắm mắt lại không ngừng động viên

bản thân, bỗng nhiên nghe thấy tiếng ầm ầm phát ra từ cửa đá phía trước, cánh cửa bỗng nhiên mở ra.Nàng từ từ mở mắt, dưới ánh sáng yếu ớt của dạ minh châu, Doãn Tử

Chương thần thanh khí sảng đứng trước cửa động, Chu Chu ngây ngốc nhìn

hắn, miệng không khống chế được thốt ra một câu: “Ta đang đợi huynh ăn

cơm, chờ lâu đến nỗi thức ăn đều nguội cả rồi!”Bảo Pháp Hổ và Bùi Cốc tâm treo suốt một ngày mới vừa thả lỏng, nghe

được một câu này của Chu Chu, liền cảm thấy tức cười mà cười ha hả.Doãn Tử Chương trong lòng ấm áp, đưa tay gõ đầu Chu Chu, cười mắng: “Heo đần! Chỉ có biết ăn thôi!”Bảo Pháp Hổ định thần nhìn lại Doãn Tử Chương, bỗng nhiên hít sâu một hơi nói: “Chín, chín tầng? ! Luyện Khí kỳ cấp chín?!”“Cái gì?!” Bùi Cốc nhảy dựng lên, không thể tin tiến tới trước mặt
mạng, dù Doãn Tử Chương không bệnh không đau, nhưng ngày ngày ăn mỹ vị

như vậy vẫn có thể cường thân kiện thể, thân thể chẳng những khỏe mạnh

hơn, mà khả năng tiếp nhận linh khí cũng sẽ vượt xa người bình thường.Hơn nữa dựa theo phương pháp nấu đồ ăn của Chu Chu, loại thức ăn này

sau khi ăn xong còn có thể đào thải hết dơ bẩn trong người, thanh trừ

hiệu quả độc hại trong cơ thể, khi tu vi thăng cấp, thời điểm tẩy tinh

phạt tủy, tốc độ cùng thành công tỷ lệ sẽ tăng đến mức không ngờ.Chỉ hy vọng Doãn Tử Chương hiểu được quý trọng tiểu cô nương này a.Một đêm vô sự, ngày thứ hai Doãn Tử Chương nghe theo đề nghị của Chu

Chu, đeo chiếc vòng tay tiền đồng của Bảo Pháp Hổ, che dấu đi hai cấp tu vi, để Bùi Cốc đưa tới chân núi Tuệ Lữ nhận thẻ bài mới.Bùi Cốc đưa bọn họ đưa đến chân núi, chờ người tới đón rồi mới rời đi.Doãn Tử Chương và Chu Chu đi vào trong điện, chỉ thấy đám tân đệ tử

phần lớn đều ở đây, dựa theo các núi tương ứng phân thành 5 đội, theo

thứ tự đổi lại thẻ bài mới và đai lưng khắc kí hiệu riêng của từng núi.Doãn Tử Chương xếp hàng cùng một sân với Hàn Hanh và ba người trong

đội ngũ núi Ngẫu Nguyên, Tô Lăng cũng đã ở đó, xa xa trông thấy Chu Chu, mắt ả liền lộ hung quang, Kinh Cát Nhân đứng trong hàng ngũ của núi

Muội Viễn nháy mắt tinh nghịch với Chu Chu, bên cạnh hắn còn có người

Chu Chu biết, là Nhạc Linh Nhi.Huynh muội Liêu Vịnh Lân, Liêu Vịnh Kỳ bị phân đến núi Thái Trúc, Lâm Thanh Ba thì ở núi Cương Chủy.Doãn Tử Chương và Chu Chu vừa đứng lại, đã nghe thấy cửa đại điện có

người cười lạnh nói: “Tiểu tử họ Doãn kia, lá gan không nhỏ a! Chúng ta

còn tưởng rằng ngươi vẫn núp ở Nguyên Thủy cốc không dám ra gặp người

chứ!”