Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1041 : Ám khí

Ngày đăng: 11:35 19/04/20


Nhớ đén chuyện Tôn Chí Vĩ đem những tấm ảnh này đến cho Tôn Khiết, kết quả bị Tôn Khiết chửi cho một trận, nghĩ đến liền thấy buồn cười, khóe miệng Dương Minh không khỏi lộ ra nụ cười.



Tôn Khiết thấy biểu tình của Dương Minh như vậy, cũng hỏi: "Cười cái gì? Buồn cười lắm sao?"



"Anh nghĩ đến Tôn Chí Vĩ, ăn trộm gà không được còn mất luôn nắm gạo" Dương Minh nói.



"Đừng nghĩ đến nó, tự ngẫm lại mình đi" Tôn Khiết liếc mắt nói: "Các hồng nhan tri kỷ của cậu quả thật không ít, nhưng mà, tôi chân thành khuyên cậu đừng chọc tôi, nếu không thì các nàng ấy sẽ không sống yên ổn đâu, ha ha ha"



Trong lòng Dương Minh liền căng thẳng, tính cách của Tôn Khiết hắn rất rõ, với thủ đoạn của nàng, đám người Trần Mộng Nghiên căn bản không phải là đối thủ, chỉ cần mấy câu thôi cũng đủ làm cho Trần MM cuốn gói ra khỏi nhà ngay.



Nghĩ đến đây, trên trán của Dương Minh đổ đầy mồ hôi lạnh, xem ra sau này nên suy nghĩ về hậu cung rồi.



Những tấm ảnh này đem về làm kỷ niệm thật ra cũng tốt.



Rời khỏi phòng làm việc của Tôn Khiết, Dương Minh trực tiếp trở về biệt thự của mình.



Nhìn thấy chiếc xe của Trương Trí Thâm chậm rãi theo sau lưng mình từ lúc bắt đầu đến giờ, Dương Minh vẫy vẫy tay với hắn, để cho hắn cùng vào trong biệt thự với mình.



Lúc này, trong biệt thự ngoại trừ dì Lý ra thì chẳng có người ngoài, cho nên Dương Minh cũng không sợ người khác nhìn thấy, để cho hắn cùng vào trong biệt thự.



Trương Trí Thâm thấy Dương Minh ngoắc mình, vì vậy xuống xe, chạy đến hướng này.



"Dương ca, có chuyện gì?" Trương Trí Thâm ngại ngùng hỏi.



"Ngày hôm qua ở ngân hàng, anh cũng ở ngoài?" Dương Minh nhìn Trương Trí Thâm, hỏi.



"A, Dương ca, xin lỗi, không bảo vệ ngài" Trương Trí Thâm nghe Dương Minh nhắc đến chuyện cũ, cho rằng Dương Minh đang muốn trách cứ mình, vội vã nói.




Nhiều điểm đáng ngờ tập trung lại một chổ như vậy, quả thật đã xác định lời của Tôn Khiết, buổi triển lãm lần này chắc chắn có vấn đề, hơn nữa hẳn là đang nhắm về hướng Danh Dương!



Bởi vì thân phận của Dương Minh rất bí ẩn, chỉ có vài người biết Dương Minh là ông chủ đằng sau lưng công ty bảo an đó thôi, cho nên mới làm cho Dương Minh không hiểu được, âm mưu lần này rốt cục là nhằm vào hắn hay là công ty bảo an!



Nhưng mà, mặc kệ là nhắm vào ai, Dương Minh cũng không có khả năng mặc kệ, cho nên, biện pháp của Tôn Khiết khẳng định là không dùng được, đến lúc đó mà muốn bắt trộm đòi tiền chuộc hay là giết người gì này nọ thì sẽ làm cho hắn trở nên rất khó xử.



Một hồi lâu sau, Trương Trí Thâm trở về, trong tay cầm theo một cái túi, vội vã đặt lên bàn, nói: "Dương ca, là loại thực vật này!"



Dương Minh tò mò nhìn vào cái hộp trong cái túi, tỉ mỉ quan sát, quả thật, kết cấu của loại thực vật này rất đặc biệt, thân vô cùng cứng rắng, thích hợp để làm thành một thứ gì đó.



"Cái thứ này, có thể hòa tan?" Dương Minh nghi hoặc hỏi.



"Tôi xác định! Trương Trí Thâm gật đầu, lấy trong túi ra một mảnh vụn nhỏ, đặt xuống bàn, sau đó lấy kim chích vào đầu ngón tay, nặn ra một giọt máu, rất nhanh, mảnh vụn đã bị hòa tan, biến mất không dấu vết.



Dương Minh trừng to mắt, nhìn cảnh tượng kỳ dị trước mắt này, quả thật, nó rất thần kỳ. Có thể là có một chất hóa học gì đó trong máu có phản ứng với loại thực vật này, nhưng cụ thể là gì thì Dương Minh không rõ.



"Thật sự là thứ tốt!" Dương Minh gật đầu, khen thưởng từ tận đáy lòng.



Trương Trí Thâm cười nói: "Dương ca, ngài cứ từ từ nghiên cứu, nếu thấy dùng tốt, thì tôi sẽ gọi người đem đến một ít"



"Được, anh cứ kêu đi, tôi ở đây nghiên cứu" Dương Minh nói.



Trương Trí Thâm thấy mình ở đây cũng không giúp được gì, vì vậy đứng dậy chào tạm biệt, còn Dương Minh đang muốn nghiên cứu thứ này, cho nên cũng không giữ lại.



Chờ Trương Trí Thâm đi rồi, Dương Minh cẩn thận nghiên cứu cái thứ này, không thể phủ nhận được, cái thứ này nhìn như thế nào cũng đủ độ cứng, đủ để làm thành một cây châm.