Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 58 : Thiếp danh Thanh Quân

Ngày đăng: 12:18 18/04/20


"Có thể trên đường đời cùng nắm tay người mình yêu mà đi, cho dù phía trước là gai góc, núi đao biển lửa, cũng không sợ hãi, có một việc ta có thể cam đoan với nàng, vô luận thế nào, kết quả của chúng ta cũng sẽ không thể phân đôi!" Trương Tử Tinh lớn mật nắm lấy tay Thanh nhi, nói: "Sơn vô lăng, giang thủy vi kiệt, đông lôi chấn chấn, hạ vũ tuyết, thiên địa hợp, diệc bất cảm dữ quân tuyệt!" (Núi có sập sông có cạn, đông sét đánh, hạ mưa tuyết, thiên địa có hợp lại, cũng không sợ hãi!"



Thanh nhi bị hắn cầm lấy hai tay, gương mặt ửng hồng, chỉ cảm thấy tim đập loạn, nhưng không có rút tay về. Câu cuối cùng của Trương Tử Tinh "Thượng tà" là lấy từ hán nhạc phủ dân ca, bị hắn "Thu lấy" nhập vào Tam đại kỳ thư "Đại Thương lễ nhạc", đã thành một cái tên thông dụng, bây giờ vừa khéo đọc ra. Thanh nhi tự biết câu này hàm nghĩa sinh tử cũng không đổi thâm tình, thân thể mềm mại khẽ run, tâm thần kích động: Có thể được người trong lòng hứa hẹn như vậy, thân phận cũng tốt, gia thế cũng tốt, thế tục nhìn sao cũng tốt, đều không tính là gì cả.



Từ ngày ấy Trương Tử Tinh vội vã rời đi gặp mối nguy hiểm sinh tử, nàng cơm nước không thiết, cả ngày chỉ cầu khẩn hắn bình an vô sự, cái gì học tập, cái gì nghiên cứu, đều không có tâm tư, trong đầu chỉ có bóng dáng của hắn. Khi hôm nay nhìn thấy hắn rốt cục đã bình an, như trút được gánh nặng thì Thanh nhi đã xác định được Tử Tinh tiên sinh trong lòng mình có một vị trí không gì thay thế nổi, đồng thời cũng đưa ra một quyết định quan trọng ảnh hưởng đến cả cuộc đời của nàng.



Thanh nhi nhẹ nhàng rút tay về, chậm rãi tháo miếng lụa trắng trên mặt xuống, lộ ra dung mạo tuyệt sắc có thể so với Đặng Thiền Ngọc: "Thiếp danh Thanh Quân, mông quân bất khí, nguyện vi thị trửu, vọng quân tích chi" (Thiếp tên Thanh Quân, mong người đừng chê, nguyện làm ngọn chổi, chờ người xót thương).



Ngạc nhiên, tuyệt đối là ngạc nhiên!



Vốn trong lòng hắn, vị kỳ nhân hồng nhan tri kỷ này vốn không muốn lộ mặt có thể là do dung nhan bình thường mà thôi, không nghĩ tới lại xinh đẹp như thế. Nhưng thật ra cho dù Thương Thanh Quân dung mạo có tầm thường, bằng với sự tri kỷ của nàng với Trương Tử Tinh cùng với tài học hơn người, hắn cũng sẽ không chút do dự mà cưới nàng, mà từ bây giờ xem ra Thương Thanh Quân lại xinh đẹp đến như vậy, xem ra lần này bổn tán nhân tuyệt đối là trúng lớn.



Thương Thanh Quân thấy hắn nhìn không chuyển mắt chằm chằm vào mình, mắc cở mặt như ráng mây đỏ. Trương Tử Tinh khen: "Thanh Quân không chỉ có tài hoa hơn người, rất có dung nhan chim sa cá lặn, có thể nói tài mạo vô song, Tử Tinh có thể được giai nhân như thế này, thật sự là do hồng phúc kiếp trước tu luyện được!"



Thương Thanh Quân nghe hắn đem "Tài" ra trước "Mạo", trong mắt có tia sáng kỳ dị lưu chuyển, nói: "Thanh Quân trước mặt tiên sinh có thể nào dám nhận hai chữ tài hoa, Thanh Quân bất quá chỉ là dòng suối trong sơn cốc mà thôi, tiên sinh mới là biển cả khôn cùng; nếu nói về dung mạo, con gái trong thiên hạ hơn Thanh Quân nhiều vô số kể, Thiền Ngọc muội muội cũng hơn xa ta, Tài Mạo vô Song một chữ cũng không dám nhận".
Trương Tử Tinh tâm thần kích động, đưa mắt nhìn nàng trở về trong phủ, trong lòng hạnh phúc tràn đầy, tin tưởng gấp trăm lần, chỉ cảm thấy thế gian này cũng không có khả năng làm khó mình – tháng tới không phải là đối mặt với sự kiện hành hương tới Miếu Nữ Oa sao? Hừ! Cùng với thánh nhân các ngươi thr một chuyến xem sao!



Lại nói trong phu Thượng đại phu Phi Liêm, Phi Liêm đang thiết yến chiêu đãi Phí Trọng, rong phòng cũng có nô tỳ ca múa trợ hứng.



Phi Liêm nhìn thấy con mắt Phí Trọng nhìn chằm chằm một vị vũ nữ xinh đẹp, cười nói: "Hôm nay được Phí đại phu ghé chơi, thật sự là vinh dự cho phủ, mấy nam nữ nô tỳ này mới mua về, tướng mạo xinh đẹp, tay chân mềm mại, nếu đại phu thấy hợp mắt, sẽ đưa về cho đại phu được không?"



Phí Trọng vui vẻ nói: "Phi Liêm đại phu tặng quà nhiều như thế, ta làm sao mà nhận nổi!"



Phi Liêm đưa cái ly đồng lên kính Phí Trọng, nói: "Phí đại phu nói quá lời, ngươi ta cùng làm quan, [tính tình hợp nhau, cũng thân như huynh đệ, chút lễ mọn này, cũng không tính toán gì".



"Nếu đã như thế, tiểu đệ đa tạ ý tốt của huynh trưởng" Phí Trọng vội vàng nâng ly, hắn là người cơ trí, lập tức thay đổi cách xưng hô, khoảng cách của hai người lại kéo gần lại không ít.



Hai người một bên uống rượu xem múa hát, một bên bàn luận chính sự, nói tới hôm nay tại Triều trung tranh chấp chuyện hàng hương, không hẹn mà cùng đều tỏ vẻ phản cảm mãnh liệt với Thương Dung.