Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 230 : Khủng Bố! Ngũ Âm Thú Quân Đoàn

Ngày đăng: 12:20 18/04/20


Quả nhiên như mọi người lo lắng, một đàn quái thú đã xuất hiện từ xa, tổng cộng có năm màu, vàng, xanh, lam, đỏ, xám. Màu xám là loại mới bị Kim Linh Thánh Mẫu giết chết một con, bay trên trời, còn quái thú bốn màu còn lại coi như "lục quân", hình thái kỳ dị, nhưng đều tướng mạo hung ác, móng vuốt khắp người.



Nét mặt mọi người nhất tề biến sắc, vội vàng ngưng thần chuẩn bị, ngay Khổng Tuyên cũng có chút lo lắng, năm xưa hắn gặp qua có hơn trăm con mà thôi, giờ nhìn đàn quái thú đông như biển trước mặt này, ít nhất cũng có vài vạn con.



Tiên thức Trương Tử Tinh vang lên âm thanh Khổng Tuyên: "hoàng huynh, kỳ thú này đều có âm công hết sức lợi hại, bảo vật cách âm của huynh chỉ sợ phải sớm dùng tới rồi!".



Trương Tử Tinh truyền âm đáp: "huyền đệ không cần lo lắng, giờ Hỗn Độn chung chưa hiện, nên cố gắng tiết kiệm năng lượng hữu hạn của thiết bị. Chúng ta hãy dùng Cương Nha ngăn chặn một lúc đã, nếu thực sự không được sẽ dùng vật kia".



Trương Tử Tinh tức tốc lấy Cương Nha từ trong túi pháp bảo đặt trên đất, chư tiên tuy nhìn khó hiểu, song cũng chỉ đoán đây là một loại pháp bảo mà thôi.



Độ Ách chân nhân hét lên: "Tiêu Dao tử đạo hữu!, nên hạn chế sử dụng pháp bảo công kích, tránh để Hỗn Độn chung cảm ứng được!".



Trương Tử Tinh biết hắn lo lắng cái gì, cười đáp: "chân nhân cứ yên tâm, vật này không phải pháp bảo tầm thường".



Nói xong, hắn cũng mặc kệ mọi người, dẫn Khổng Tuyên tiến vào trong Cương Nha. Chư tiến thấy món vật to đùng này quả nhiên không có pháp lực ba động, cũng không nói gì nữa, chỉ tiếp tục làm mọi sự chuẩn bị có thể.




Độ Ách chân nhân xuất thủ đầu tiên, rồi tam tiên Triệt Giáo cũng phóng ra pháp bảo của mình. Kim Linh Thánh Mẫu lấy ra Tứ Tượng Tháp, tháp này toàn thân đen nhánh, hình dạng cổ kính, bên ngoài ẩn hiện hình Tứ tượng tinh, vừa ném ra, lập tức theo tâm ý chủ nhân hóa thành một cái tháp khổng lồ, chưa cần rơi xuống đất, Ngũ Âm thú phía dưới đã bị sức gió đáng sợ trong đó nghiền thành thịt vụn. Kim quang tỏa của Dư Nguyên hóa thành hình ngô công, bay lượn trên đầu lũ âm thú, phàm con nào chạm phải đều bị chém thành mấy đoạn chết tốt. Quy Linh Thánh Mẫu lấy ra Nhật Nguyệt châu, ném vào bầy thú đánh loạn lên, lũ thú không cách nào ngăn được, tử thương vô số.



Thái Vi chân nhân hô hào đầu tiên, thấy hai bên kia đều đã sử dụng pháp bảo công kích, tự hắn lại không vội vàng, chỉ lệnh môn nhân thi triển các loại pháp bảo tấn công bầy thú. Pháp bảo của mấy môn nhân kia tuy không có uy lực như Vẫn Lôi Châu, Tứ Tượng Tháp, nhưng hơn ở chỗ số lượng đông đảo, cũng tiêu diệt được không ít Ngũ Âm thú.



Chúng tiên vừa thi pháp bảo, tình thế lập tức xoay chuyển. Tuy bầy thú không hề sợ chết, vẫn thành đàn xông lên, nhưng không thể tạo thành uy hiếp nghiêm trọng nào với chư tiên nữa, bên gặp khó giờ lại chính là Cương Nha vừa xông lên trước.



Do Cương Nha diệt nhiều Ngũ Âm thú nhất, tất nhiên cũng hứng chịu luồng tấn công mạnh nhất, năng lượng tiêu hao rất nhanh, đã sắp không thể duy trì được nữa. Trương Tử Tinh bất đắc dĩ chỉ đành cùng Khổng Tuyên ra khỏi Cương Nha, thu lại vào trong túi pháp bảo.



Vừa ra khỏi Cương Nha, Khổng Tuyên và Trương Tử Tinh lập tức bị Ngũ Âm thú bao vây lấy. Trương Tử Tinh trang bị ma khải trên người, còn Khổng Tuyên cũng sớm bị hoàng huynh bắt mang đai lưng và mũ chụp đặc thù. Ngũ Sắc Thần Quang sau lưng Khổng Tuyên hợp lại thành một cánh tay không màu, xoay thành vòng tròn bán kính chừng 5m, Ngũ Âm thú không thể vượt vào vòng tròn đó. Trương Tử Tinh theo sát người Khổng Tuyên, tay cầm chặt Định Thương Kiếm đề phòng bất trắc. Nguồn: https://truyenfull.vn



Hai người mới đi được vài bước đã cảm nhận được chư tiên phía sau bắt đầu sử dụng pháp bảo. Trương Tử Tinh biết mấy người đó lo bên mình đi trước đoạt được bảo vật nên mới mặc kệ mọi thứ ra tay, tức giận chửi to vài tiếng, thần sắc Khổng Tuyên cũng trở nên ngưng trọng.



Dưới sự công kích của chư tiên, Ngũ Âm thú tổn thất cực kỳ nghiêm trọng, số lượng cũng rất nhanh bị giảm bớt. Tại lúc này, một tiếng chuông hùng hậu rốt cuộc vang lên.