Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 170 : Khương Tử Nha Đích Lựa Chọn ( Lựa Chọn Của Khương Tử Nha)

Ngày đăng: 12:19 18/04/20


Khương Văn Sắc tam nữ cũng lần đầu tiên phi hành trong không trung, hơn nữa lại còn cưỡi trên một "bảo vật" mà trước giờ các nàng chưa từng thấy, vừa sợ lại vừa tò mò . Khi Cương Nha khởi động bắt đầu cất cánh, tam nữ cả kinh đồng thanh rú lên ầm ĩ. Hoàng Phi Yến trước giờ lớn mật, thông qua cửa trên Cương Nha chứng kiến tầng mây dầy đặc phía bên dưới, những tiếng kêu sợ hãi cũng đã chuyển thành những tiếng hoan hô đầy hưng phấn. Khương Văn Sắc và Dương Cửu ban đầu còn có chút sợ hãi, dần dần, cũng bị cũng bị thứ cảm giác phi hành trên không trung , ngắm nhìn mặt đất phía bên dưới này hấp dẫn.



Sau một đoạn thời gian phi hành, Cương Nha cũng đã thành công bay tới đích đến- cơ địa bí mật chế tạo năng lượng ở Đông Tề, cơ địa này sau khi trải qua quá trình phân tích của Siêu Não xác định có khả năng xây dựng thành hạch tâm, cho nên đất đai xung quanh sớm đã được Trâu Khích phụng mệnh biến thành cấm địa, bên ngoài có rất nhiều binh lính bảo vệ một cách nghiêm ngặt, bên trong còn có một số người máy và vũ khí tự động để đề phòng hành động xâm lấn. Năm đó trước khi Trương Tử Tinh thu nạp Đát Kỷ, hắn đã từng nhiều lần lợi dụng những ngày nghỉ để đến Đông Tề, tiến hành lập ra cơ sở của đề án và xây dựng cơ địa này, để tiện cho công việc, còn từng dùng danh tự " Vô Danh" để nhận một cái hư vị ( chức vị không có thật)- quốc sư Đông Tề.



Trương Tử Tinh để tam nữ tạm thời nghỉ ngơi ở phòng chờ bên trong cơ địa, còn bản thân đi ra ngoài, đi tới bên ngoài của cấm địa. Thấy từ xa trong cấm địa đột nhiên đi ra, đám thủ vệ đều cảm thấy kinh hãi, đang muốn tiến tới bắt lấy hắn, thì người xa lạ nọ xuất ra một mũi tên nho nhỏ bằng vàng, tự xưng là quốc sư Vô Danh.



Đám thủ vệ vội vàng hành lễ, Vô Danh lệnh cho các thủ vệ nhanh chóng tới Lâm Truy thành thông báo cho Tề hầu, nói là có chuyện thập phần quan trọng, gặp nhau ở cấm địa, cũng xin nữ vương đưa mấy cõ xe ngựa đến đây. Thủ vệ không dám chậm trễ, lập tức nhanh chóng với tốc độ cao nhất, chạy tới Lâm Truy thành.



Không lâu sao,quả nhiên đã thấy Tề hầu Nguyệt Cơ nữ vương khẩn trương cưỡi ngựa chạy tới, phía sau là các thị nữ và thân vệ ngồi trên mấy cỗ xe ngựa. Nguyệt Cơ nữ vương sau khi tới nơi. hạ lệnh cho xe ngựa tiến vào cấm địa, tựa hồ như tiếp đón người nào đó. Không lâu sau xe ngựa lại chạy ra. mà nữ Vương không tiếp tục cưỡi ngựa nữa, mà ngồi lên một cỗ xe ngựa, vị quốc sư đại nhân kia cũng không thấy bóng dáng đâu cả, chẳng biết là đang ở trong cấm địa hay ở trong xe ngựa.



Trong hành cung của Lâm Truy thành , bốn tỷ muội lâu ngày không gặp có vẻ thập phần thân thiết, trong lúc trò chuyện, Nguyệt Cơ cũng đã hiểu nguyên nhân tại sao Trương Tử Tinh một năm nay lại dần dần trở nên " mê muội" và mục đích tam nữ tới Đông Tề. Nguyệt Cơ lúc này phi thường hoan nghênh tam nữ lưu lại Đông Tề, nếu như tương lai có gì nguy hiểm, cho dù phải hy sinh tánh mạng, nàng cũng sẽ đảm bảo an toàn cho ba vị tỷ muội. Trương Tử Tinh cũng biết mấy năm gần đây, Nguyệt Cơ vì tộc nhân cũng như vì đại nghiệp của hắn , một mình ở lại điều khiển Đông Tề, nàng thập phần chăm chỉ khắc khổ, khiến trong lòng hắn cực kỳ đau xót. hắn lập tức ôn nhu an ủi nàng một phen, thầm nghĩ ngày sau nếu như đại cục an định, thì nhất định phải phong cho một nhân tuyển ( ứng cử viên) thích hợp khác làm Tề hầu, tuyệt không thể để cho vị mỹ lệ thê tử này và mình phân cách hai nơi.



