Nga Mỵ
Chương 49 : So Đấu Đan Dược
Ngày đăng: 16:39 19/04/20
Edit: Tần Nguyệt Beta: Tiểu Ngọc NhiChu Chu thu hồi Địch Trần đan trong đỉnh rồi ra khỏi phòng, mặt mày ủ rũ nghĩ xem nên làm sao để Tiểu Trư nghe lời, ngoan ngoãn làm một cái
súng phun lửa. Như vậy chắc chắn sẽ vô cùng có lợi cho việc che dấu thân phận của Tiểu Trư, Luyện Đan sư thường có nuôi một yêu thú hệ hỏa để
cung cấp mồi lửa, nếu người khác cho rằng Tiểu Trư chỉ là con yêu thú
phun lửa thì nó sẽ an toàn hơn, cũng sẽ không làm nhiều người chú ý.Chu Chu vừa tính toán vừa đi tới đại điện đan phòng, đi được nửa
đường bỗng nhiên bị người gọi lại, vừa ngẩng đầu nhìn, chẳng biết từ khi nào trong đại điện đã tụ tập rất nhiều đệ tử Luyện Khí kỳ của các núi,
Thành Khuê Bản cũng trong số đó, ánh mắt bất thiện nhìn nàng.Một đệ tử áo xám của núi Ứng Bàng đi tới, ngoài cười nhưng trong không cười nói:“Chu sư tỷ, hôm nay là ngày đan phòng phát đan dược cho đệ tử Luyện
Khí kỳ các núi, không biết tỷ đã chuẩn bị xong đan dược chưa?”Người nói chuyện tên là Tất Nhạc, có quan hệ thân mật với Thành Khuê
Bản. Sau khi Thành Khuê Bản rời đi, bởi vì Trịnh Quyền cường thế đàn áp
nên hắn luôn luôn cẩn thận không dám sinh sự. Chu Chu nhậm chức liền
quản lý đan dược xuất nhập của đan phòng vô cùng nghiêm khắc, bọn hắn
không thể ức hiếp đệ tử thu hối lộ như trước, ngoài mặt thì luôn hòa hợp êm thấm, nhưng trong lòng đã sớm hận không thể ăn tươi nuốt sống Chu
Chu rồi.Nhưng Chu Chu là đệ tử nhập thất của Trịnh Quyền, thoạt nhìn Trịnh
Quyền càng ngày càng coi trọng nàng, Vưu Thiên Nhận không lên tiếng, núi Ứng Bàng cơ hồ đều do Trịnh Quyền quản, những đệ tử này không dám tùy
tiện tác quái.Đợi hai tháng, rốt cuộc đã có cơ hội, tư nhiên muốn làm Chu Chu xấu
mặt trước mọi người. Như thế cho dù Trịnh Quyền bảo hộ nàng, nàng cũng
không còn mặt mũi tiếp tục quản lý đan phòng nữa.“Đan dược ta luyện?”Chu Chu cảm thấy kỳ quái, đan dược phân phát không phải lấy từ khố
phòng sau tiền điện, dựa theo nhân số trên các núi, giao thuốc cho người đến lấy là xong sao? Đệ tử Luyện Khí kỳ mỗi tháng nhận ba viên Địch
khác tuy không lên tiếng, nhưng hiển nhiên cũng không muốn Kinh Cát Nhân đem đan dược của bọn họ ra mạo hiểm.Kinh Cát Nhân trong lòng nóng giận, nhanh trí nói với sư huynh giữ chặt mình:“Lấy lòng Trịnh trưởng lão, sau này muốn đan dược tốt gì mà không được?”Người nọ vừa nghe, hai mắt tỏa sáng, rút tay về không ngăn cản nữa.Thành Khuê Bản rõ ràng thấy người của núi Muội Viễn đã bị mình dao
động, không ngờ trong nháy mắt đã thay đổi thái độ, trong lòng giận dữ,
hừ một tiếng nói:“Núi Muội Viễn muốn lĩnh đan dược của Chu sư tỷ, núi Ngẫu Nguyên chúng ta không phụng bồi, Cốc sư thúc, Niên sư thúc, xin phát đan
dược!”Người của các núi còn lại do dự một lát, cũng nhao nhao đi tới chỗ hai người Cốc Mẫn cũng Niên Báo.Chỉ có người núi Tuệ Lữ của chưởng môn cắn răng lưu lại bên chỗ Chu
Chu. Bọn hắn trước khi đi đã được chưởng môn giao phó, phải nể mặt Trịnh Quyền, đối xử khách khí với Chu Chu.Đệ tử Luyện Khí kỳ của núi Tuệ Lữ rất ít, Chu Chu tính nhân số, đưa
một bình Địch Trần đan vừa mới luyện chế cho người của núi Tuệ Lữ, hai
bình còn lại giao cho Kinh Cát Nhân. Dựa theo quy củ cũ, ba đệ tử quản
sự của đan phòng tổng cộng luyện ra sáu mươi viên Địch Trần đan, trừ bỏ
núi Ứng Bàng, các núi còn lại căn cứ theo nhân số riêng đại khái được
khoảng mười viên, núi Tuệ Lữ bởi vì ít đệ tử Luyện Khí kỳ nhất, nên
bình thường chỉ được năm viên.Hôm nay đại bộ phận mọi người đều tới chỗ Cốc Mẫn và Niên Báo nên núi Tuệ Lữ và núi Muội Viễn đều được nhận lượng đan dược gấp bội, song bọn
hắn đều cười không nổi, bởi vì đây thuần túy là liều mạng chịu thiệt để
lấy lòng Trịnh Quyền.Thành Khuê Bản lĩnh đan dược xong thoáng nhìn qua bên này, trong lòng chợt nghĩ ra cái gì, vọt tới trước mặt Kinh Cát Nhân cười to:“Kinh sư đệ rất tin tưởng vào thuật luyện đan của Chu sư tỷ nha,
không ngại cho chúng ta xem bộ dáng đan dược thượng đẳng của Chu sư tỷ
chứ!”