Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 403 :

Ngày đăng: 12:22 18/04/20


Trương Tử Tinh cũng không muốn giảng về dân chủ ở thời đại này (kỳ thật ý nghĩa chế độ xã hội thị tộc công xã đầu tiên đã tương đương với một loại cao cấp dân chủ), điều này hiển nhiên không phù hợp với tình huống phát triển thực tế của xã hội này. Hắn chính là nghĩ lấy thân phận thiên tử, đến luận chứng trước trước mắt để chứng tỏ chế độ quân chủ chuyên chế không thể thích ứng lâu dài với sự phát triển của xã hội. Lấy cái "Khuyết Thiếu" của "Tương lai" để phủ định cái "Đầy đủ" của "Hiện tại" tiến tới luận chứng "Một nhà độc đại" là không hợp với "Thiên đạo", lấy chính mình để khuyên can mục đích của Thông Thiên Giáo Chủ.



Hắn hứa hẹn với Thông Thiên Giáo Chủ là : Sau này thiên hạ đại định, sẽ không phế truất trăm nhà, độc tôn cho Triệt Giáo, nhưng có thể cung cấp một hoàn cảnh phát triển tốt nhất cho Triệt Giáo, còn đưa ra một bộ phương pháp "Tán bá giáo nghĩa" tiên tiến, ngay cả Thông Thiên Giáo Chủ cũng thầm khen không ngớt. Theo cách này, với phần đông nhân tài và các tiêu chí đơn giản của Triệt Giáo, rất dễ dàng để có thể truyền bá giáo lý, xâm nhập lòng người, thậm chí còn có thể kéo dài muôn đời, trường thịnh không suy.



Thông Thiên Giáo Chủ suy tư thật lâu, rốt cục cũng ra quyết định, thở dài nói:



"Bệ hạ thân là chí tôn vị lại có thể khám phá quyền thế như vậy, dù chưa sáng giáo lập thuyết, còn nhìn thấu triệt hơn so với ta là người đứng đầu Triệt Giáo! Lời ấy cũng có có thể coi là đại thiện!"



Trương Tử Tinh mừng rỡ, hướng Thông Thiên Giáo Chủ hành lễ lớn, Thông Thiên Giáo Chủ cũng trịnh trọng đứng dậy hoàn lễ. Hai người nhìn nhau cười, xem như cuối cùng cũng đạt thành nhận thức chung.



Thông Thiên Giáo Chủ sở dĩ đồng ý điều kiện của Trương Tử Tinh, không chỉ có bởi vì lời nói cùng duyên cớ kia, hơn nữa cũng còn căn cứ vào bản thân Trương Tử Tinh với mục đích và nguyên nhân sâu xa. Nếu kế hoạch của Tam Hoàng thành công, vị nhân giới thiên tử là Trương Tử Tinh cuối cùng không chỉ là an toàn vượt qua sát kiếp mà thôi, còn có thể trở thành người đứng đầu thiên giới.



Bất kể là bây giờ hay đến sau này, số mệnh Triệt Giáo cũng sẽ cùng nhân giới phát triển, hoặc là vì Triệt Giáo môn nhân thượng bảng phong thần mà nói, hiện giờ giao hảo với Trương Tử Tinh tuyệt đối thuộc loại đầu tư lâu dài siêu giá trị. Huống chi, Trương Tử Tinh cũng trình bày những lý luận kia, quả thật làm cho Thông Thiên Giáo Chủ cảm thấy thán phục và động tâm.



Trương Tử Tinh mãn ý từ trong cung đi ra, thấy Đa Bảo Đạo Nhân đang nói chuyện cùng với Tam Tiêu.



Đa Bảo Đạo Nhân đã biết thân phận thực sự của hắn, nhưng hứa sẽ giữ bí mật, ngay cả đệ tử đắc ý nhất là Hỏa Linh Thánh Mẫu cũng không có lộ ra, trước mắt người khác chỉ xưng hô đạo hữu. Trương Tử Tinh hỏi tình huống Viên Hồng. Nhắc tới đệ tử giống chính mình cùng có thủy hỏa thân thể, Đa Bảo Đạo Nhân không khỏi lộ một trận đắc ý. Thủy hỏa lực của hài cốt Vu Chi Kỳ và Chân Viêm Châu kia quả nhiên lợi hại, phối hợp khảm ly tiên quyết, hơn nữa Khổng Tuyên, Đa Bảo hai đại huyền tiên đỉnh giai trợ lực, khiến cho thủy hỏa lực cùng thể chất đặc thù của Viên Hồng hoàn toàn phù hợp một thể. Trong đó cũng không thiếu hung hiểm đau khổ, may mà Viên Hồng được Bát Cửu Huyền Công rèn luyện cho cực kỳ vững chắc, tuy có mạo hiểm nhưng bằng vào nghị lực cũng ngộ tính của bản thân, dưới sự bảo vệ của hai vị minh sư, cuối cùng cũng vượt qua cửa ải khó khăn, thành công hấp thu thủy hỏa lực, lực lượng đại tăng, tu vi cảnh giới đã siêu việt thoát khỏi lẽ thường. Trước mắt khoảng cách tới huyền tiên cũng chỉ cách một đường, nếu có thể tham ngộ, đạt tới cảnh giới huyền tiên, tiền đồ không thể hạn lượng.



