Nga Mỵ

Chương 67 : Người Giành Chiến Thắng

Ngày đăng: 16:40 19/04/20


Tưởng Hữu Đương nhìn qua thì đại khái là một thanh niên khoảng

chừng hai mươi tuổi, trời sinh có một đôi lông mày hình cây chổi và mặt như quả mướp đắng, Chu Chu rất có ấn tượng đối với lông mày

của hắn, tu vi của hắn lại vừa vặn là Luyện Khí kỳ tầng

bảy, lúc này đã được coi như là một người tương đối khó đối

phó trong tổ.Nếu như dựa theo ý định ban đầu của Chu chu, thì đi tới cúi

chào rồi nhận thua là được, cái người Tưởng Hữu Đương này coi

như là lấy được không ít đan dược của nàng, cũng sẽ không làm

khó nàng, nhưng mà bây giờ. . . . .Nàng lại không muốn nhận

thua!Không phải là vì muốn ở lại phái Thánh Trí, cũng không phải

là vì sợ ném mất mặt mũi của sư phụ, mà đơn giản là vì

Doãn Tử Chương đã nhận thua nàng.Nếu như nàng lại tùy tiện thua bởi người khác, vậy thì chính

là đem mặt mũi của Doãn Tử Chương vứt xuống mặt đất đi, nàng

không thèm để ý đến người khác khinh rẻ coi thường nàng như thế nào, nhưng mà nàng không muốn nhìn thấy Doãn Tử Chương chỉ vì chính mình mà bị người khác giễu cợt sau lưng.Sư phụ cho hai kiện bảo khí hạ phẩm cũng miễn cưỡng có thể

đối phó được với tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng sáu, nếu muốn đánh thắng tầng bảy thì còn có thể có chút miễn cưỡng, hơn nữa

ba tờ bùa của Đại sư huynh, nếu đồng thời ném ra, hẳn là có

thể đi?Trong lòng Chu Chu âm thầm tính toán, từng bước từng bước đi lên lôi đài.Bọn người Tô Lăng và Hàn Hanh ở dưới đài cười lạnh, chờ nhìn

Chu Chu bị người khác một chiêu đánh bay đến dưới đài.Đợi khi Chu Chu và Tưởng Hữu Đương từng người đứng lại, thì

trọng tài trên sân nhìn hai người này một chút, thầm nghĩ:

Doãn Tử Chương và nha đầu này là sư huynh muội, quan hệ từ lúc

đầu tới đã thân cận, cộng thêm Chưởng môn và Vưu tổ sư đều có

ý giữ lại thầy trò Trịnh Quyền , thì chuyện hắn nguyện ý
tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.Tô Kinh kể cả Tư Biện Thái ở trên trung tâm đài xem cuộc chiến

cơ hồ là hộc máu tại chỗ, âm thầm nghiêm mặt không nói một

lời.Trong lúc đó Doãn Tử Chương cùng người khác đối chiến hai

trận, một trận là cùng đệ tử núi Tuệ Lữ Luyện Khí kỳ tầng

tám đối chiến, hắn thay đổi tác phong thường ngày cứng rắn

tàn nhẫn, tốc chiến tốc thắng, mà cùng với tên đệ tử kia

ngươi tới ta đi đánh mấy hiệp, mới ôn hòa xuất thủ đem người

kia đưa xuống rời khỏi đài.Một cuộc đối chiến khác với đệ tử núi Ngẫu Nguyên, đều là đệ tử Luyện Khí kỳ tầng chín, vừa mới tuyên bố tỷ thí bắt

đầu, đã bị hắn thả ra một cái Cửu Diệu Lưu Tinh Băng đập

thành trọng thương bay tới dưới đài, cái bộ dạng thê thảm kia,

xem ra phải mất mười ngày nửa tháng cũng không khôi phục được,

lần này khẳng định không có cách nào tiếp tục dự thi.Doãn Tử Chương cùng người này cũng không có thâm cừu đại hận

gì, nhưng mà vừa nghĩ tới Chu Chu còn hai trận tỷ thí nữa,

ngộ nhỡ lưu lại những người này mà bị rút trúng cùng đối

chiến với Chu Chu, thì hậu quả kia thật là không thể tưởng

tượng nổi. Nếu như có thể, hắn chỉ hận không thể tại chỗ

liền đem tất cả mọi người núi Ngẫu Nguyên trong tổ đánh cho

không có cách nào tiếp tục dự thi.Vận khí của Chu Chu thật là tốt một tiếp một, một lần nữa,

rốt cuộc cũng dùng hết toàn bộ, rút thăm cuộc tỷ thí thứ tư, Chu Chu đối địch với núi Ngẫu Nguyên Tô Lăng.