Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1276 : Bạn trai của cô đâu?

Ngày đăng: 11:37 19/04/20


"Làm bạn trai của tôi? Để tôi suy nghĩ một chút." Vương Hiểu Nhiễm vô cùng đắc ý, nhưng mà trên mặt vẫn không lộ ra vẻ gì cả, vẫn tiếp tục khóc lóc như cũ, quả thật là không nhìn ra được suy nghĩ của nàng.



Vu Trì thấp thỏm, nhưng mà hắn cũng có chút đau khổ, hắn nghĩ cuộc sống hạnh phúc tốt đẹp vừa mới bắt đầu, sao có thể vì chuyện của Vương Hiểu Nhiễm mà mất đi chứ?



Vu Trì pát hiện ra, ở trong công ty còn thú vị hơn ở chổ của ông già nhiều. Ở nhà, cùng lắm là chỉ có mấy người đi theo xu nịnh mình, còn ở đây, thì có đến N người đi theo, sự chênh lệch trong đó, đương nhiên là làm cho Vu Trì nghĩ, cuộc sống bây giờ tốt hơn lúc trước nhiều.



Hơn nữa, trong công ty, mình cũng không cần phải làm gì cả, chỉ đợi hết tháng lãnh tiền lương thôi, tuy rằng không nhiều, nhưng mà được lãnh đạo khách khí, điều này khiến cho Vu Trì có cảm giác lâng lâng! Hắn sợ chuyện này mà lộ ra ngoài, truyền đến tai của em họ, thì mình sẽ tống cổ về nhà, cho nên Vu Trì đặc biệt cẩn thận: "Hiểu Nhiễm, em đáp ứng anh đi, còn suy nghĩ cái gì nữa, hai ta đều có hảo cảm cho nhau, hơn nữa cũng đã làm chuyện không nên làm rồi, em còn suy nghĩ cái gì nữa?"



"A. được rồi." Vương Hiểu Nhiễm rốt cục đã rụt rè gật đầu, đồng ý lời theo đuổi của Vu Trì.



Vu Trì nghe Vương Hiểu Nhiễm trả lời xong, trong lòng vui vẻ, nhất thời lại tràn đầy hy vọng vào cuộc sống, tâm tình sảng khoái, tâm tư cũng bay bổng, nhìn thấy mỹ nhân đầy sức sống bên cạnh mình, trong lòng cũng khẽ động ;" Hiểu Nhiễm, bây giờ còn sớm, chúng ta làm thêm một lần nữa nha? Tối qua anh uống say quá, cũng không nhớ được cảm giác gì cả."



"Anh thật đáng ghét, người ta mới lần đầu tiên, anh cũng không biết thương tiếc người ta." Vương Hiểu Nhiễm làm nũng, giọng nói ngọt đến mức làm cho Vu Trì cảm thấy đầu khớp xương như muốn rụng xuống hết vậy.



Vì thế, dưới sự" ỡm ờ" của Vương Hiểu Nhiễm, Vu Trì đã trở thành một con thú, nhưng mà Vương Hiểu Nhiễm cũng không quên diễn trò, trong đau đớn cũng có kèm theo vui sướng, làm cho Vu Trì không nghi ngờ nàng, cho rằng ngày hôm nay của nàng đúng là lần thứ hai.



Vốn tưởng rằng, sau một đêm, mọi chuyện sẽ trở nên bình thường lại, sau khi về nhà Kinh Tiểu Lộ cẩn thận suy nghĩ lại, lời đồn để hại kẻ trí, nếu như mình vội vã làm sáng tỏ, vậy thì lại khiến cho người ta hoài nghi, biện pháp tốt nhất lúc này là giả vờ câm điếc, làm bộ như không biết, chuyện này rồi cũng sẽ qua thôi.



Nhưng mà lần này Kinh Tiểu Lộ đã nghĩ sai rồi, sáng sớm hôm sau khi nàng đến công ty, ngay cả người vệ sinh trong công ty cũng nhìn nàng bằng ánh mắt quái dị, có thể biết là tốc độ lan tin đồn nhanh đến mức nào rồi, chỉ sau một ngày mà mọi người đều biết.



Lúc đầu, Kinh Tiểu Lộ còn có thể giữ bình tĩnh một cách tự nhiên, nhưng mà càng ngày càng có nhiều ánh mắt kì quái nhìn nàng và nhỏ to nghị luận, khiến cho Kinh Tiểu Lộ cảm thấy cả người không được tự nhiên! Nhất là khi lên lầu, mọi người còn bắt đầu soi mói vóc dáng của nàng, sự kính nể trước đây cũng không còn một chút gì nữa.



Trước đó, mọi người nghe nói Kinh Tiểu Lộ rất có bối cảnh, bạn trai của nàng có quan hệ không tầm thường với chủ tịch, cho nên tất cả đều khách khí với nàng.



Nhưng mà bây giờ, sau khi có bài viết đó, rất nhiều người liền tin, ba người thành một hội, hai người thành một nhóm, cứ như thế mà bàn tán, mọi người đều cho rằng cái bài viết kia là sự thật, mà lời đồn về bối cảnh của Kinh Tiểu Lộ cũng trở thành lời khoác lác của nàng, dù sao thì cũng không ai thấy qua bạn trai trong truyền thuyết của nàng, mà đọc xong cái bài viết trên mạng ấy, mọi người thấy nó thực tế hơn, cho nên tất cả đều có khuynh hướng nghiêng về phía bài viết đó.



