Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần
Chương 431 : Phục kích
Ngày đăng: 12:23 18/04/20
Đa Bảo Đạo Nhân nghe tin Vô Đương Thánh Mẫu thật sự phản môn, bực tức nói:
- Sư tôn, sao có thể dễ dàng bỏ qua việc này?
Thông Thiên Giáo Chủ lãnh đạm:
- Ngày xưa, chư thánh đã đồng ý, hễ có thù oán cá nhân gì thì cũng đều gác lại, giải quyết tại tru tiên trận. May là Vô Đương không biết được thân phận của bệ hạ, phần nhân giới chi chiến không cần phải lo. Ta chỉ sợ việc Vô Đương vốn tinh thông trận pháp, lại được chủ trì thao diễn Vạn Tiên trận lúc trước nên có thể đã hiểu rõ biến hóa của trận. Bảy ngày đầu tháng là ước định phá trận của tam giáo, đến lúc đó chỉ sợ gặp đại hiểm tại Vạn Tiên Trận.
Trương Tử Tinh nói:
- Giáo chủ, ta vốn có võ hầu bát quái trận thập phần huyền diệu có khả năng địch lại trăm vạn thiên binh. Hay là chúng ta tuyển vài vị tinh thông trận pháp, sửa chữa một ít rồi dung nhập vào trong Vạn Tiên Trận chủ trận, có thể tăng uy lực lên nhiều lần. Chẳng qua lần này thời gian quả thật có chút gấp gáp.
Thông Thiên Giáo Chủ gật đầu nói:
- Nếu luận về am hiểu trận pháp, Phục Hi thánh hoàng là lựa chọn tốt nhất, huống chi còn có bát quái chi hình, dường như cũng sinh ra từ Hà Đồ, tất nhiên là càng chắc chắn. Lúc này ba vị thánh hoàng đã trở lại Bích Du cung, từ giờ đến kì hạn vừa đủ thời gian điều chỉnh bổ sung toàn bộ trận pháp, ta lại sai Đa Bảo cùng Triệu Công Minh vào trận, chủ trì chống lại hai giáo kia.
Trương Tử Tinh trầm ngâm nói:
- Vô Đương Thánh Mẫu đã nắm rõ huyền cơ của chủ trận, bảy ngày sau có thể dùng toàn lực tấn công, đó cũng chính là lúc nguy hiểm nhất. Đây là việc phá trận chứ không phải đơn đả độc đấu, chẳng may trận bị phá thì chỉ sợ hai vị đạo hữu Đa Bảo và Triệu Công Minh cũng song quyền nan địch tứ thủ. Chi bằng Nhị đệ và Tam đệ của ta cùng đến trợ giúp? Có bốn huyền tiên này thì tạm thời bố trí Giáo chủ điều khiển Tru Tiên Tứ Tượng trận là chủ trận, còn nguyên bản Thái Cực Lưỡng Nghi Tứ Tượng trận sẽ là phụ. Thứ nhất có thể mê hoặc địch nhân, thứ hai là có bốn vị huyền tiên giữ trận, cũng không sợ hai giáo liên thủ.
Thông Thiên Giáo lắc đầu nói:
- Lần này tam giáo tranh đấu ở Vạn Tiên Trận, hai vị đạo hữu Khổng Tuyên và Hình Thiên đều không phải giáo đồ giáo ta, tất nhiên không thể tham dự.
Trương Tử Tinh thở dài:
- Giáo chủ, xin được phép nói thẳng, ngài quả là cố chấp. Nguyên Thủy Thiên Tôn đã bất chấp thủ đoạn đối phó với Triệt Giáo mà ngài lại còn câu nệ hình thức? Nếu Vạn Tiên Trận bị phá thì dù còn tru tiên trận phía sau nhưng ta chỉ sợ ngàn vạn môn nhân Triệt Giáo của ngài khó thoát tai kiếp. Cho dù được lên bảng đi nữa thì cũng chỉ có 365 chính thần mà thôi, còn trong Vạn Tiên Trận thì môn nhân Triệt Giáo có bao nhiêu người, chẳng lẽ ngài nhẫn tâm nhìn bọn họ hình thần câu diệt không thể luân hồi, ngài thật sự nhẫn tâm thế sao?
