Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1111 : Người đàn ông mang đến kỳ tích

Ngày đăng: 11:36 19/04/20


"Cha … cha của em có khả năng… khả năng bị người ta hại!" Chu Giai Giai rốt cục đã khóc, cũng không quan tâm đến hình tượng của mình trước mặt người khác, nhưng mà, mọi người bây giờ đều là người nhà, không ai sẽ chê cười nhà, ngược lại còn lộ ra vẻ kinh hãi.



"Bị hại? Xảy ra chuyện gì?" Dương Minh nghe Chu Giai Giai nói xong, cũng rất sửng sốt, hắn và cha của Chu Giai Giai không tiếp xúc nhiều, cùng lắm là chỉ gặp mặt một lần mà thôi, ngay cả cha của nàng đang làm gì hắn cũng không rõ ràng.



"Dương Minh, em…" Chu Giai Giai nói đến đây, dừng lại một chút, có thể là lo rằng Trần Mộng Nghiên và Lâm Chỉ Vận đang ở bên cạnh, nhưng mà nghĩ lại, hai người bọ họ coi như cũng là những người thân cận nhất của mình, tương lai khẳng định sẽ phải sống chung, cũng không có gì cần giấu diếm, vừa định mở miệng thì Trần Mộng Nghiên đột nhiên lên tiếng.



"Giai Giai, chị và Chỉ Vận đi ra ngoài một chút, để lại không gian riêng cho hai người" Trần Mộng Nghiên vỗ vỗ vai của Chu Giai Giai, cười nói.



"Không cần đâu!" Chu Giai Giai cũng ngượng ngùng nắm lấy tay của Trần Mộng Nghiên và Lâm Chỉ Vận: "Chuyện của em cũng không cần giấu hai người, có hai người bên cạnh, tâm lý của em cũng thoải mái một ít"



"Ừ, vậy được" Trần Mộng Nghiên cũng sợ Chu Giai Giai có một số việc không nói rõ cho mình và Lâm Chỉ Vận được, cho nên mới làm ra hành động này, nếu bây giờ Chu Giai Giai đã nói không có gì, thì nàng cũng không cần phải đi. Thật ra, Trần Mộng Nghiên cũng không nghĩ Chu Giai Giai và? Dương Minh có chuyện gì gạt mình và Lâm Chỉ Vận, theo nàng thấy, ba người bây giờ đã có quan hệ thân mật lắm rồi, có gì mà phải giấu diếm?



"Giai Giai, em nói đi, rốt cục xảy ra chuyện gì, nhưng mà em cứ yên tâm, có gì phiền phức cứ nói anh biết, anh giải quyết giúp em" Dương Minh khẳng định nói.



"Dạ!" Nghe Dương Minh nói vậy, làm cho tâm lý của Chu Giai Giai cũng nhất thời bình tĩnh lại, nghĩ nghĩ, trước đây có nhiều chuyện cũng không làm khó được Dương Minh, tin rằng lần này cũng giống như vậy, Dương Minh có thể giúp nàng giải quyết. Vì thế liền đem sự thật nói cho Dương Minh biết: "Chuyện này thật ra là như vậy, cha của em không phải kinh doanh bên châu Âu, mà là làm quản gia cho một gia tộc sát thủ"



"Gia tộc sát thủ? Quản gia?" Dương Minh nhất thời sửng sốt, hắn không ngờ rằng, gia đình của Chu Giai Giai lại còn có quan hệ với tập đoàn sát thủ, thế giới này thật sự quá nhỏ sao?



"Anh sợ sao?" Chu Giai Giai nhìn thấy vẻ kinh ngạc của Dương Minh, không nhịn được hỏi, dù sao người bình thường nghe đến hai chữ này cũng có vẻ xa lạ, có cảm giác đủ để rùng mình.



"Haha, chỉ là một gia tộc sát thủ mà thôi, em nói tiếp đi" Trên thật thế, Dương Minh cũng không chút lo lắng gì về gia tộc sát thủ trong miệng của Chu Giai Giai cả, trong mắt của hắn, cũng chỉ là một, một gia tộc sát thủ chưa đủ tạo thành uy hiếp gì với hắn, dù sao thì hắn cũng vốn đã là sát thủ, còn là đệ tử của vua sát thủ đứng đầu trên bảng xếp hạng, hắn còn sợ ai?



"" Ừ!" Nhìn thấy vẻ thoải mái của Dương Minh, Chu Giai Giai cũng thở phào một hơi, tiếp tục nói: "Cái tên Charles đó, anh nhớ không? Là thần xe Charles đấy"



"Anh đương nhiên nhớ rồi, không ngờ việc này lại có liên quan đến hắn" Dương Minh hơi kinh ngạc, chuyện này có liên quan đến thần xe Charles? Nhưng mà, gia tộc sát thủ? Charles? Dương Minh lập tức nghĩ ra cái gì đó: "Giai Giai, gia tộc sát thủ mà em nói, có phải là gia tộc Charles không?"



"A? Anh biết?" Lúc này đến lượt Chu Giai Giai kinh ngạc, nàng không ngờ rằng Dương Minh lại biết Charles lại là người của gia tộc sát thủ? Điều này làm cho nàng rất kỳ quái.



"Ừ, anh biết, em nói tiếp đi!" Dương Minh gật đầu, ý bảo Chu Giai Giai tiếp tục.



