Nga Mỵ
Chương 33 : Sư Phụ Xấu Xa Lừa Bịp
Ngày đăng: 16:39 19/04/20
Edit: Nguyệt NhaBeta: Tiểu Ngọc NhiHuynh ấy đi theo là vì mình sao? Trong lòng Chu Chu tự luyến nghĩ.Phù Nhĩ Đãi lại cảm thấy rất bình thường, Trịnh Quyền trưởng lão một
tay nắm giữ nơi chế tạo đan dược của Thánh Trí phái, ngay cả sư tổ Vưu
cũng phải kiêng kị vài phần, Doãn Tử Chương với tư cách đệ tử danh nghĩa đi bái kiến làm quen âu cũng là chuyện thường tình, ngày sau càng dễ
nhờ vả người ta chứ sao.Chu Chu hồi tưởng lại ánh mắt Trịnh Quyền nhìn nàng có cái gì đó
không đúng, nàng rõ ràng cảm giác được Trịnh Quyền không có thiện cảm
với mình, khác hoàn toàn với ánh mắt Vưu Thiên Nhận đánh giá Doãn Tử
Chương, nhưng nếu muốn ăn no chờ chết ở phái Thánh Trí, thì không thể
lảng tránh người này, hắn là sư phụ của nàng, là lý do để nàng có thể ở
lại phái Thánh Trí.Cho nên Chu Chu vẫn điều chỉnh tâm tình thật tốt, đi theo Phù Nhĩ Đãi và Doãn Tử Chương đến động phủ của Trịnh Quyền.Động phủ Trịnh Quyền cách chỗ Chu Chu ở không tới trăm trượng, vừa
khéo tạo thành một tam giác đều với phòng Đan, đám đệ tử Ngẫu Nguyên trừ phi đảm nhiệm chức vụ trực ban, thì không có tư cách bước vào phạm vi
này..Động phủ này cũng nằm trong một hang đá thạch bích, bên trong rực rỡ
ánh màu của các loại tinh thạch, đi vào trong động liền cảm giác được
một luồng sóng nhiệt từ bốn phương tám hướng mãnh liệt ập tới, nhưng
không hề khiến người ta cảm thấy khó chịu hay ngột ngạt.Chỗ Trịnh Quyền tiếp kiến bọn họ thật cổ quái, hình dáng đại sảnh
giống như bên trong một cái vạc lớn, Trịnh Quyền mặc đạo bào màu xanh
nhạt ngồi xếp bằng ở chính giữa, tư thái như cao nhân đắc đạo phối hợp
với vẻ mặt nhàn nhạt, tiên khí bức người.Khi Chu Chu và Doãn Tử Chương hành đại lễ, hai mắt hắn chỉ nhìn Chu
nơi này, trong đó có vài gốc linh dược vượt qua ngàn năm tuổi! Dược viên của các phái gần đây không thể sánh bằng đâu.”“Là vài gốc kia sao?” Chu Chu chỉ vào một khu bị tách riêng ra phía
đông nam vườn, nơi đó có vài gốc cây yếu ớt thoạt nhìn giống dược thảo
mới trồng vài năm, không để ý còn có thể nhầm là cỏ dại.Doãn Tử Chương đang định giễu cợt ánh mắt Chu Chu, lại thấy Phù Quy
tức giận biến sắc, bình tĩnh nhìn Chu Chu nói: “Làm sao ngươi biết?”Chu Chu bị vẻ mặt nghiêm nghị của hắn làm cho sợ hết hồn, lắp bắp nói: “Ta cảm thấy chúng hình như. . . . . . Rất đặc biệt.”Phù Quy quay đầu nhìn lại, mảnh đất kia vừa nhỏ lại có vài cây dược
thảo như sắp chết, so với dược viên tươi tốt linh khí tràn đầy, quả thật có chút đặc biệt.Hắn không thể nào tin nổi tiểu nha đầu Chu Chu không hề có pháp lực
tu vi vậy mà có thể nhìn thấu bí mật Dược viên, miễn cưỡng khiến sắc mặt trở lại bình thường rồi nói sang chuyện khác: “Được rồi, nhìn xong
những thứ này rồi đi xem thư phòng một chút.”Trong lòng âm thầm tính toán, xem ra phải nói lại một chút với chưởng môn và Trịnh trưởng lão, thủ thuật che mắt này làm rất không ổn, ngay
cả một tiểu nha đầu không có nhãn lực cũng có thể nhìn ra chỗ khác biệt.Chu Chu và Doãn Tử Chương liếc nhau một cái, không khỏi cúi đầu, quả
thật nàng cảm thấy vài gốc dược thảo kia rất đặc biệt, sinh lực tràn đầy không cách nào hình dung, hơn nữa nhìn rất quen mắt, giống như đã từng
thấy ở nơi nào. . . . . . không đúng, phải nói là, cây cối bên trong
dược viên, nàng xem đều cảm thấy vô cùng quen mắt, lúc trông thấy chúng
liền cảm thấy vui mừng phá ra từ nội tâm, đây là vì sao nha?Lại đi một đoạn đường ngắn, Phù Quy dừng bước trước một cánh cửa đá, quay đầu nói với Chu Chu: “Nơi này chính là thư phòng.”Chu Chu nhìn thấy rất rõ ràng vẻ đồng tình trong mắt Phù Quy. . . . . .Cửa đá từ từ bật mở, lộ ra hình ảnh bên trong thư phòng, liền thấy ít nhất hai mươi, ba mươi giá sách khổng lồ, phía trên chi chít chất đầy
ngọc giản và sách, có ít nhất hơn một vạn quyển sách!Chu Chu sững sờ, cố gắng nhớ lại những gì sư phụ vừa nói.Lúc nào đọc hết sách trong thư phòng, rồi hãy đến tìm ta.Đời này nàng còn có một ngày gặp lại sư phụ sao?———————-TNN: Thực ra thì Trịnh Quyền cũng có khúc mắc riêng, ban đầu hơi xấu
tính tý, vài chương nữa giải quyết khúc mắc rồi sẽ đối xử tốt với CC
thôi ^^