Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1114 : Hợp tác lâu dài

Ngày đăng: 11:36 19/04/20


Charley nhanh chóng chấp nhận sự thật này, không còn cách nào, thân phận của Dương Minh là từ trên cao nhìn xuống, bởi vì người ta là vua sát thủ đứng đầu giới sát thủ!



Cho nên, tâm tình của Charley trong nháy mắt trở nên bình thản lại, đúng vậy, ông không thể nào tiếp tục giả bộ được nữa, bởi vì người ta căn bản là có đủ tư cách để" bật" mình.



Bây giờ xem ra, Dương Minh có thể nhẹ nhàng đến phòng của mình, hơn nữa mình cũng nghe bất kỳ người nào báo cáo, cái này cũng không phải là quá ngẫu nhiên chứ? Điều này làm cho Charley âm thầm kinh hãi, không biết năng lực của Dương Minh cao cỡ nào!



Hành động lẻn vào không gây tiếng động như vậy, hơn nữa cũng không ai phát hiện, không biết Phương Thiên có làm được như vậy không? Chẳng lẽ là trò giỏi hơn thầy? Hay là Phương Thiên đã tiến bộ hơn? Hoặc là từ trước đến giờ, ông ta chưa từng bộc lộ hết thực lực của mình trước mặt người khác?



"Vua sát thủ đời sau thì không dám nhận, chỉ là đang thực tập thôi" Dương Minh cười cười, nhàn nhạt nói.



"Mặc kệ là nói thế nào, nếu vua sát thủ đã mở miệng, thì cái này, tôi đương nhiên không thể không nể mặt, Chu Thiên Tường liền giao cho cậu" Charley nhún vai: "Thật ra, hắn ta cũng biết quá nhiều chuyện rồi, nhưng tôi không đành lòng xuống tay, tôi dự định tiêm một ít thuốc cho hắn ta, để hắn mất đi trí nhớ"



"Mất trí nhớ?" Dương Minh nhíu mày: "Cái này không phải là cũng giống như trẻ mới sinh sao?"



"Nhưng mà bây giờ khẳng định là không cần thiết, bởi vì cậu có thân phận như vậy, hơn nữa hắn lại là cha vợ của cậu, nên tôi sẽ yên tâm, hắn sẽ không dám làm ra chuyện gì gây bất lợi cho tôi!" Charleyy cười nói.



"Vậy cảm ơn trước, chú Charley" Có thể giải quyết chuyện này trong hòa bình, cũng là điều Dương M? inh mong muốn, dù saoo thì hắn vẫn còn muốn hợp tác với gia tộc Charles mà, không hy vọng sẽ xảy ra xung đột.



"Haha, cậu gọi tôi một tiếng chú, làm cho tôi cảm thấy rất có mặt mũi. Không ngờ rằng Charley tôi cũng có một ngày trở thành trưởng bối của vua sát thủ" Charley khoái trá cười cười, nhìn ra, ông cũng rất thật tình.



"Vậy chuyện của Chú bá phụ quyết định như vậy, về phần Charles, con sẽ nói với hắn, nếu hắn có ý kiến gì, nói hắn trực tiếp đi gặp con!" Dương Minh cười nói.



"Đương nhiên" Charley do dự một chút, nói:: "Nhưng mà, chú cũng mong muốn con đừng làm tổn thưởng Charles, nó thích Chu Giai Giai là tự do của nó, còn Chu tiểu thư có đáp ứng hay không thì lại là một chuyện khác"



"Yên tâm đi, chú Charley, nói như thế nào thì con và Charles cũng có quan hệ không tệ, con cũng không có tàn bạo như chú tưởng tượng đâu, hồi nãy đe dọa như vậy cũng chỉ là muốn chú bình tĩnh lại, để con có thể nói chuyện được" Dương Minh cười cười, áy náy nói.



"Haha, con đã nói vậy thì chú yên tâm, Dương Minh, nếu con có gặp Charles, thì khuyên nó giúp chú, dù không thích công việc của gia tộc, thì nên cũng về thăm ông già này lúc rãnh rỗi. Dù sao bây giờ chú cũng đã lớn tuổi, cũng muốn có thể thời gian với nó!" Charley nói.



"Tốt, chú cứ yên tâm. Con sẽ nói" Dương Minh gật đầu nói.



"Ừ, con có thể dẫn Chu Thiên Tường đi, chú gọi điện cho hắn, để cho hắn cùng đi với con?" Charley hỏi.



"Không cần gấp, lần này con đến đây, còn có một việc muốn nói" Dương Minh do dự một chút rồi mở miệng, dù sao thì Dương Minh cũng đang tìm kiếm cơ hội để gặp Charley, bây giờ có rồi thì đương nhiên không thể bỏ qua.