Chân Viêm Châu là một trong tam đại pháp bảo của Lục Áp, có hỏa nguyên lực cường đại vô cùng, là một trong những hỏa tính pháp bảo lợi hại nhất thế gian. Vu Chi Kỳ là thượng cổ thủy thần, trong hài cốt ẩn chứa huyền tiên cùng với thủy nguyên lực. Hai kiện bảo vật đều là cực kỳ quý hiếm, nhưng mấu chốt nhất vẫn là thủy hỏa thân thể cực kỳ hiếm của Viên Hồng. Nếu là đổi một người khác, cho dù thân có Bát Cửu Huyền Công cũng không thể dựa vào Khảm ly tiên quyết đạt tới loại thực lực nhảy vọt này. Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu Đa Bảo Đạo Nhân vừa thấy Viên Hồng đã hết sức coi trọng.



"Phu quân, lại mà xem pháp bảo sư huynh tặng cho ta này."



Bích Tiêu xuất ra một vật, chợt lóe lên một cái trước mặt Trương Tử Tinh.



Trương Tử Tinh vừa thấy pháp bảo trong tay Bích Tiêu là một tấm kính cổ, có hồng bạch hai mặt, hình thức cổ sơ. Trương Tử Tinh nhận thấy vật ấy đúng là Âm Dương Kính, pháp bảo đắc ý của Xiển Giáo kim tiên Xích Tinh Tử, không khỏi giật mình kinh ngạc.



"Còn đây nữa!"



Trong tay Bích Tiêu lại xuất ra thêm một chiếc ấn cổ. Trước đó Trương Tử Tinh đã có lần nhìn thấy ấn cổ này ở chỗ Ân Giao, không khỏi kinh hô một trận.



"Phiên Thiên Ấn!"



Lập tức Vân Tiêu cùng Quỳnh Tiêu cũng đem pháp bảo được tặng của chính mình ra, có Tứ Tượng Tháp, Lạc Hồn Chung, Nhật Nguyệt Châu Đằng, số lượng cũng không ít.



Trương Tử Tinh mơ hồ đoán ra pháp bảo này là do vị Đại Suy Huynh phỏng chế theo "Sơn trại hóa" (hàng nhái), vừa hỏi Đa Bảo Đạo Nhân, quả nhiên là thế. Cuộc đời Đa Bảo Đạo Nhân yêu nhất luyện chế pháp bảo, năm rồi từng bắt chước một ít pháp bảo nổi danh của Xiển Triệt hai giáo tiến hành luyện chế, uy lực mặc dù kém so với nguyên bản, nhưng cũng không thể khinh thường.


Bích Tiêu cùng Quỳnh Tiêu cũng đều cầm pháp bảo, bao vây Lục Áp.



Lục Áp nhìn ra cừu nhân Tiêu Dao Tử không ngờ tu vi tổn hao nhiều, chính là Chân tiên, lúc này sát khí càng sâu, chỉ có điều vẫn phải kiêng sợ ba nữ tiên xa lạ kia. Ba người này đều đã đến huyền tiên cảnh giới, trong tay không ngờ còn có dị bảo Phiên Thiên Ấn của Xiển Giáo Quảng Thành Tử, cũng không biết đến tột cùng là có lai lịch gì.



Lục Áp tâm niệm vừa chuyển, nói với Vân Tiêu:



"Vị đạo hữu này, bần đạo vốn muốn mượn nơi đây tu luyện Tử Sát chi khí, tiếc rằng cùng Huyền Ẩn tán nhân có xung đột, thậm chí động thủ đánh xỉu nàng. Lần này quả thật là bần đạo hơi quá, bần đạo nguyện thi thuật cứu giúp Huyền Ẩn đạo hữu. Chẳng qua, Tiêu Dao Tử này cùng ta có đại cừu, trước tiên muốn cùng hắn chấm dứt, sau . . . . . . . ."



Nói còn chưa xong, đã bị Bích Tiêu ngắt lời:



"Lục Áp! Đừng vội làm bộ làm tịch! Ta là Tam Tiên Đảo Bích Tiêu, năm đó suýt nữa bị ngươi dùng Hồ Lô Phi Đao giết chết, hôm nay ngươi lại làm hại hảo hữu của đại tỷ ta, vừa lúc thanh toán một thể!"