"Không sai, cha em chính là quản gia của gia tộc Charles!" Chu Giai Giai nói: "Người đứng đầu gia tộc Charles, cũng chính là cha của Charles, Charley, ngày hôm qua đã cầu hôn cha em, nói Charles thích em, kêu em gả cho hắn"



"Thằng nhãi Charles này muốn bị đòn? Sớm biết vậy thì lần trước gặp hắn, anh đã đập cho no đòn rồi!" Dương Minh nghe xong nhíu mày, thằng nhãi này thật sự muốn chết rồi: "Cha em nói thế nào?"
"Vì sao phải làm vậy, rốt cục cũng phải nói thôi?" Chu Thiên Tường không hiểu gì cả, thật sự không được thì cứ trực tiếp nói với Charley, còn mình thế nào thì mặc kệ cho số phận.



"Không phải như vậy đâu, anh nghe nè!" Chu mẫu vội nói: "Giai Giai đã đem chuyện của anh nói cho bạn trai của nó biết, Dương Minh nói có thể giúp anh, cho nên anh phải cố gắng kéo dài thời gian, chờ nó đến!"



"A? Bạn trai của Giai Giai?" Chu Thiên Tường vô cùng kinh ngạc, nhíu mày nói: "Người em nói có phải là đứa con trai trong bệnh viện lần trước không? Nó có thể giúp anh? Có lầm hay không?"



"Lúc đầu em cũng hoài nghi, nhưng mà Giai Giai rất khẳng định, nói là nó nhất định có thể giúp anh" Chu mẫu nói" " Mặc kệ là thế nào, có cơ hội cứ thử một lần vẫn tốt hơn!"



"Được rồi, bên này anh sẽ cố gắng kéo dài thời gian!" Chu Thiên Tường gật đầu: "Nhưng mà, thằng con trai đó, có phải là muốn nổ với Giai Giai không? Nhưng mà cứ như em nói đi, thử? một lần vẫn tốt hơn!



"Anh có thể nghĩ như vậy là tốt rồi, em cũng chờ mong kỳ tích sẽ xuất hiện!" Chu mẫu gật đầu: "Có thể, nó có thể mang đến kỳ tích cho chúng ta cũng không chừng"



"Mong rằng là vậy" Không biết vì sao, tâm lý của Chu Thiên Tường lúc đầu đang rất buồn khổ, đột nhiên trở nên rất tốt, không phải sao?



Dương Minh tắt máy tính, đi ra ngoia2, bởi vì hắn nói chuyện phiếm với Trần Mộng Nghiên, Lâm Chỉ Vận, Chu Giai Gi-ai, cho nên Vương Tiếu Yên không có tham gia vào, mà đang đứng ngoài sân chỉ vào đường võ cho Lao Feng và phụ nhân của ông ta.



Thấy Dương Minh đi ra, Vương Tiếu Yên mới cười hỏi: "Nói chuyện nhanh quá vậy? Còn tưởng rằng anh phải triền miên thêm một lát nữa chứ?"



"Có chuyện quan trọng!" Dương Minh cũng không để ý đến lời chọc ghẹo của Vương Tiếu Yên, nghiêm túc hỏi: "Em có biết gia tộc Charles ở đâu không?"



"Gia tộc Charles? Có phải là cái gia tộc của tên Charles mà chúng ta gặp mấy hôm trước không?" Vương Tiếu Yên sửng sốt, không rõ vì sao Dương Minh lại đột nhiên hỏi cái này, nhưng mà có mặt Lao Feng và vợ của ông ta ở đây, cho nên Vương Tiếu Yên cũng không thể nào nói thẳng ra được.



"Đúng vậy, là bọn họ, anh tìm bọn họ có chút chuyện!" Dương Minh nói: "Em biết gia tộc của bọn họ ở đâu chứ?"



"Cái này thì em không rõ ràng" Vương Tiếu Yên cau mày lắc đầu, tuy rằng nàng cũng biết về chuyện gia tộc Charles, nhưng mà chỉ là nghe nói sơ sơ thôi, nếu muốn biết rõ thì chỉ cần gọi điện về cho cha, sẽ biết ngay gia tộc Charles đang ở đâu, nhưng mà, bây giờ Vương Tiếu Yên không tiện hỏi mấy cái này. Dương Minh nghe Vương Tiếu Yên nói xong, nhất thời nhíu mày, lúc đầu, hắn cứ tưởng là Vương Tiếu Yên biết chổ ở của gia tộc Charles, cho nên cũng không có hỏi thăm Chu Giai Giai, nhưng mà bây giờ xem ra, mình cần phải gọi điện cho Chu Giai Giai, sau đó hỏi đường nàng, tuy rằng hơi bị phiền, hơn nữa lòng tin sẽ bị giảm xuống, nhưng mà đây là biện pháp duy nhất rồi.



"Sư phụ, có phải ngài đang nói về cái gia tộc sát thủ không?" Lao Feng lúc này đột nhiên mở miệng.



Dương Minh vừa định trở về phòng, nghe Lao Feng nói xong, vội vã xoay người lại, kinh ngạc nhìn Lao Feng, nói: "Ông… ông biết bọn họ ở đâu?"



"Lúc con còn trẻ, chưa trở thành người thừa kế của gia tộc Feng, con đã từng đến gia tộc Charles, cho nên mới biết rõ, nhưng mà, sư phụ tìm họ làm gì?" Lao Feng gật đầu nói: "Có chuyện gì cần con hỗ trợ không? Tuy rằng lúc còn trẻ, bọn họ không chịu gặp con, nhưng mà bây giờ con đã là tộc trưởng rồi, nói thế nào cũng có chút uy tín!"