Thông Thiên Giáo Chủ chấn động thở dài một tiếng, không nói gì nữa.
Đa Bảo Đạo Nhân cũng nói:
- Sư tôn, lời bệ hạ toàn những câu chí lý, mong sư tôn xem xét.
Thông Thiên Giáo Chủ nghe đại đệ tử cũng đồng ý, trong lòng có chút buông lỏng:
- Nếu bốn người cùng lúc tham gia vạn tiên trận thì làm sao chiếu cố cùng lúc Tru Tiên Trận kia? Huống hồ Tru Tiên Trận đã đến thời điểm quan trọng cần phải thật chuyên chú nghiên cứu sao có thể phân tâm? Bệ hạ cũng mất thời gian đi đến đây tập trận.
Trương Tử Tinh biết Thông Thiên Giáo Chủ cực kì coi trọng Tru Tiên Trận, hơn nữa vốn đã có tâm mượn Tru Tiên Trận đánh Nguyên Thủy Thiên Tôn một trận chấm dứt ân oán nên lập tức nói: "Trong vạn Tiên Trận có rất nhiều môn hạ của ngài, Giáo chủ cùng ba vị thánh hoàng có thể tuyển một vài đệ tử, lợi dụng đặc điểm về thời gian của bí cảnh diễn luyện Bát Quái trận. Đa Bảo, Công Minh cùng hai vị huynh đệ ta bày ra Tứ Tượng trận làm chủ trận, cùng hai giáo kia giằng co khoảng một tháng, đến tháng sau sẽ điều chỉnh bổ sung lần nữa, lấy Bát Quái Trận đã hoàn thiện kia ra sử dụng làm chủ trận. Bốn vị huyền tiên lại quay về bí cảnh, lúc đó ta cũng sẽ theo sau cùng Giáo Chủ diễn tập Tru Tiên Trận.
Thông Thiên Giáo Chủ vuốt cằm:
- Kế này quả là cao thâm, nếu thực hiện có thể khiến Vạn tiên trận thật hư phối hợp, nhìn lại càng thần bí khó lường. Hai giáo kia lược trận đều có thể sinh ra ý niệm do dự không dám liều mạng. Đến tháng sau, ta lại thay đổi chủ trận chắc chắn sẽ gây không ít bất ngờ cho chúng.
Trương Tử Tinh khen:
- Giáo chủ quả thật cao minh! Trước mắt thời gian cấp bách, chỉ còn vài ngày, chúng ta phải thật khẩn trương.
Thông Thiên Giáo Chủ đã đồng ý với kế hoạch của Trương Tử Tinh, mà Hình Thiên cùng Khổng Tuyên sau khi "Chuyển đổi hộ tịch" làm môn hạ Thông Thiên Giáo Chủ cũng đã gia nhập vào đội bóng Vạn Tiên vs với liên đoàn bóng đá Xiển-Tây Phương giáo. Hai người này sau khi kết thúc Vạn Tiên Trận có thể chọn lựa hoặc ở lại Triệt Giáo làm khách khanh trưởng lão hoặc tiêu dao thế ngoại. Về phần Tru Tiên Trận thì như Nguyên Thủy Thiên Tôn đã nói trước, Xiển Giáo có thể vay mượn trợ lực từ ngoài nên không bàn tới.
Trương Tử Tinh nghĩ đến một chuyện:
- Giáo chủ, Thiên giới đối với Tiêu Dao Tử ta hận thấu xương, mà thê tử ta đều được an trí trong tiên phủ tại Đông Hải, lần này mặc dù thiên binh đã rút lui nhưng ai dám chắc được không có lần sau. Ta hiện tại còn phải lo cả việc nhân giới chi chiến, nên an toàn của tiên đảo chỉ sợ…
Thông Thiên Giáo Chủ làm sao không hiểu ý tứ của hắn, suy ngẫm một hồi rồi nói:
- Bệ hạ yên tâm, bần đạo sẽ để ý đến tiên phủ, ngài cứ toàn tâm cho nhân giới chi chiến.
