Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 171 : Dũ Lý Chi Chiến! Ứng Long Đối Tam Tiên

Ngày đăng: 12:19 18/04/20


Như lời Bá Giám, tại lúc Trương Tử Tinh lặn xuống không lâu, trên mặt biển liền xuất hiện rất nhiều dị trạng, chừng nửa ngày thời gian sau, mặt biển biến thành một cơn lốc xoáy khổng lồ.



Thân ảnh Trương Tử Tinh xuất hiện nơi trung tâm lốc xoáy, từ từ bay lên, hai mắt nhắm chặt, tựa như mất đi ý thức, mà hỏa khí của Xi Vưu liền theo bên người. Tại lúc này, trên người Trương Tử Tinh bỗng xuất hiện một con dị thú, một ngụm nuốt lấy đoàn hỏa khí kia, sau lại biến mất không tung tích. Biển lặng sóng lui, Bá Giám vui mừng phát hiện sát khí trói buộc hồn phách mình ngàn năm đã hoàn toàn tiêu biến. Đồng thời, Trương Tử Tinh lúc này cũng tỉnh lại.



Không phải Thao Thiết chỉ thôn phệ sinh linh sống ư? Sao ngay cả loại pháp bảo như hỏa khí vừa rồi cũng có thể "ăn được"?, Trương Tử Tinh đột nhiên nghĩ ra một chuyện, không khỏi động tâm – Thao Thiết sau khi thôn phệ loài sinh linh nào đó, liền có được vài phần năng lực đặc dị của sinh linh: năm đó thôn phệ Bách vạn yêu hồn, liền có thể đoạt được dị năng của yêu hồn; nay thôn phệ Văn đạo nhân xong, chẳng nhẽ cũng có được năng lực thôn phệ pháp bảo của Văn đạo nhân? Nếu là thực, Thao Thiết quả là một kiện vũ khí và pháp môn cực kỳ lợi hại, bất luận lớn nhỏ, sinh tử bất chấp, loại nào ta cũng chiến được!.



Trương Tử Tinh càng nghĩ càng cao hứng, không khỏi cất giọng cười lớn. Bá Giám đứng bên này không hiểu gì, thành thật bẩm báo: "tuy chủ công đã giải trừ đoàn hỏa khí kia, song do hồn thể tôi bị trấn nghìn năm, nguyên khí vẫn chưa khôi phục, ít ra còn cần vài tháng nữa mới được. Không biết chủ nhân muốn tới nơi nào? Lúc đó tôi cũng xin theo cung phụng".



Để Bá Giám đi hay ở đúng là vấn đề, Trương Tử Tinh ngẫm nghĩ hồi lâu nói: "ta có một việc, muốn giao cho ngươi, ngươi cứ tiếp tục ở lại nơi này, làm ra vẻ chưa thoát nạn, tự hành tu luyện. Tương lại sẽ có người trong Xiển giáo tới đây gặp, lệnh ngươi chờ một người, ngươi cứ theo lời hắn, làm thế này, thế này…"



Bá Giám gật đầu lia lịa, tỏ ý đã hiểu. Trương Tử Tinh lại lấy ra một túi pháp bảo đưa cho hắn: "ngươi là linh thể, trong này có một chiếc hộp đá, là vật thời thượng cổ, có khí Huyền thanh cực mạnh, rất tốt cho tu luyện của ngươi. Vật này tạm thời cho ngươi mượn, nhớ ngày thường chớ để lộ ra cho ai".