"Còn chuyện gì sao?" Charley nghi hoặc hỏi, theo ông nghĩ, Dương Minh lần này tìm đến đây cũng bởi vì chuyện của Chu Thiên Tường, bây giờ chuyện này đã giải quyết xong, vậy Dương Minh còn cần gì nữa nhĩ?
"Ồ? Người hợp tác của con không biết?" Charley sửng sốt, vậy sao hai đứa có thể ở cùng một chổ? Không khỏi nghi hoặc hỏi: "Vậy con biết Vương Tiếu Yên làm cái gì không?"



"Cái này con cũng hỏi một lần, nhưng nàng không nói, con cũng không muốn hỏi nữa" Dương Minh lắc đầu nói.



"Được rồi, được rồi, chú sẽ giữ bí mật giúp con" Charley xém tí đã bật cười! Cái này mới chính là câu chuyện cười hay nhất mà ông từng nghe!



Vương Tiếu Yên bởi vì không muốn kết hôn nên mới bỏ nhà ra đi, nhưng mà không biết thế nào, chó ngáp phải ruồi vô thì gặp gỡ đồ đệ của vua sát thủ, hai người lại còn ở chung với nhau, mà hai người vẫn còn chưa biết thân phận của nhau, quả thật đúng là thần kỳ!



Nhưng mà, nếu Dương Minh và Vương Tiếu Yên đều không biết, thì Charley cũng không muốn nhiều chuyện, để cho bọn họ cứ tiếp tục quấn quít lấy nhau đi, đợi đến ngày biết được sự thật thì… không biết sẽ thế nào =))



"Dạ, vậy cảm ơn chú, đúng rồi, chú Charley, vẻ mặt củ? a chú là gì vậy?" Dương Minh kỳ quái nhìn nhìn nụ cười gian xảo của Charley, tại sao nhìn nó thấy gian gian?



"Không có gì, không có gì, chỉ là hôm nay đã giải quyết xong tâm bệnh lớn nhất của chú, làm cho chú hài lòng thôi!" Charley vội nói.



Dương Minh lắc đầu, cũng không hỏi nhiều: "Được rồi, vậy bây giờ con có thể mang Chu bá phụ đi?"



"Dĩ nhiên là được, để chú gọi điện cho hắn!" Charley gật đầu nói, lúc này ông đã hoàn toàn cam tâm tình nguyện, bởi vì Dương Minh đã đồng ý lời đề nghị, làm cho ông ta rất sảng khoái, về phần Chu Thiên Tường, chỉ là một chuyện vặt.



"Đúng rồi, chú Charley, trước mặt Chu bá phụ, xin chú cũng giữ bí mật giúp con, đừng nói ra thân phận của con nhé!" Dương Minh lại nói.



"Cái này là đương nhiên, nói thế nào thì đây cũng là chuyện của con mà!" Charley cười, cầm lấy điện thoại, gọi vào điện thoại trong phòng của Chu Thiên Tường.



Chu Thiên Tường lúc này sầu khổ trong phòng, tuy rằng Chu mẫu đã nói, kêu ông kéo dài thời gian, nhưng mà lúc này ông cũng không cho rằng bạn trai của con gái có thể giúp được gì, dù sao thì một người ở Trung Quốc, một người ở châu Âu, cách xa ngàn dặm, sao có thể quản được chuyện này?



Cho dù có thế lực bên châu âu, cũng chưa chắc đã đụng vào được chuyện của gia tộc Charles! Cho nên, lúc này, tâm tình của Chu Thiên Tường rất phức tạp, thì điện thoại trên bàn đột nhiên vang lên, làm cho Chu Thiên Tường càng thêm hoảng sợ.



"Alo?" Chu Thiên Tường nghe điện thoại.



"Thiên Tường à, tôi đây, bây giờ ông rãnh không? Đến phòng của tôi một chút được chứ?" Charley khách khí nói.



"Ơ? Được được, tôi qua ngay!" Chu Thiên Tường mặc dù kỳ quái rằng tại sao Charley lại trở nên khách khí như vậy, nhưng mà ông cũng nghĩ nhiều, bởi vì bây giờ ông đang đặt hết tâm tình lên trên người của Chu Giai Giai và người bạn trai của con nó, cho nên là gì rãnh rỗi mà suy nghĩ tại sao Charley lại đổi giọng?



"Được rồi, tôi chờ ông tại phòng khách" Charley gật đầu, nói xong liền cúp điện thoại, sau đó nói với Dương Minh: "Bây giờ hắn lập tức đến ngay, chúng ta bây giờ đã là hợp tác, sao chú có thể làm ra chuyện bất lợi với hắn? Haha"