Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 188 : Bích Du Cung Yết Thánh

Ngày đăng: 12:20 18/04/20


Trong Hạp Sơn Thành, Lang Dã Tiên hết sức khó hiểu trước hành động lui trở về Tây Kỳ của quân Thương: sự kiện ám sát ngày đó tạo thành hỗn loạn rất lớn, không chỉ tổn thất nặng nề, mà sĩ khí binh tình cũng bị đả kích không nhỏ. Giờ xung quanh Hạp Sơn Thành, bốn phía đều giới bị cẩn mật, ai nấy đều cảnh giác lo lắng, sợ địch quân có thể đột nhập vào trong thành bất cứ lúc nào, gây ra náo loạn còn lớn hơn.



Lúc này, tin tình báo từ Tây Kỳ truyền tới, nói nguyên nhân quân Thương rút lui hình như là do Thiên tử thân thể không khỏe, giờ đang triệu danh y Tây Kỳ vào cung chữa trị.



Lang Dã Tiên ngạc nhiên vô cùng, thường nghe Thương thiên tử sức mạnh vô song, lại được dị nhân dạy dỗ, năm xưa chinh Đông, còn tự tay hàng phục hung khí Phệ Phách của Xi Vưu, sao thân thể lại tự nhiên không khỏe?



Không bao lâu, tình báo lại truyền lại tin tức mới: Thiên tử không có bệnh, mà là gặp trục trặc trong vấn đề tu luyện, nghe đâu là từ song tu thuật vốn Thiên tử suốt ngày trầm mê kia, tuy không nguy tới tính mạng, nhưng cũng cần thời gian khôi phục không ít.



Lang Dã Tiên và Bất Động đạo nhân nghe tin tức này, nghi hoặc cũng dần giảm, do mấy năm nay chuyện Thương thiên tử trầm mê nữ sắc cả thiên hạ đều biết, thì ra là vì tu tập song tu thuật kia, khó trách lúc này bị tẩu hỏa nhập ma như vậy. Do tình báo đặt tại Tây Kỳ rất đáng tin, thực có thể giải thích được tại sao quân Thương lại lui về Tây Kỳ như vậy, nên Lang Dã Tiên rốt cuộc cũng yên tâm, thầm nói có trời phù hộ. Bất Động đạo nhân cũng lộ vẻ mừng, Thiên tử mang bệnh, Tây Kỳ ắt như rắn mất đầu, đừng nói đến chiến sự chi. Mấy ngày này, thành Hạp Sơn bình yên vô sự, thực là lúc tốt để nghênh đón thánh nhân.



Bất Động đạo nhân hoàn toàn không biết, Đại Thương Thiên tử chân chánh, giờ đang ở trong Bích Du Cung, cũng đang đối mặt với một vị thánh nhân.



Cảm giác đầu tiên Thông Thiên Giáo Chủ tạo cho Trương Tử Tinh là biển lớn. Biển lớn không như núi cao tuyệt bích, với không thể tới, mà ngược lại vô biên vô tận, bao la bát ngát. Dung mạo Thông Thiên Giáo Chủ chỉ như một thanh niên đạo nhân chừng ngoài 3x tuổi, nhưng khí chất cao thâm khôn lường, không thể nhìn rõ mặt mũi. Do thần thông của thánh nhân quảng đại, muốn biến hóa dung mạo dễ như trở bàn tay, nên Trương Tử Tinh cũng không dám xác định, vị thánh nhân Triệt giáo này có phải là nam tử thần bí tặng mình mặt nạ cải tiến và lấy đi tiểu phi hành khí kia không.



Tam Tiêu không cùng hắn lại, môn nhân Triệt giáo khác cũng không xuất hiện nơi phụ cận Bích Du Cung, tất là đã nghe phân phó của Thông Thiên Giáo Chủ, cho gã hoàng đế nhân gian như hắn có cơ hội gặp mặt với thánh nhân một lần.


Trương Tử Tinh lắc đầu nói: "nếu là chuyện trần thế, Tử Tân sao dám kinh động giáo chủ?"