Trương Tử Tinh được Thông Thiên Giáo chủ hứa hẹn lo lắng trong lòng đã được giải quyết không khỏi mừng rỡ tạ ơn. Khổng Tuyên ngạc nhiên hỏi:
- Vừa rồi hoàng huynh đại chiến cùng Hạo Thiên Kim Mẫu rõ ràng công lực đã gần tiến tới huyền tiên thượng giai, ma thể thần công cũng đã đại thành tại sao không tụ thành càn khôn thu tiên phủ vào?
Trương Tử Tinh đối với việc này cũng buồn bực không thôi. Thông Thiên Giáo Chủ nói:
- Bệ hạ tu vi rất kì lạ, cảnh giới càng tụt lùi thì tu vi lại càng tăng tiến, có thể nói là vô tiền khoáng hậu. Nhưng đây chỉ là đánh giá bên ngoài thôi, theo xem xét của bần đạo, chỉ sợ lực lượng của bệ hạ còn có điểm huyền diệu khác, tất nhiên là khác những loại cảnh giới tầm thường. Nếu như bình thường sau khi bệ hạ nhận được thiên giai lực, lại có trợ lực từ ngũ sắc tinh thạch đạt đến huyền tiên trung giai là có thể tự thành càn khôn thu được tiên phủ. Nhưng khi bệ hạ từ tây phương giáo về rồi lại vào Oa Hoàng cung gặp được kỳ ngộ tạo thành một cảnh giới kỳ dị khác, dĩ nhiên không thể xem theo lẽ thường. Cho nên hiện nay Càn Khôn thần thông của người vẫn chưa thể thu được tiên phủ. Bệ hạ ngộ tính cực cao, tiềm lực vô hạn lại có đại cơ duyên, bần đạo thập phần chờ mong đối với thành tựu tương lai của bệ hạ.
Trương Tử Tinh lúc này mới hiểu ra, sở dĩ bản thân không thể thu được tiên phủ là do lực lượng kì dị kia, thầm than Tái ông thất mã, mệnh số vô thường ( cái này là một điển tích, mọi người dùng google thần chưởng để biết thêm chi tiết ). Thông Thiên Giáo Chủ biết thời gian cấp bách nên cũng không chần chờ nữa, vào trong bí cảnh bàn với Tam Hoàng việc Bát quái trận. Tam Hoàng biết Vô Đương thánh mẫu lúc này đang ở Ngọc Hư Cung tất nhiên không thể đoạt lại đả thẩn tiên, vì vậy cực kỳ lo lắng. Trương Tử Tinh nói ra việc đã có nội ứng, lại lộ ra một ít kế hoạch mưu tính sẵn mới khiến bọn họ dần dần an tâm, đáp ứng cùng Thông Thiên Giáo Chủ thao diễn bát quái trận.
Trương Tử Tinh đang chuẩn bị rời khỏi Bích Du cung thì bị Thông Thiên Giáo Chủ gọi lại:
- Bệ hạ người xem thân thể có cảm giác gì bất thường hay không? Ta cảm thấy trên người bệ hạ như có một loại cấm chế kì dị nào đó nhưng chưa rõ tác dụng.
- Cấm chế?
Trương Tử Tinh thầm vận tiên lực, phát hiện không có điều gì dị thường, nói:
- Có lẽ là do trúng phải trớ chú trong lúc chiến đấu với Kim Mẫu, bất quá ta có vô thượng ma thể không sợ độc lực của trớ chủ, Giáo Chủ cứ yên tâm.
Đát Kỷ tuy rằng kinh hãi nhưng vẫn bất động thanh sắc quay về Triều Ca, sau đó bắt đầu tập trung quan sát, rốt cuộc đã xác thực được giả thiết kinh khủng của mình. Bắt đầu từ lúc này, loại tình cảm và nhục dục lá mặt lá trái này đối với nàng mà nói càng lâu lại càng như bị tra tấn. Nàng vài lần muốn lấy dũng khí giải thích tất cả nhưng chung quy cũng không dám nói. Cuối cùng nàng chỉ có một lựa chọn là trốn tránh, bỏ qua ngôi vị hoàng hậu tiến vào lãnh cung. Nhưng trong lòng nàng cũng không nỡ rời bỏ Triều Ca mà chân chính chạy trốn, cho đến khi bị Nữ Oa nương nương triệu hồi về trách phạt. Vừa may lúc đó Phục Hy thánh hoàng đi vào biện hộ giúp nàng, Nữ Oa nương nương mới khoan thứ cho qua. Cũng vì nể mặt Phục Hy mới thu nàng làm ký danh đệ tử, nhưng nàng ở tại Oa Hoàng cũng vẫn bị mọi người xa lánh.
