Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1243 : Gây ra phiền phức

Ngày đăng: 11:37 19/04/20


"Để tao nghĩ một chút, chỉ cần bọn họ còn ở Game Center, đây là địa bàn của chúng ta, chúng ta sẽ có biện pháp đối phó thôi!" Tiễn Đường Giang nhíu mày, bắt đầu suy tư, hắn muốn nghĩ biện pháp thật tốt, không chỉ gây phiền phức cho Dương Minh và Ngô Vân Sinh, mà còn muốn tạo ấn tượng tốt với Tôn Khiết và Dương Hân.



"Biện pháp gì?" Dư Thiên Trợ cũng hứng thú, hắn nghe Tiễn Đường Giang nói đúng, khu Game Center này là địa bàn của chúng, muốn làm chuyện gì, còn không dễ dàng sao?



"Hay là, chúng ta làm anh hùng cứu mỹ nhân?" Tiễn Đường Giang bằng cấp không cao, đương nhiên là chủ ý cũng không cao minh cho lắm, suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng đưa ra một ý kiến cùi bắp.



"Cứu mỹ nhân? Cứu thế nào? Cái tên Dương Minh kia thoạt nhìn có thực lực không kém" Dư Thiên Trợ do dự, dù sao hắn cũng vời mới bị đòn của Dương Minh xong mà: "Kêu thủ hạ của tao giả dạng làm côn đồ, phỏng chừng cũng không phải là đối thủ của Dương Minh!"



"Cái này mày nói đúng, nhưng mà cách của chúng ta đặc biệt hơn, cũng không cần phải tìm côn đồ để gây phiền phức đâu" Tiễn Đường Giang nói: "Chúng ta có thể dùng thủ đoạn cao minh hơn."



"Vậy thì quá tốt!" Dư Thiên Trợ vừa nghe không cần thủ hạ của mình ra tay, lập tức vui vẻ, dù sao thì đã bị Dương Minh ám ảnh rồi, cho nên không dám đấu với Dương Minh nữa, đến lúc đó không lấy lại được những gì đã mất, mà còn mất luôn những gì đang có thì bỏ mẹ, cho nên Dư Thiên Trợ nhất định phải cẩn thận.



"Tốt cái éo gì? Tao không phải là chưa nghĩ ra biện pháp sao?" Tiễn Đường Giang bực bội trừng mắt nhìn Dư Thiên Trợ.



Dư Thiên Trợ vội vã cúi đầu, ở đây nói thế nào cũng là địa bàn của Tiễn Đường Giang, khu Game Center này là do nhà của Tiễn Đường Giang mở, hắn ta còn phải dựa vào Tiễn Đường Giang để sinh tồn.



Tiễn Đường Giang tuy rằng không phải là một tên tốt lành gì, bình thường cũng có vài ý nghĩ xấu, nhưng mà muốn nghĩ ra một chủ ý khéo léo, muốn khống chế đối phương tại khu vực này, thì lại có chút khó khăn!



Tiễn Đường Giang trái nghĩ phải nghĩ, cũng không nghĩ ra được, vì thế đá Dư Thiên Trợ một cái, nói: "Mày bình thường không phải rất có năng lực sao? Tại sao lúc cần dùng đến mày thì mày lại ngồi dừng điện ra đó?"



"Tao." Dư Thiên Trợ cũng có chút ủy khuất, thầm nghĩ mày không nghĩ ra được, lại kêu tao nghĩ, cái này không phải là làm khó người khác sao? Chờ một chút. dừng điện? Dư Thiên Trợ bỗng nhiên giật mình, giống như là được một ông thần nào đó đạp trúng đầu vậy, nhất thời nghĩ ra một chủ ý tuyệt diệu, vỗ đùi nói: "Tiễn ca, tao có rồi!"
Ngô Vân Sinh cũng hiểu được dụng ý của Dương Minh, liền cười cảm kích với hắn, mà Tôn Khiết cũng sẽ không nói thẳng ra, chỉ vui vẻ cười nói: "Vậy cũng được,. anh. ở dưới với Ngô Vân Sinh hộ giá cho bọn em được rồi!"



"không thành vấn đề!" Dương Minh gật đầu nói: "Đi thôi anh rể, chúng ta đi mua vé!"



Thấy Dương Minh và Tôn Khiết đã nói như vậy, Dương Hân đương nhiên là sẽ không nói thêm gì nữa, trong lòng cũng vô cùng cảm kích Dương Minh. Người em này tuy không phải ruột, nhưng mà lại càng thân thiết hơn cả em ruột, xem ra mình không có bị lầm.



"Vừa rồi cảm ơn cậu, Dương Minh!" Đi về phía trước vài bước, Ngô Vân Sinh mới nhỏ giọng nói với Dương Minh.



"Khách khí cái gì chứ!" Dương Minh cười nói: "Đều là người một nhà, em đương nhiên là nên suy nghĩ cho anh rồi!"



"Từ nhỏ anh đã bị say xe rồi, cho nên không thích mấy thứ này, vì thế." Ngô Vân Sinh cười khổ nói: "Cái này không phải là sợ, mà là không chịu nổi tốc độ của nó!"



"Em hiểu mà!" Dương Minh khoát tay nói: "Thể chất của mỗi người không giống nhau, không thể miễn cưỡng được!"



Thấy Dương Minh hiểu, Ngô Vân Sinh cũng vui vẻ, cũng thân thiết hơn với Dương Minh một chút, hai người sau khi mua vé cho Tôn Khiết và Dương Hân xong, liền trở về.



"Tiểu Khiết, chị Dương Hân, vé đây, chúng ta xếp hàng đi!" Dương Minh nói với Tôn Khiết và Dương Hân.



"Tốt!" Tôn Khiết và Dương Hân đi đến, phát hiện ra người chơi trò xe bay này rất nhiều, xếp thành một hàng dài, phỏng chừng là phải đợi hai đợt mới đến lượt.