Nga Mỵ

Chương 32 : Sư Phụ Rất Hào Phóng

Ngày đăng: 16:39 19/04/20


Edit: Nguyệt NhaBeta: Tiểu Ngọc NhiĐang lúc nói chuyện, Huyền Vũ lao xuống, vững vàng đáp trên một vách núi bằng phẳng phía trước đỉnh Ứng Bàng.Phất trần trên tay Phù Nhĩ Đãi nhẹ nhàng quét qua, trên vách núi lộ

ra một cửa động rộng hai trượng, cao ba trượng, hắn đưa tay làm tư thái

mời, rồi mang theo Doãn Tử Chương và Chu Chu đi vào động.Động phủ của Nguyên Anh tổ sư cho dù khiêm tốn mộc mạc cỡ nào, thì

các tu sĩ Trúc Cơ như Bảo Pháp Hổ vẫn không thể sánh bằng, bên trong

động, bốn vách tường đều do linh thạch màu tím xây thành, trên đỉnh khảm Cửu Dương Thạch, ánh vàng sáng chói huy hoàng.Đi qua một hành lang chính là đại điện, Vưu Thiên Nhận đang ngồi, hơi nghiêng người tựa vào trên ghế lót da Bạch Hổ, bên cạnh là bốn đồng tử

mặc áo xám hầu hạ, rất uy phong tự tại.Phù Nhĩ Đãi đi lên phía trước hành lễ nói: “Bái kiến sư tổ, Doãn sư đệ đến.”Vưu Thiên Nhận mở mắt, hừ một tiếng: “Bổn tọa sống mấy trăm năm, đây

là lần đầu tiên nghe được, sư phụ muốn gặp đồ đệ còn phải chờ hai ngày!”Hắn cố gắng trưng lên bộ dáng sư phụ uy nghiêm, tiếc rằng khóe miệng cùng nụ cười trong đáy mắt lại toàn bán đứng hắn.Hắn đắc ý a! Đệ tử mới thu này thật sự quá cho hắn thể diện rồi! Một

tháng từ Luyện Khí kỳ tầng bảy vọt lên tầng chín, chỉ bằng sức một người mà thắng đẹp ba Luyện Khí kỳ tầng tám, hai Luyện Khí kỳ tầng chín, bây

giờ cả Thánh Trí phái trên dưới đều khen ngợi hắn có ánh mắt tốt, thu

được đồ đệ giỏi, bàn về thiên phú, bàn về tốc độ tu luyện đều đứng đầu

phái Thánh Trí kể từ khi sáng lập tới nay.Đệ tử mình thu nhận người sau so còn xuất sắc hơn người trước, sao hắn có thể không nở gan nở ruột?Thống Chướng phái, Phách Thiền phái, Thượng Sư phái bên cạnh, mấy lão quỷ đó nếu biết hắn thu được đệ tử nhập thất như vậy, nhất định hâm mộ

đến xám mặt đi.Vưu Thiên Nhận càng nghĩ càng đắc ý, suýt nữa nhịn không được ngửa mặt lên trời cười lớn.Đối với sự chỉ trích giả dối của sư phụ, Doãn Tử Chương lười ra vẻ sợ hãi, cũng không giải thích, chỉ tiến lên cung kính dập đầu hành lễ, bởi vì Chu Chu là đệ tử của Trịnh Quyền, dựa theo quy củ Thánh Trí phái,

nàng cũng là đệ tử Vưu Thiên Nhận, cho nên đành đến bên cạnh Doãn Tử

Chương cùng hành lễ.Vưu Thiên Nhận đang đắc ý, bỗng nhiên liếc thấy Chu Chu, tâm tình tốt lập tức bị phá hỏng, phất tay một cái tức giận nói: “Đứng lên cả đi.”Đều tại tên khốn Trịnh Quyền kia! Thu đồ đệ gì không thu lại đòi thu

thứ vô dụng này. Nếu để người khác biết hắn có một đồ đệ vô dụng cực

phẩm như vậy, không cười rớt răng mới là lạ.“Con tới đây!” Vưu Thiên Nhận không để ý đến Chu Chu, vẫy vẫy Doãn Tử Chương, bảo hắn đi tới.Cẩn thận đánh giá khí sắc Doãn Tử Chương một phen, lại đem linh khí
cho nó.”Từ đầu đến cuối, Vưu Thiên Nhận đều giống Phù Ngọc, hoàn toàn không để ý tới Chu Chu.May mắn Chu Chu căn bản không thèm để ý cái này, nàng chỉ cần có ăn

có mặc, có người dưỡng lão là đủ hài lòng, những người không liên quan

kia dùng thái độ gì với nàng, nàng đều không quan tâm.Phù Nhĩ Đãi là người khá hiền hậu, mặc dù Vưu Thiên Nhận một chữ cũng không đề cập tới Chu Chu, nhưng hắn vẫn nhiệt tâm an bài một phòng

không tệ cho nàng, ngay gần động phủ của sư phụ nàng Trình Quyền, một

bên là một mảnh dược điền lớn, một bên là linh tuyền nổi tiếng trên đỉnh Ứng Bàng, linh khí ở đó còn nồng đậm hơn cả động phủ của Vưu Thiên

Nhận.Đối với một môn phái mà nói, đan dược rất quan trọng, cho nên dù là

sư tổ Nguyên Anh, cũng phải đem phần đất tốt nhất để trồng thuốc, trồng

ra linh dược chất lượng cao hơn cung cấp cho Luyện Đan Sư sử dụng.Chu Chu nhìn thấy căn phòng trúc ba gian tinh xảo kề sát sườn núi Ứng Bàng, trong lòng rất thỏa mãn, nhất thời cảm thấy tương lai bừng sáng

tốt đẹp. Chỗ ở của Doãn Tử Chương cao hơn, gần động phủ Vưu Thiên Nhận,

sườn núi cao và dốc, khoảng cách tới chỗ Chu Chu ở không xa, từ sườn núi nhảy xuống là được.Với tu vi Luyện Khí kỳ tầng chín của Doãn Tử Chương, mặc dù không thể ngự kiếm phi hành, nhưng dựa vào một số pháp thuật nhỏ như Thuật Khinh

Thân, muốn nhảy từ trên núi xuống vô cùng đơn giản.Thu xếp hai người ổn thỏa, Phù Nhĩ Đãi đoán chừng Trịnh Quyền hẳn đã

kiểm tra xong phòng đan, liền nói mang Chu Chu đi bái kiến sư phụ.Trong lòng Chu Chu có chút không tình nguyện, nhưng lại không thể

không đi, hơi do dự, lại nghe Doãn Tử Chương nói: “Ta cũng muốn đi bái

kiến Trịnh Quyền sư tôn.”