Sau khi bố trí xong xuôi, Trương Tử Tinh cũng lưu lại ở Đông Tề vài ngày , quấn quýt với tứ nữ, chuyện nam hoan nữ ái không thể nói hết, khó có thể tách rời. vẫn là Khương Văn Sắc nhận biết được đại thể, nàng biết Triều Ca còn có rất nhiều chuyện khó khăn đợi Trương Tử Tinh xử lý, không có khả năng lưu lại lâu dài ở Đông Tề để bồi tiếp tỷ muội bọn nàng. Nàng chủ động đề xuất chuyện Trương Tử Tinh cần phải quay lại Triều Ca để tránh phát sinh biến cố. Hoàng Phi Yến và mọi người sau khi biết được chân tâm của Trương Tử Tinh, tâm bệnh cũng đã sớm khỏi ,mặc dù các nàng cực kỳ không muốn, nhưng cũng không phải là không thông tình lý, lập tức gạt lệ mà chia tay với phu quân. Trước khi đi, Khương Văn Sắc nghĩ đến Tôn Du vẫn còn lưu lại ở Triều Ca, bèn đặc biệt dặn dò Trương Tử Tinh phải chiếu cố cho tốt, tùy thời có thể nạp nàng ta vào hậu cung, Trương Tử Tinh nghe vậy, chỉ cười cho qua chuyện: Tôn Du không phải là điều mà hắn mong muốn, mục tiêu của hắn bây giờ chính là tiên nữ. Nguồn: https://truyenfull.vn



Ngọc Hư cung - Côn Lôn sơn.



Nam Cực Tiên Ông đi tới trước đài bát quái, hành lễ với Nguyên Thủy Thiên Tôn: " Sư tôn, Tử Nha sư đệ vừa lên núi, đang ở ngoài cung xin cầu kiến."



Nguyên Thủy Thiên Tôn nghe được Khương Tửu Nha: "Ngươi bảo hắn lại đây, sau đó truyền sắc chỉ của ta, nhanh chóng tới Thanh Phong sơn Tử Dương động, Càn Nguyên sơn Kim Quang động và Không Động sơn Nguyên Dương động,truyền ba người đó tới đây. Ngươi cũng đi bảo Bạch Hạc đồng tử tới Tây Kỳ một chuyến, thông cáo lại cho Hoàng Long chân nhân."




"Ngươi cứ ở trên này đợi ta, ta sẽ tự tìm cách giải quyết." Trương Tử Tinh nói xong, rồi lặn xuống bên dưới, Bá Giám cảm thấy thập phần khó chịu,nghe thấy vậy hắn liền vội vàng bơi lên mặt biển. Mặc dù ba động của nước biển rất bình thường , nhưng Trương Tử Tinh đang tiến tới cũng cảm giác được có một cỗ sát khí khủng bố đang kéo đến, áp lực vô hình quanh thân hắn cũng tăng lên. Trương Tử Tinh nhớ lại kinh nghiệm khi thu phục Phệ Phách, lập tức vận xuất Chân Vũ Linh Quyết bao phủ toàn thân, nghênh đón sát khí nọ. Sát khí lúc này ngừng lại, lập tức từ từ dung hợp thành một thể với Chân Vũ Linh Quyết. Trương Tử Tinh chỉ cảm thấy ảnh tượng Huyền Vũ trong tiên thức của hắn có vẻ như bị sát khí kích thích, trở nên khẩn trương nóng nảy hơn , phát tán ra lực lượng đáng sợ, trong tinh vân điên cuồng lồng lên.



