Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 239 : Thanh Long Yểm Nguyệt đao

Ngày đăng: 12:20 18/04/20


Vài ngày sau, trong Thọ Tiên Cung, Đát Kỷ đang ngồi trước bàn, Cổn Quyên tay cầm lược ngọc, trâm vàng đứng hầu ở sau lưng, thuần thục đem mái tóc mượt mà chải mượt ra rồi vấn lại, cuối cùng vấn thành một búi tóc tuyệt đẹp, kết hợp với bộ cung trang rực rỡ động lòng người nàng đang mặc lộ ra vẻ xinh tươi mà không làm mất đi nét đoan trang, trong vẻ đẹp rực rỡ ấy còn bao hàm cả sự dịu dàng như nước.



Đát Kỷ nhìn hình ảnh đẹp đẽ vô bì của mình trong gương nở một nụ cười động nhân, bởi vì tấm gương lớn này chính là tấm gương thạch anh độc nhất vô nhị trong Thanh Vân cung.



Thanh Vân cung đã trở nên trống không rồi, chủ nhân của nó cũng là mối uy hiếp lớn nhất của nàng, vị Duệ Phi nương nương kia đã "chuyển đến" nơi trước đây nàng từng ở, chính là lãnh cung đã được sửa chữa lại.



Hết thảy điều này hiển nhiên đều là công lao từ "ý tứ" của Phương Lệ và "mưu kế" của Phí Trọng, lại thêm Đát Kỷ căn cứ vào tình hình thực tế sửa đổi một chút.



Kế sách của Phí Trọng nói ra cũng rất đơn giản, chính là trước tiên khơi lên lòng đố kỵ của Thiên tử, tiếp theo làm hắn đối với mối quan hệ giữa Thương Thanh Quân và Tiêu Dao Tử nảy sinh nghi ngờ, từ đó mà đạt được mục đích. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.



Bởi vì chẳng có người đàn ông nào cam tâm tình nguyện để bị cắm sừng cả, đừng nói đến chí tôn chưởng quản thiên hạ nhân giới. (Triều Đường thời "hậu thế" cũng từng xuất hiện loại quân chủ suy sụp như thế - lời tác giả)



Đát Kỷ trước tiên để Thiên tử trông thấy vẻ hòa hợp khăng khít của Thương Thanh Quân và Tiêu Dao Tử khi diễn tấu, tiếp đó dùng lời lẽ thích hợp kích khích dục vọng chiếm hữu mãnh liệt vốn có của Thiên tử. Hắn tất nhiên không thể chấp nhận cho nữ nhân mình yêu thương cùng với nam nhân khác có bộ dạng thân mật như thế, cho dù đó chỉ là biểu hiện hòa hợp trong âm nhạc. Thiên tử quả nhiên trong lòng cực kỳ khó chịu, lập tức ra lệnh cho Thương Thanh Quân không được tiếp tục cùng quốc sư học tiêu nữa.



Tiếp theo đó Đát Kỷ lại bố trí một màn khiến Thiên tử "vô tình" phát hiện thư từ giữa Duệ Phi và quốc sư. Thiên tử nhìn thấy câu "từ đây thổi tiêu không còn tri âm" liền biến sắc mặt, khi nhìn thấy câu "kiếp này khó bầu bạn bên ngọc cầm chỉ để trái tim hóa thành gió bay theo chàng" còn chưa đọc hết đã tức giận bừng bừng xông thẳng vào Thanh Vân cung chất vấn Thương Thanh Quân.




Đát Kỷ biết rõ người này chỉ có tu vi Chân Tiên, so với tiên thức của nàng không quá mạnh nhưng không biết tại sao lại cảm thấy đứng trước mặt người này lại giống như đối mặt với một ngọn núi cao chìm trong mây, buộc phải ngước nhìn.



Bỗng thấy kẻ đó lông mày chợt nhích, đôi mắt đan phong mãnh liệt mở ra, phát ra tinh quang sáng quắc, khí thế đại thịnh, còn chưa thấy bất kỳ động tác nào thanh đại đao cán dài kia đã bị hắn cầm ngang trong tay, chỉ về phía Đát Kỷ quát lên một tiếng rồi lướt nhanh đến.



Đát Kỷ cảm thấy luồng uy áp đó thập phần đáng sợ, hai tay đang cầm Hiển Ảnh kính không kìm được toát mồ hôi lạnh. Cho dù lần trước Tiêu Dao Tử thi triển lực lượng Kim tiên đều không thua kém uy hiếp của nam tử mặt đỏ râu dài này!



Đao này của nam tử mặt đỏ không chỉ uy thế kinh người mà dường như còn mang theo một loại lực lượng quy tắc kỳ dị. Đát Kỷ lúc này lùi cũng không được, tiến cũng không xong dường như chỉ có thể đứng tại chỗ mạnh mẽ đón đỡ. Đát Kỷ mặc dù kinh hãi nhưng kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, Hiển Ảnh kính trong tay bùng lên ánh sáng đỏ kịp thời biến thành một vách chắn hình bán cầu cứng như băng bảo vệ trước mặt, đây chính là diệu dụng phòng ngự của Hiển Ảnh kính.



Đao này mang theo một mảng thanh quang lờ mờ va đụng vào vách chắn kia, thanh quang lướt qua, dường như không thể vượt qua phòng ngự của Hiển Ảnh kính, lại quay về trong tay nam tử mặt đỏ, phục hồi lại thành hình dáng nguyên bản của trường đao.



Đát Kỷ trong lòng vừa ổn định lại không ngờ vách chắn phòng ngự của Hiển Ảnh kính kêu "rắc" một tiếng liền vỡ vụn ra, giống như một tấm kính thủy tinh mỏng manh bình thường.



(面如重枣 – diện như trùng táo -đây chính là cách tác giả La Quán Trung miêu tả Quan Vũ trong Tam Quốc Chí, ý nói tướng mạo đường đường, đĩnh đạc ngay thẳng. Từ "trùng" 重 theo từ điển giải thích có nghĩa là: trình độ sâu, kiến thức rộng lớn)