Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1189 : Tiêu tan hiểu lầm
Ngày đăng: 11:37 19/04/20
Trong lúc Lý Đức Đỉnh đang đắc ý vô cùng, thầm nghĩ mình là một huấn luyện viên điền kinh, sao có thể để cho lão bất tử như ông đuổi kịp? Chị là, sau một giây, Lý Đức Đỉnh còn chưa kịp chạy xa, đã bị ông lão túm lấy cái áo.
"Thế nào? Còn muốn chạy?" Ông lão nói: "Trò con nít, lão tử từng là kiện tướng chạy tốc độ, còn không đuổi kịp mày sao?"
Lý Đức Đỉnh nghe xong, trong lòng thầm than khổ, đây là ai vậy! Cái trường này chẳng phải yếu thể dục sao? Bà già trước đó thì có học nhu đạo, còn ông già này thì lại là kiện tướng tốc độ! Tuy rằng mình am hiểu chạy đường dài, nhưng mà nếu ai có tập điền kinh đều biết, chạy đường dài chủ yếu dựa vào sức bền, còn chạy nhanh thì dựa vào sức bật, tăng tốc trong cự ly ngắn, chạy đường dài đương nhiên không phải đối thủ rồi.
"Không chạy!" Lý Đức Đỉnh lần này thật sự là bó tay, nhìn thấy đang có nhiều người vây xem, Lý Đức Đỉnh bất đắc dĩ móc một trăm đồng trong túi ra, đưa cho ông lão: "Được rồi, tôi đóng tiền phạt là được chứ gì!"
"Không có tiền lẻ, cho mày hai tờ biên lai!" Ông già xé hai tờ biên lai, giao cho Lý Đức Đỉnh, nói: "Một lát mày có thể phun thêm một bãi, nhưng nhớ cho rõ, giữ biên lai cho kỹ!"
Lý Đức Đỉnh giận đến sôi máu, nhưng mà lại không thể tính toán với ông già này, nhét hai tờ biên lai vào trong túi, đi đến sân vận động.
Vương Tiếu Yên thì không biết Lý Đức Đỉnh xảy ra chuyện, nàng cũng không tin Lý Đức Đỉnh dám làm gì mình, nếu mà hắn dám, thì nàng giết hắn là được.
Nhưng nội dung bên trong điện thoại lại làm cho Vương Tiếu Yên trầm tư, Triệu Oánh, người bạn cùng phòng với mình, là chị em tốt duy nhất của mình tại Tù? ng Giang, cẩn thận nghĩ lại thì gần đây đã lâu rồi nàng ta không liên lạc với mình! Cái này trước đây chưa từng có, tuy rằng hai người không ở chung nữa, nhưng mà bình thường cũng gặp mặt ăn uống, đi dạo này nọ. Có lẽ trong khoảng thời gian này mình bận việc của tổ chức sát thủ, lại cùng Dương Minh đi ra nước ngoài, vì thế không liên lạc với Triệu Oánh.
Mà Triệu Oánh, sao trong khoảng thời gian này không liên lạc với mình? Vương Tiếu Yên có chút kì quái, chẳng lẽ bởi vì mình đi nước ngoài, cho nên Triệu Oánh không liên hệ được với mình? Cái này thật ra cũng có khả năng, chỉ là Vương Tiếu Yên kiểm tra hộp thư thoại ở điện thoại, cũng không có ghi chép về cuộc gọi của Triệu Oánh.
Triệu Oánh không xảy ra chuyện chứ? Nghĩ đến đây, trong lòng Vương Tiếu Yên căng thẳng, vội lấy điện thoại ra, gọi điện thoại cho Triệu Oánh.
Triệu Oánh trong khoảng thời gian này, tâm tình cũng bình tĩnh lại không ít, không còn kích động như ban đầu, bình tĩnh nghĩ lại, thì lại càng nhớ Dương Minh nhiều hơn. Trước đó thì còn có Tôn Khiết và Tiếu Tình làm bạn, cho nên cũng không cô độc lắm.
Nhưng mà mấy ngày nay, Tiếu Tình thì bận nghiên cứu một đề tài quan trọng, ở lại trong trường học luôn, cũng ít có thời gian gặp mặt mọi người. Còn Tôn Khiết, cũng không biết vì sao, nói phải về Đông Hải một chút, nhưng lại mất liên lạc luôn, gọi điện thì tắt máy.
Triệu Oánh cũng không cho rằng Tôn Khiết đã xảy ra chuyện, dù sao thì loại chuyện phân tranh tài sản trong các gia tộc lớn, Triệu Oánh chỉ xem trên TV thôi, mà trong đời thường chuyện này rất hiếm xảy ra.
Vì thế Triệu Oánh cũng chỉ nghĩ rằng Tôn Khiết có chuyện gì đó làm chậm trễ thời gian mà thôi.
Đang ngồi buồn chán ăn cháo đậu xanh trong căn tin của trường học, Triệu Oánh bỗng nhiên có một cảm giác cô đơn vô cùng.
Tuy rằng đã làm quen với hai người bạn mới là Tiếu Tình và Tôn Khiết, nhưng mà bạn cũ của mình thì sao? Đột nhiên nhớ ra, mình và Vương Tiếu Yên đã lâu rồi không liên lạc với nhau.