Lục Áp đến Oa Hoàng cung hỏi mượn Sơn Hà Xã Tắc Đồ đối phó "Tiêu Dao Tử", nàng nấp bên trong vừa nghe xong liền muốn âm thầm chạy về Triều Ca mật báo nhưng Nữ Oa nương nương đã có nghiêm lệnh, tất cả môn nhân không được phép tự tiện rời cung, vi phạm trọng phạt. Đát Kỷ suy nghĩ một hồi quyết định âm thầm rời cung. Nữ Oa nương nương thường ngày ở trong cung, Đát Kỷ tìm không được cơ hội, tính từ ngày Lục Áp rời khỏi đã lâu, lại sợ Trương Tử Tinh bị hại, trong lòng như lửa đốt. Đến hôm trước, Nữ Oa nương nương có việc rời cung, Đát Kỷ cũng nhân cơ hội vội vàng đào tẩu không ngờ lại bị tuần cung phát giác. Đát Kỷ tìm đại một lý do qua loa sắp rời khỏi được lại gặp Lý Đái ngăn trở, rơi vào đường cùng đang chuẩn bị muốn liều mạng. Nào ngờ khi Lý Đái biết nàng muốn li khai để giúp đỡ Tiêu Dao Tử thì không những không ngăn trở mà còn đem pháp bảo được Nữ Oa nương nương cho bảo quản là Hóa Ảnh Tinh Kính đưa luôn cho Đát Kỷ. Lý Đái còn nói, vì không được trợ lực từ Nữ Oa nương nương nên Đát Kỷ chỉ có thể dùng kính này để cảm ứng được vị trí Sơn Hà Xã Tắc Đồ một cách mơ hồ mà thôi.
Đát Kỷ lúc này mới biết Lý Đái cũng là người của Tiêu Dao Tử không khỏi cảm khái một trận rồi vội vàng tạ ơn rời đi. Thông qua ba mươi ba tầng trời, lại vượt qua không ít gian nguy, may nhờ được Hóa Ảnh Tinh Kính bảo hộ nên cuối cùng nàng cũng thành công tiến nhập nhân giới. Đát Kỷ bất chấp nghỉ ngơi vội vàng thi triển Hóa Ảnh Tinh Kính, kiểm tra kỹ vị trí của Sơn Hà Xã Tắc Đồ rồi phi hành đến. Tinh kính quả nhiên hữu hiệu, không bao lâu sau nàng đã phát hiện được vị trí của Sơn Hà Xã Tắc Đồ, cũng nhờ vậy mà đã cứu được Trương Tử Tinh một mạng.
Đã không còn tiên lực, lại không liên lạc được với Siêu Nào, hiện giờ Trương Tử Tinh không khác gì thường nhân, chỉ có thể cõng Đát Kỷ gian nan tiến tới. Ma Thần lực trong cơ thể hắn cũng đã mất đi, lực lượng của Hoàng Đế tâm kinh thì dùng để áp chế thương thế, tiêu hao gần như không còn, may nhờ lam quang kia phát huy tác dụng, không những áp chế lực lượng hủy diệt của hai tiễn kia mà còn dần khôi phục sinh cơ, cuối cùng hắn cũng liên lạc được với Siêu Não.
Chỉ cần sử dụng được Siêu Não, cho dù không thể liên hệ được với ngoại giới cũng có thể phi hành mà đi.
Nhưng đúng lúc này Đát Kỷ vốn đang cố duy trì đã bắt đầu không chống nổi, thậm chí cũng không nói được nữa, đan dược cũng đã dùng gần hết. Trương Tử Tinh tuy vẫn cố gắng cổ vũ nàng nhưng đã cảm giác được sinh mệnh nàng đang dần trôi qua mỗi lúc một nhanh. Sau khi sử dụng viên đan dược cuối cùng, ánh mắt Đát Kỷ sáng lên, như hồi quang phản chiếu, nhìn thật sâu vào Trương Tử Tinh.
Trương Tử Tinh đọc được trong mắt nàng một ý chí kiên định : sống sót.