Chiếc hộp này chính là hộp đựng Huyền Khuê năm xưa Trương Tử Tinh lấy được ở Tống gia trang, rất thích hợp cho loại linh thể như Bá Giám tu luyện. Do hộp đá từng nhận máu của Trương Tử Tinh, nên không thể thay đổi chủ nhân, chỉ có thể tạm thời cho Bá Giám sử dụng. Bá Giám mở túi pháp bảo, lập tức cảm nhận được khí Huyền Thanh cường đại. Tu vi của hắn dù sao cũng không phải loại như Ngũ lộ thần có thể so sánh được, không chỉ không sợ khí Huyền Thanh dày nông nặc, mà ngược lại rất thích hợp tu luyện, trong lòng không khỏi mừng rỡ như điên, tựa như một kẻ gần chết đói bỗng được cho một bàn tiệc thịnh soạn, hận không thể ngay lập tức "ngấu nghiến" một phen.



Bá Giám thấy chủ công không chỉ cứu mình, còn lập tức tặng cho bảo vật, trong lòng liền cảm kích không thôi, lập tức tuân lệnh chui xuống Đông Hải tu luyện để khôi phục, đồng thời cũng chờ "tình tiết" tương lai kia phát sinh.



Thành công lưu lại một quân bài cho tương lai xong, Trương Tử Tinh tâm tình rất tốt, ngự cương nha bay đi, tới thẳng dãy đảo lừa được của Ngao Quảng. hải vực ở gần quần đảo quả nhiên có binh tôm tướng cá thủy tộc canh gác, hắn vừa bước chân lên, liền bị bao vậy lại. Trương Tử Tinh lấy ra lệnh bài thân phận quốc sư Đại Thương, lại nói mình nghe lệnh Thiên tử tới tiếp quản quần đảo, binh lính thủy tộc bán tín bán nghi, có kẻ lập tức chạy tới Thủy tinh cung bẩm báo Long vương Ngao Quảng. Ngao Quảng không dám chậm trễ, phái tam thái tử Ngao Bính tới tìm hiểu rõ.



Do bây giờ Trương Tử Tinh đang dùng thân phận Tiêu Dao tử, cho nên cũng không dám nhận tên ký danh đệ tử này, chỉ là "thay" thiên tử kiểm tra tình huống tu luyện của hắn, lại giống như đối với Viên Hồng, lấy ra một kiện pháp bảo cho Ngao Bính. Ngao Bính thấy hắn giảng giải liên miên, lại thay sư tôn chuyển tặng pháp bảo, tức thì không còn nửa phần hoài nghi, thái độ trở nên hết sức nhiệt tình, lại tặng hắn một khối ngọc bài thông hành cấp tối cao long cung, sau này có thể tùy ý đi lại trong hải vực.




Ứng Long không nghĩ tới Khương Tử Nha xuất thân danh môn mà lại có tu vi yếu kém nhường này, thấy mình dễ dàng đắc thủ như vậy cũng không khỏi có chút bát ngờ. Ứng Long nhấc tay, băng tinh trên người Khương Tử Nha nhanh chóng đông lại, tức thì hóa thành một băng điêu hình người, còn Cơ Xương từ từ bị bay lại, rơi xuống bên người.



Tại lúc Ứng Long đang tính đem Cơ Xương nhốt về trước, sau sẽ bắt Khương Tử Nha về Triều Ca, thì đột nhiên thấy không trung có ba đạo quang hoa rất nhanh bay tới, hạ xuống trước mặt, hóa thành ba gã đạo nhân. Ba người thấy Khương Tử Nha hóa thành băng điêu, nhất tề lộ vẻ kinh hãi, một người trong đó hươ phất trần trong tay về phía Khương Tử Nha, không khí xung quanh tức thì trở nên nóng rực, khối băng trên người Khương Tử Nha dễ dàng tan ra, hóa thành giọt nước lạc trên mặt đất.



Khương Tử Nha thanh tỉnh lại, cả người lạnh lẽo, hắt hơi vài cái, thấy ba người đạo nhân, tức thì lộ vẻ mừng rỡ, hành lễ nói: "đa tạ ba vị sư huynh giải cứu! người này là trảo nha của Triều Ca, xin chư sư huynh bắt lấy người này, cứu lấy Tây bá hầu".