"Xin lỗi, chị Oánh…" Nhìn thấy Triệu Oánh thất kinh, Vương Tiế? u Yên cũng vô cùng áy náy, giải thích: "Em và Dương Minh… xảy ra rất nhiều chuyện không ngờ được, cuối cùng đến với nhau… lúc đầu em chỉ muốn hợp tác với hắn, nhưng mà, em không thể khống chế tình cảm của mình…"
"Yên Yên, thật ra, em không cần phải áy náy với chị cái gì cả…." Nhìn thấy Vương Tiếu Yên trước mặt mình giống như một đứa con nít làm sai vậy, Triệu Oánh còn có thể trách được gì nàng? Hơn nữa, Vương Tiếu Yên cũng không cần phải áy náy làm gì.
"Chị Oánh, em biết chị thích Dương Minh… nhưng mà… có một số việc, thật sự không phải do em khống chế" Vương Tiếu Yên nói đến đây, giọng nói cũng có chút nghẹn nàng, quả thật, nàng không thể mất đi Dương Minh, mà về phương diện khác, cũng cảm thấy hổ thẹn với Triệu Oánh.
"Yên Yên, em không cần phải như vậy!" Trong nháy mắt, Triệu Oánh đã không còn oán giận gì việc Vương Tiếu Yên và Dương Minh gạt mình, bởi vì, Vương Tiếu Yên đã thẳng thắn như vậy, Triệu Oánh còn có thể tức giận và oán trách cái gì?
"Chị Oánh… chị… thật sự không giận?" Vương Tiếu Yên cẩn thận hỏi. Ở bên ngoài, nàng là một sát thủ máu lạnh, nhưng trước mặt Triệu Oánh lại là một cô em gái ngoan hiền, vả lại nàng thật sự không muốn phá hư quan hệ của mình với Triệu Oánh.
"Sao chị lại tức giận chứ?" Triệu Oánh lắc đầu: "Chuyện của chị và Dương Minh, cũng chưa đi đến đâu cả, muốn tức giận, cũng chưa đến lượt chị có quyền lên tiếng! Hơn nữa, tên Dương Minh này rất là hoa tâm, để cho hắn đi ra ngoài với người con gái khác, còn không bằng để hắn với em, chị cũng yên tâm hơn"
Vương Tiếu Yên nhất thời đỏ mặt, lắp bắp nói: "Chị Oánh, chị cứ chọc em, em nào có…"
"Được rồi, Yên Yên, đừng suy nghĩ nhiều, chuyện của chị và Dương Minh… haizzz… em quan tâm cũng vô dụng, chuyện của chị, chị tự rõ ràng" Triệu Oánh cười khổ: "Không phải là do chị không chịu, mà là, giữa hai người bọn chị, cũng không phải chỉ đồng ý là có thể giải quyết vấn đề!"
"Chị Oánh, thật ra em biết, Dương Minh rất thích chị, hay là, em nói với hắn cho?" Vương Tiếu Yên thấy Triệu Oánh sầu đờ, cũng khôi phục lại vẻ nghịch ngợm hồi trước, mở to mắt ra nói với Triệu Oánh.
"Đừng, ngàn vạn lần đừng!" Triệu Oánh hoảng sợ, vội vàng ngăn cản: "Chị… để chị tự nói…"
"Haha, vậy em không quan tâm nữa!" Vương Tiếu Yên cười, cười rất nhẹ nhàng, ngày hôm nay, rốt cục cũng đã có thể giải quyết cục nghẹn trong lòng.
"Haha" Không biết vì sao, mà tâm tình của Triệu Oánh cũng trở nên thanh thản hơn, nhìn Vương Tiếu Yên khả ái đối diện, Triệu Oánh thật sự không tìm được lý do để trách nàng.
Nếu như, sau này hai người thật sự trở thành chị em tốt, vậy chẳng phải là một chuyện rất tốt sao? THế như, chuyện của mình và Dương Minh, thật là khó giải quyết! Nói những lời này ra, còn khó hơn là lên trời nữa! Nhìn thấy phần ốp la thơm ngon trên bàn, Triệu Oánh đột nhiên thèm ăn, và cầm đũa lên… xoẹt xoẹt… giải quyết toàn bộ đồ ăn trên bàn, sau khi ăn xong, phát hiện ra Triệu Oánh đang? ngồi nhìn mình chăm chú, nàng ta nhất thời ngượng ngùng: "Chị đột nhiên thấy đói bụng…"
Lúc này, Vương Tiếu Yên cũng rốt cục có thể khẳng định, phiền não của Triệu Oánh đã được giải quyết! Triệu Oánh khẳng định là đã phát hiện ra chuyện của mình và Dương Minh, cho nên mới rầu rĩ không vui! Hay là, Triệu Oánh giận mình và Dương Minh có quan hệ mà không nói cho nàng biết?
Nghĩ đến đây, Vương Tiếu Yên liền rõ ràng, vì sao lâu như vậy mà Triệu Oánh cũng không liên lạc với mình, xem ra, Triệu Oánh đang chờ mình tự kể ra!