Trái tim hắn thắt lại, nỗi đau khi đánh mất Vũ Tiên năm đó lại trỗi dậy mạnh mẽ, loại đau khổ sống không bằng chết này dù hắn đã "xuyên việt" tiến đến thế giới này cũng vẫn như cũ, không hề giảm bớt hay mất đi.
Bi kịch này quyết không thể để tái diễn một lần nào nữa.
Trương Tử Tinh cố gắng tập trung lực lượng, liền cảm giác được đã có thể miễn cưỡng liên hệ với Siêu Não trong cơ thể, chính xác là trí năng hóa Siêu Não đã cố gắng liên hệ với chủ nhân, rốt cuộc đã đột phá phong tỏa, liên lạc được với hắn.
Lúc này ánh mắt Đát Kỷ đã bắt đầu tán loạn, tùy thời có thể hương tiêu ngọc vẫn (ngọc nát hương tan). Trương Tử Tinh quyết định thật nhanh, triệu hồi Siêu Não hóa thành ma khải khởi động phủ lấy Đát Kỷ rồi bắt đầu đóng băng. Đây chính là một loại hình thức bảo mệnh khẩn cấp, dùng Ma Khải tạo ra một nhiệt độ siêu thấp đóng băng tất cả bên trong, đình chỉ hoạt động của tất cả sinh mệnh trong đó, đợi khi tìm được giải pháp thích hợp sẽ tìm một địa phương giải trừ đóng băng rồi chữa trị. Dựa theo lý luận trên, chỉ cần Ma Khải còn năng lượng là trạng thái đóng băng có thể vĩnh viễn duy trì.
Khi trạng thái đóng băng vừa khởi động xong bỗng một trận thiên hôn địa ám xuất hiện, hào quang chớp động, cảnh tượng xung quanh lập tức thay đổi.
Cảnh tượng tuy biến đổi thành sơn linh thủy tú nhưng tâm tình Trương Tử Tinh lại trầm hẳn xuống. Nguyên nhân là tại không trung đang có hai người bay lơ lửng.
Huyền Cơ Chân Nhân! Lục Áp!
Trương Tử Tinh nghiến răng căm tức nhìn hai tên đánh lén. Theo tin tức biết được từ Đát Kỷ, hắn chỉ nghĩ phải đối phó với Sơn Hà Xã Tắc đồ từ Lục Áp, không ngờ đến lúc này lại xuất hiện thêm một Huyền Cơ Chân Nhân!
Trương Tử Tinh nhìn trường cung trong tay Huyền Cơ Chân Nhân liền chấn động: Trấn Thiên Cung! Như vậy là ba mũi vũ tiễn kia chắc chắc là Xuyên Vân Tiễn. Nhưng mà Xuyên Vân Tiễn từ lúc nào lại có uy lực khủng bố đến thế?
Trương Tử Tinh ngay sau đó liền liên tưởng đến một loạt sự việc xảy ra ở Đông Hải, không khỏi sợ hãi: nguyên lai tất cả các sự kiện từ Đông Hải đến giờ đều kết hợp để tạo thành một cái bẫy hoàn hảo vây lấy hắn!
Trương Tử Tinh vừa âm thầm điều tiết lực lượng cơ thể liều mạng thúc dục tiên lực, vừa quan sát tiến độ đóng băng của Ma Khải, miệng quát:
- Huyền Cơ! Hóa ra ngươi là người đánh cắp Trấn Thiên Cung và Xuyên Vân Tiễn, còn vị huynh đệ Vũ Dực Tiên của ta ra sao rồi?
Huyền Cơ Chân Nhân nhìn ra Trương Tử Tinh đã cực kỳ suy yếu, trong lòng cực kì vui vẻ cười nói:
- Tiêu Dao Tử, đừng quản chuyện của người khác nữa mà mau chóng lo cho cái mạng của ngươi kìa! Hôm nay vận số của ngươi đã hết, đại nạn buông xuống, cho dù ngươi có khả năng thông thiên triệt địa cũng chỉ có một con đường chết mà thôi!
Lục Áp không nhiều lời mà lập tức thi triển pháp thuật, Trương Tử Tinh lúc này chỉ cảm thấy thiên địa như chao đảo.