Bích Tiêu! Lục Áp lắp bắp kinh hãi, lại nhìn sang Vân Tiêu cùng Quỳnh Tiêu, lộ ra vẻ giật mình: hóa ra là môn hạ Triệt Giáo, Tam Tiên Đảo Tam Tiêu nương nương, trách không được đều có tu vi huyền tiên. Ngày trước tam nữ đều đội mặt nạ, không thể tưởng được diện mạo thực đúng là như thế. Lục Áp bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện trọng yếu: Tam Tiên Đảo ba vị nương nương bị Xiển Giáo thánh nhân Nguyên Thủy Thiên Tôn phá hủy Hỗn Nguyên Kim Đấu cùng Kim Giao Tiễn, thậm chí nguyên thần bị thương nặng, thực lực đại giảm.



Trách không được các nàng cũng không có sử dụng Hỗn Nguyên Kim Đấu đáng sợ kia! Nói vậy Phiên Thiên Ấn và những pháp bảo khác cũng là vật mê hoặc mắt của chúng nhân. Không có Hỗn Nguyên Kim Đấu cùng Kim Giao Tiễn, hơn nữa nguyên thần bị thương nặng, tam Tiêu nương nương cũng không gây nên sự sợ hãi gì. Hiện giờ Hình Thiên, Khổng Tuyên cùng hai gã chân tiên có pháp bảo kỳ quái đều không có ở đây, xem ra đây đúng là cơ hội tốt ngàn năm có một để báo thù rửa hận, đơn giản cùng nhau kết thúc!



Nghĩ đến đây, Lục Áp cười dài một tiếng:



"Tam Tiên Đảo ba vị đạo hữu, ta hôm nay chỉ giết một mình Tiêu Dao Tử, nếu các ngươi không thức thời, cũng không trách được bần đạo đắc tội!"



Bích Tiêu không giận mà cười:



"Khẩu khí thật lớn! Dám nghĩ muốn hại phu quân của tỷ muội ta, chịu chết đi!"



Lục Áp nghe vậy mới biết được quan hệ giữa Tiêu Dao Tử cùng Tam Tiêu, lập tức cũng không nói nhiều, nắm trường kiếm trong tay. Bích Tiêu biết Lục Áp bất phàm, cũng không đánh bừa, Phiên Thiên Ấn trong tay bay lên, đánh xuống dưới.



Lục Áp toàn thân hồng quang đại thịnh, trường kiếm trong tay bốc lên ngọn lửa hừng hực, rời khỏi tay, dây dưa một chỗ cùng Phiên Thiên Ấn, thế nhưng dần dần áp chế Phiên Thiên Ấn xuống. Lục Áp thấy thế, càng thêm xác định ý nghĩ trong lòng: Phiên Thiên Ấn kia là đồ giả.



Bích Tiêu vừa thấy Phiên Thiên Ấn không có hiệu quả, lập tức thu hồi, vụng trộm xuất ra Âm Dương Kính giả, chiếu về phía Lục Áp. Ánh sáng của kính chiếu lên người Lục Áp chỉ làm người hắn rung lên hai cái, nhưng cũng không hề hấn gì. Kỳ thật, những pháp bảo phỏng chế của Đa Bảo Đạo Nhân nếu dùng cho kim tiên bình thường thì cũng có thể phát ra hiệu quả không tồi, nhưng đối phó với Lục Áp là huyền tiên thì lực lại chưa đủ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.



Lục Áp thấy pháp bảo này quả nhiên uy lực không lớn, cười ha ha, hóa thành cầu vồng, hướng mục tiêu lớn nhất là Trương Tử Tinh. Bỗng nhiên chỉ thấy Bích Tiêu không biết từ khi nào đã hiện ra bên cạnh Trương Tử Tinh, trong tay xuất ra một cây đoản thước, phát ra quang mang nhàn nhạt, rời tay bay đến hướng Lục Áo.



Lục Áp nhận ra đó là Càn Khôn Thước của Linh Thứu Sơn Nguyên Giác Động Nhiên Đăng đạo nhân, bởi vì có vết xe đổ Phiên Thiên Ấn, Âm Dương Kính, cho nên nhận định đây cũng là "Sản phẩm thấp kém", trong lòng lơ đễnh.



Mắt thấy đại cừu nhân Tiêu Dao Tử động tay có thể tới, cho nên Lục Áp cũng không trốn tránh Càn Khôn thước "Giả" kia, chỉ vận công hộ thể, đồng thời cảnh tay hóa thành điểu trảo thật lớn, chộp tới Trương Tử Tinh.