Ứng Long phát hiện ba đạo nhân này tu vi cao thâm, đều đã tới mức Kim tiên, không người nào kém mình, sắc mạt không khỏi chợt biến. Hắn nghe Khương Tử Nha xưng hô, biết ba người cũng là môn nhân Xiển giáo, tất là tới hỗ trợ Khương Tử Nha cứu Cơ Xương, trong lòng liền hạ ý "tiên hạ thủ vi cường", cũng không nói nhiều, hai tay giơ lên, không trung tức thì xuất hiện vô số băng trùy sắc bén như dao, nhắm ba người bay tới.



Đạo nhân cầm phất trần kia chính là núi Thanh Phong, động Tử Dương, Thanh Hư Đạo Đức chân quân, lúc tranh bảo ở Nam Hải, từng dùng pháp bảo Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến sát hại không ít môn nhân Triệt giáo, thực lực cũng ở mức khá trong 12 Kim tiên Xiển giáo; thấy Ứng Long hung hãn đánh tới, vội vàng lấy ra Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến, nhắm băng trùy đầy trời bay tới kia quạt một cái.



Gọi là Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiên, là vì có Không trung hỏa, Thạch trung hỏa, Mộc trung hỏa, Tam muội hỏa, Nhân gian hỏa, năm loại lửa trời kết hợp thành, tuyệt không phải là loại lửa ngũ hành tầm thường; trên quạt có cánh Phượng Hoàng, cánh Thanh Loan, cánh Đại Bàng, cánh Khổng Tước, cánh Bạch Hạc, cánh Hồng Hạc, cánh chim Kiêu, tổng cộng bảy loại linh cầm; ngoài ra còn có phù ấn bí quyết, ngay cả Lữ Nhạc mà Trương Tử Tinh mới gặp gần đây, trong nguyên tác cũng mất mạng dưới pháp bảo này. Băng trùy sao có thể đỡ được quạt này, ngay giọt nước cũng chưa kịp rơi, đã hóa thàn hơi nhẹ tan đi.



Ứng Long thấy quạt này lợi hại như vậy, không dám chậm trễ, lập tức lộ ra Bích Lan Khải, dị bảo của Long tộc chuyên hộ thân, lấy ra Thiên Hạo Tinh Kính, nhắm Thanh Hư Đạo Đức chân quân chiếu tới. Đạo Đức chân quân biết thanh niên này là bực cường địch, dưới chân liền hiện ra hộ thể liên chu, trên đầu phát mây lành bao bọc, chuẩn bị ứng phó cẩn thận. Thiên Hạo Tinh Kính kia là được Hoàng Đế ban tặng, uy lực rất lớn, Đạo Đức chân quân tuy dựa vào Liên chu và đám mây ngăn cản, song cũng thấy khó khăn vô cùng. Tại lúc này, một đạo kim quang bỗng nhắm phía sau Ứng Long tập kích tới. Ứng Long lập tức đầu hoa mắt váng, lảo đảo lui lại vài bước, may nhờ có Bích Lan Khải bảo hộ, tuy chưa thụ thương, song cũng không có cách nào tiếp tục khống chế kính quang đối phó Đạo Đức chân quân. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.



Kim quang bay trở về trên tay một gã đạo nhân áo xanh, thì ra là một chiếc vòng vàng. Đạo nhân này thấy đánh trộm không hiệu quả, lại lấy ra một vật, là một chiếc dây lụa hồng, tựa như thân rắn, uốn éo kì dị, tức thì trói lấy Ứng Long.



Đạo Đức chân quân thừa lúc Thái Ất chân nhân dùng Hỗn Thiên Lăng khóa chặt Ứng Long, lập tức dùng Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến quạt lia lịa về phía Ứng Long. Quạt này lợi hại vô cùng, chớ nói cỏ dại dưới chân bị đốt cháy, ngay cả mảnh đất cũng hồng rực lên.