Trương Tử Tinh biết hiện giờ là lúc nguy cấp, hơn nữa mình đã mất đi khả năng đối địch, chỉ có thể trước hết nghĩ cách cứu sống Đát Kỷ rồi tìm đường thoát thân, lập tức quát:
- Các ngươi mai phục đã lâu, chắc hẳn đã thấy ta từ Bích Du cung đi ra. Ta vốn phụng mệnh Thông Thiên Thánh nhân mà đi, nếu đi lâu không trở về, Thánh Nhân chắc chắn sẽ dò xét. Nếu hai ngươi để ta rời đi, có trời đất chứng giám, ta sẽ không tính mối thù ngày hôm nay!
- Không tính cừu hày hôm nay?
Huyền Cơ Chân Nhân cùng Lục Áp nhìn nhau cười ha hả.
Huyền Cơ Chân Nhân ngừng cười, thay vào đó là thanh âm độc ác tàn nhẫn:
- Cứ cho là ngươi hào phóng không tính cừu hôm nay của bọn ta, nhưng bọn ta lại là quân nhỏ mọn, chúng ta đối với ngươi thù sâu tựa bể, hôm nay sao có thể bỏ qua!
Lục Áp âm hiểm cười:
- Tiêu Dao đạo hữu ngươi đừng uổng phí tâm cơ nữa, ngươi giờ đang ở trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ, cho dù là tu vi nguyên vẹn cũng chỉ có thể đứng im chịu trói. Huống chi ta đã điều động Sơn Hà Xã Tắc đồ đến một địa phương thần bí, dựa vào đặc điểm nơi đây cộng với diệu dụng của Sơn Hà Xã Tắc Đồ, có thể nói là hoàn toàn ngăn cách với ngoại giới, cho dù là Hỗn Nguyên Thánh nhân cũng không thể cảm ứng. Ngươi và ta ân oán ngút trời, chỉ có thể một người tồn tại, cầu xin tha thứ cũng vô dụng. Bây giờ ngươi ngoại trừ ngồi yên chờ chết cũng không có cách nào khác!
Trương Tử Tinh đại chấn, nếu thật như vậy cho dù Siêu Não hoàn thành quá trình đóng băng thì cũng không thể liên hệ với ngoại giới?
Huyền Cơ Chân Nhân nhìn Lục Áp cười nói:
- Vẫn là Lục đạo hữu suy tính chu toàn! Có điều tên Tiêu Dao Tử này cũng tính là có vài phần lợi hại. Xuyên Vân Tiễn kia sau khi được thánh nhân tế luyện, mang theo Hỗn Nguyên lực chuyên phá ma thể, cho dù là thập đại thượng cổ ma thần cũng chỉ có nước hình thần câu diệt, thật không tưởng Tiêu Dao Tử này lại chịu được hai tiễn mà vẫn gắng gượng được đến đây! Đáng tiếc mỗi tiễn chỉ có thể bắn một lần, nếu không chúng ta đem Tiêu Dao Tử này làm bia ngắm, thực hiện cái gọi là "Vạn Tiễn xuyên tâm" thì thật là hay đó!
Đúng lúc này, Ma Khải phát ra tín hiệu thông báo: Trạng thái đóng băng hoàn thành! Huyền Cơ Chân Nhân cùng Lục Áp đã sớm chú ý đến Ma Khải, lúc này lại nghe được thanh âm thông báo lập tức định thần nhìn kỹ.
Theo các thông số của Ma Khải, sinh mệnh của Đát Kỷ tạm thời đã được giữ lại, xem như là giữa bất hạnh tìm được vạn hạnh. Cái chính là nếu không thoát ly được khốn cảnh trước mắt thì không chỉ có Đát Kỷ mà cả Trương Tử Tinh cũng khó bảo toàn được tánh mạng.
Trương Tử Tinh vừa tính toán phân phối năng lượng, vừa hạ lệnh hoạt động cho Siêu Não.
Nếu không thoát được, cùng lắm hắn bại lộ thân phận Thiên tử cũng có thể thoát chết, chỉ là Huyền Cơ và Lục Áp với hắn đầy hận ý, đến lúc ấy chỉ sợ Đát Kỷ khó bảo toàn.
Bởi vậy lúc này hắn không thể bại.