Trương Tử Tinh nhanh chóng lợi dụng nguyên lý "sanh sanh bất túc" của Thái Cực đồ, phân giải cỗ lực lượng điên cuồng đó, rồi điều hòa nó, không đợi những cung động của Huyền Vũ lắng xuống, một loại lực lượng khác cũng bắt đầu tác quái, đó chính là dòng năng lượng do Văn đạo nhân biến thành. Bởi vì tu vi của Văn đạo nhân thật kỳ dị, mặc dù dòng năng lượng này cơ bản đã không còn chịu sự khống chế của ý chí, nhưng nó lại có bản năng kháng cực với lực lượng của tiêu hóa chi lực ngoại lai, khiến hắn rất khó khăn trong việc luyện hóa. Nếu chiếu theo ngày thường, Trương Tử Tinh mỗi ngày chỉ có thể hấp thu một bộ phận nhỏ, nếu như không có ngoại lực hỗ trợ, chiếu theo tiến độ này, phải cần tới mấy tháng mới có thể giải quyết xong. Hiện tại giống như góc nhà đột nhiên gặp mưa đêm, luồng năng lượng nhân cơ hội Huyền Vũ bị kích động, cũng nhân lúc cháy nhà mà ra tay đánh cướp, nổi loạn khắp nơi.



Luồng năng lượng cuồng loạn này hóa thành vô số cỗ lưu tinh, giống như nghìn vạn con muỗi, làm loạn khắp nơi bên trong tinh vân, thỉnh thoảng còn phát sinh những vụ tinh bạo, Trương Tử Tinh không nghĩ tới chuyện bản thân có lòng tốt phóng thích dân công trong Phong Thần diễn nghĩa lại gặp phải chuyện này, không khỏi âm thầm kêu khổ, chỉ đành liều mạng áp chế.



Dưới sự quấy nhiều của năng lượng của Văn đạo nhân, Thái Cực đồ dần dần khó có thể duy trì bình hành, khiến chi một nửa hắc sắc tinh vân giống như phát sinh những tiếng biển gầm, có uy lực nghiêng trời lật đất, Huyền Vũ trong biển tinh vân điên cuồng làm loạn, nhưng đúng vào lúc này, lam sắc tinh hạch ở trung tâm bắt đầu lóe lên quang mang lấp lánh kỳ dị, cả tinh vân tựa hồ như lại biến thành một cái vòng tròn, vô luận Huyền Vũ có dấy lên sóng to gió lớn đến đâu,cũng không thể tạo ra chút ảnh hưởng với cả cái vòng tròn này.



Dòng năng lượng cuồng loạn do Văn đạo nhân biến thành cũng bị những phù hiệu trên vòng tròn khiên dẫn, bắt đầu từ từ dung hợp trong lam sắc tinh thần ở giữa vòng tròn, mà Huyền Vũ đang điên cuồng cũng bắt đầu bình tĩnh trở lại, chỉ có điều có chút khác với trước kia, ánh mắt nó thi thoảng lóe lên hỏa hồng sắc quang mang. Trương Tử Tinh cảm giác những chuyển động kỳ diệu của phù hiệu tựa hồ như tuân theo một loại quy luật và tiết tấu đặc biệt, lập tức linh cơ máy động, hắn buông lỏng sự trói buộc đối với lực lượng, toàn tâm cảm thụ tiết tấu kỳ lạ kia. Vòng tròn dần dần biến mất, trở thành Thái Cực tinh vân lúc ban đầu, bắt đầy tiến hành những ba động rất có quy luật và đặc dị ……



Đến khi hắn mở mắt,thì thân thể đã ở trên mặt biển , thân thể hắn giống như không khí vậy, không hề có chút trọng lượng cứ tiếp tục dập dềnh lên xuống trong không trung không trung. Hắn hơi vận xuất tiên lực, phát giác cỗ lực lượng " cứng đầu không chịu luyện hóa " của Văn đạo nhân không ngờ giống như kỳ tích đã được luyện hóa toàn bộ, lực lượng trong cơ thể đạt đến trình độ và sung mãn chưa từng có trước đây, nhất là Chân Vũ Linh Quyết, cũng đã đạt tới cùng một trình độ với Hoàng Đế tâm kinh. Trong lòng không khỏi mừng rỡ.



Bá Giám thấy hắn tỉnh lại, nhanh chóng hành lễ: " Đa tạ chủ công đã thu lấy hỏa khí, giải được nỗi thống khổ của thuộc hạ cả ngàn năm qua!"



Trương Tử Tinh nghe vậy, nhìn qua túi pháp bảo, nhưng hắn không phát hiện ra đạo hỏa khí đó, vô thức hỏi: "Ngươi làm sao biết được ta đã thu được đạo hỏa khí đó? Thế đạo hỏa khí đó đâu rồi?"



Câu trả lời của Bá Giám khiến Trương Tử Tinh kinh hãi: Nguyên lai, hỏa khí của Xi Vưu đã bị hắn ăn mất!