Tiếp đó, hắn đem chuyện Tây Phương giáo mượn Khuyển Nhung xâm nhập, ý dồ muốn làm chủ Trung thổ nói ra. Thông Thiên Giáo Chủ không đổi sắc mặt, chỉ là con ngươi nhíu lại: "Tây Phương giáo Liên hoa hiện tướng, Xá lợi nguyên quang, xưng Cực Lạc thế giới. Hai vị thánh nhân Chuẩn Đề, Tiếp Dẫn đều là người thanh tịnh, vốn an nhàn nơi Tây thổ, không tranh đấu với đời, sao lại có thể như Bệ hạ nói?"



"Nếu là lúc trước, hẳn đúng là không tranh đấu, nhưng giờ bảng Phong thần đã lập, trong sát kiếp, các giáo phái đều tranh khí vận, tránh cũng không thoát, sao có thể đứng ngoài thế cục?", lúc đầu gặp Thông Thiên Giáo Chủ, Trương Tử Tinh còn có chút khẩn trương, giờ đã hoàn toàn mặc kệ, cao giọng nói: "Nhân giáo giờ khí vận hài hòa, không hề có nạn diệt tộc như thời Hiên Viên Hoàng Đế, dù giang sơn Đại Thương ta bị diệt, cũng là thay đổi triều đại mà thôi, cho nên thánh nhân Bát Cảnh Cung hết sức tiêu dao, không nghe không hỏi. Tranh đoạt khí vận chỉ có ba nhà Triệt giáo, Xiển giáo và Tây Phương giáo. Trong đó, môn nhân của quý giáo đông đảo, thực lực hùng hậu, thế lực mạnh nhất, tiếp tới là Xiển giáo và Tây phương giáo. Mạo muội hỏi giáo chủ, nếu ngài là người đứng đầu Tây Phương giáo hay Xiển giáo, sẽ ứng phó thế nào?"



Thông Thiên Giáo Chủ không đáp, mà hỏi ngược lại: "nếu là Bệ hạ thì sẽ làm thế nào?"



"Bốn chữ thôi, xa thân gần đánh. Hai phái tất nhiên sẽ liên hợp đánh bại thế lực mạnh nhất trước, sau đó hai hổ mới tranh nhau. Triều ta vốn có Á thừa tướng Khương Thượng, là môn hạ Xiển giáo, không ngờ từ bỏ phú quý, phản bội chạy tới Tây Kỳ. Người này tất là đã được dặn dò, lần này Khuyển Nhung xâm lược, tuy chiếm được vài chư hầu phía Tây, nhưng thực tế không hề công kích Tây Kỳ, rõ ràng là đã sớm có âm mưu. Giờ tuy hai bên chưa liên hợp, nhưng tương lai chưa chắc đã không làm, nếu thực có ngày đó, thì Triệt giáo nguy rồi!, giáo chủ phải sớm tính kế lâu dài mới được". Nguồn: https://truyenfull.vn



Thông Thiên Giáo Chủ nói: "Bệ hạ nói quá miễn cưỡng rồi, sư huynh đệ ba người chúng ta tuy lập giáo khác nhau, nhưng gốc chung một phái. Thánh nhân Xiển giáo là nhị sư huynh của ta, sao có thể liên hợp với Tây phương giáo tới đối phó? Nếu Tây phương giáo đánh ta, không phải cũng là đánh sư huynh ta sao?"



Trương Tử Tinh thầm than một tiếng: xem ra Thông Thiên Giáo Chủ còn không tin Nguyên Thủy Thiên Tôn sẽ câu kết Tây Phương giáo, mà trong tình tiết "tương lai", chính là Nguyên Thủy Thiên Tôn liên hợp cùng Lão Tử, Chuẩn Đề, Tiếp Dẫn, tứ thánh đánh Thông Thiên, mới khiến cho trận Tru Tiên của Triệt giáo thảm bại, thẳng cho tới trận Vạn Tiên bị tiêu diệt hoàn toàn.



Đối với vị giáo chủ Triệt Giáo đơn độc quả cảm này, Trương Tử Tinh vốn vẫn bội phục và cảm thấy đáng tiếc, giờ hắn dưới số mệnh lọt vào "vở kịch" này, bất kể là vì mình hay vì người, đều muốn cải biến kết cục kia.