Nga Mỵ

Chương 50 : Tâm Tiểu Nhân

Ngày đăng: 16:39 19/04/20


Thành Khuê Bản vốn quyết tâm muốn làm Chu Chu bẽ mặt, căn bản là nhận định nàng không luyện nổi đan dược, kết quả nàng dõng dạc tuyên bố

luyện được ba mươi viên Địch Trần đan thượng đẳng, còn mấy tiểu tử ngốc ở núi Tuệ Lữ của chưởng môn cùng núi Muội Viễn thay nàng che giấu.Thật sự che giấu được sao?Kinh Cát Nhân biến sắc, muốn cất hai bình đan dược Chu Chu đưa cho

vào trong ngực, nhưng tu vi của Thành Khuê Bản cao hơn hắn nhiều, vừa

nói đồng thời đã ra tay. Kinh Cát Nhân cảm thấy tay bị cái gì đó đâm

trúng, không tự chủ được thả tay ra, hai bình ngọc nhỏ liền rơi xuống,

bị Thành Khuê Bản đoạt được.Thành Khuê Bản cười lạnh mở nắp bình ra, trực tiếp đổ đan dược trong bình xuống, lớn tiếng nói:“Đồ bỏ đi như vậy cũng muốn mang ra gạt người sao?”Mọi người mở to mắt nhìn chằm chằm, Kinh Cát Nhân không kịp ngăn cản, tức giận đến đỏ bừng mặt. Nhưng khi mọi người nhìn rõ đan dược xanh

biếc rơi trên mặt đất thì vẻ mặt xem náo nhiệt đều cứng lại, mọi người

trừng mắt không thể tin được.Cốc Mẫn và Niên Báo tiến lại, cẩn thận nhặt đan dược lên, quan sát,

ngửi mùi thơm phát ra từ đan dược, lại lấy thần thức cẩn thận quét qua

đan dược một lần, vẻ mặt vô cùng ngưng trọng.“Quả nhiên là Địch Trần đan thượng đẳng! Trời ạ! Thậm chí còn có

quầng sáng trong truyền thuyết!” – Hai Luyện Đan sư nhị phẩm vẻ mặt kích động giống như gặp lại mối tình đầu đã xa cách từ lâu.Thành Khuê Bản sửng sốt: “Sao, làm sao có thể?”Hắn không biết quầng sáng quanh đan dược là cái gì, chỉ biết những đan dược này vừa nhìn đã biết không phải vật phàm.Ba người đi cùng của núi Muội Viễn hoàn hồn lại, vội vàng nhặt Địch

Trần đan trên mặt đất, nói đùa sao, công hiệu của Địch Trần đan thượng

đẳng cao hơn Địch Trần đan bình thường ít nhất năm lần! Số Địch Trần đan thượng đẳng trong Thánh Trí phái đều do Trịnh Quyền luyện chế, số lượng phát ra rất ít. Trước kia bọn hắn đều phải hối lộ Thành Khuê Bản mới

thỉnh thoảng được một hai viên, bây giờ lại bị ném trên mặt đất, nếu

nhặt thiếu một viên, bọn họ sẽ đau lòng đến chết!Người của núi Tuệ Lữ cẩn thận mở ra cái bình Chu Chu đưa cho, đổ ra
dùng để bồi dưỡng linh khí. Bởi vì một vài nguyên nhân, Trịnh Quyền chưa bao giờ luyện đan dược thuộc tính hỏa, không ít người trên núi Ứng Bàng đều biết chuyện này.Phù Quy lạnh lùng nhìn hắn một cái, nói: “Quả nhiên là tâm tiểu nhân.”Thành Khuê Bản hừ một tiếng không đáp lời.Hai bên không có dị nghị gì, Cốc Mẫn và Niên Báo lập tức đến kho lấy

linh dược để luyện chế Hỏa Nguyên đan giao cho hai người, sau đó để bọn

họ tự chọn một phòng luyện đan bắt đầu luyện chế.Có náo nhiệt để xem, đệ tử các núi đều lưu lại, ngoại trừ núi Ngẫu

Nguyên không còn mặt mũi ra, thì các đệ tử núi Cương Chủy, núi Thái Trúc đều nhân cơ hội vây quanh đệ tử núi Tuệ Lữ, núi Muội Viễn để thương

nghị trao đổi Địch Trần đan thượng đẳng.Kinh Cát Nhân tuy lo lắng kết quả khiêu chiến, nhưng cũng nhịn không

được khoe khoang với mấy sư huynh: “Nghe lời của ta là đúng a!”Ba sư huynh ngoài ý muốn thu được hai mươi viên Địch Trần đan thượng

đẳng, trên mặt mỗi người đều lộ vẻ vui mừng, hớn hở gật đầu đồng ý.Thời gian trôi qua từng phút, rốt cục, Thành Khuê Bản đi ra đầu tiên.Vẻ mặt hắn uể oải, hiển nhiên là hao tổn không ít tinh lực, nhưng

trong mắt lộ ra vẻ đắc ý, rất có lòng tin vào thành tích của mình.Hắn bước đến, mở nắp bình ngọc trên tay, cẩn thận đổ đan dược ra khay ngọc đã chuẩn bị sẵn, tổng cộng có năm viên đan dược màu đỏ sậm, rất

tròn, lấy thần thức đảo qua có thể cảm thấy được các luồng khí nóng thẩm thấu ra, thậm chí có một viên gần đạt tới trung đẳng.Phù Quy, Cốc Mẫn, Niên Báo cùng người trong đan phòng thấy đều không

khỏi thầm gật đầu. Thành Khuê Bản này tuy nhân phẩm ti tiện nhưng thuật

luyện đan quả là không tệ. Một lò đan dược của Luyện Đan sư nhất phẩm có thể có năm phần xác suất thành công, nếu trong đó có viên gần đạt tới

trung đẳng, tuyệt đối là phát huy vượt trình độ, khó trách hắn tự tin

như thế.