Mà Kinh Tiểu Lộ cũng trở thành một kẻ khoác lám hám giàu trong mắt mọi người, lời nói và cách làm không thống nhất. Còn Kinh Tiểu Lộ thì bị chọc muốn nổ tung lên, nhưng mà cũng không tránh được, chẳng lẽ đi đập những người này, làm như vậy cũng không được, nàng không thể đánh hết tất cả mọi người được?



Trở về phòng làm việc, Kinh Tiểu Lộ càng nghĩ càng thấy tủi thân, cái này là gì thế này? Rốt cục là ai thiếu đạo đức đến thế, làm ra loại chuyện như vậy? Mình đê tiện như vậy sao? Một tháng sử dụng bản thân để đổi lấy một ngày lái BMW, mình ngu vậy sao?




"Vậy thì quá tốt!" Kinh Tiểu Lộ nghe Lâm Chỉ Vận nói xong, tinh thần lập tức tỉnh táo lại, giơ nắm tay lên, sau đó nói: "Để mình biết đó là ai, nhình nhất định sẽ không buông tha đâu!" Nhưng mà ngay sau đó, Kinh Tiểu Lộ lại trở nên buồn bã: "Nhưng mà Giai Giai bận rộn như vậy, có thể giúp mình sao."



Kinh Tiểu Lộ cùng lắm là chỉ ăn cơm cùng với Chu Giai Giai mà thôi, tuy rằng thoạt nhìn có vẻ quen thuộc, nhưng mà ai có thể bảo đảm là quan hệ của hai người thuộc loại thân thiết? không thể nào so sánh giống như Lâm Chỉ Vận hay là Cát Hân Dao được cả, cho nên Kinh Tiểu Lộ sợ Chu Giai Giai không chịu giúp, bởi vì Chu Giai Giai còn phải tham gia vào tổ nghiên cứu đề tài gì đó nữa, nàng có thời gian quản chuyện này của mình sao?



"Như vậy đi, buổi tối mình trở về hỏi giúp bạn cho" Lâm Chỉ Vận suy nghĩ một chút rồi nói, nàng cũng không dám đáp ứng thay cho Chu Giai Giai, nhưng mà nàng vẫn cố gắng nói giúp Kinh Tiểu Lộ trước mặt Chu Giai Giai.



Nàng là một cô gái rất nhiệt tình như vậy đó, nàng nghĩ, Kinh Tiểu Lộ bị người ta hãm hại, đã khó chịu lắm rồi, nếu như có thể giúp nàng ta tìm được kẻ chủ mưu, vậy thì sẽ trả lại được sự trong sạch cho nàng ta.



Kinh Tiểu Lộ nói hết tâm sự với Cát Hân Dao, Lâm Chỉ Vận, nhất là việc Lâm Chỉ Vận đáp ứng nàng đi nhờ Chu Giai Giai hỗ trợ, cho nên Kinh Tiểu Lộ trở nên thoải mái không ít, không còn áp lực như khi trở về nữa, thay đồ xong, liền nói đi học.



Buổi tối nay Lâm Chỉ Vận không có khóa, nói chuyện với Cát Hân Dao một hồi, liền rời khỏi ký túc xá, ngày hôm nay Dương Minh đã dặn rồi, muốn nàng trở về sớm một chút, luyện tập cái trò ném phi đao.



"Tiểu Lộ?" Kinh Tiểu Lộ đang đứng dưới ký túc xá chờ Lâm Chỉ Vận, tối nay Trần Mộng Nghiên có khóa, tối nay Dương Minh lại không có khóa, cho nên dự định đón Lâm Chỉ Vận về, hai người luyện tập ném phi đao một hồi, rồi đi dón Trần Mộng Nghiên tan học luôn.



Đậu xe lại một bên đường, Dương Minh cũng không ngồi trong xe, mà trực tiếp leo xuống xe, đứng một bên, hắn ngồi trong chiếc BMW này, có thể hấp dẫn một số ánh mắt, mà sự mờ ám trong ánh mắt đó thì khỏi cần nói, khiến cho Dương Minh khó chịu, thầm than rằng nữ sinh bây giờ thật là cởi mở, chỉ vì tiền và hư vinh mà không tiếc dùng thân thể để trao đổi.



Coi TV thấy có nhiều tin tức nói về những anh nhà giàu đẹp trai lái BMW đến dụ dỗ những em hám giàu, chơi xong bỏ hay là đem đi bán này nọ, cho nên Dương Minh cũng lười ứng phó với các nàng, trực tiếp nhảy xuống xe, đứng một bên, làm ra vẻ không quen biết gì chiếc xe đó cả. Và đúng là khi mấy cô nữ sinh đi từ xa đến, thấy trong xe không có ai, lại nhìn Dương Minh đứng bên cạnh, cũng không có liên hệ gì với nhau cả, thất vọng rời đi.



Dù sao thì bây giờ Dương Minh mặc đồ cũng giống một sinh viên nghèo, quần áo là loại bình thường, nếu không muốn nói là rẻ tiền, không ai nghĩ rằng hắn có liên hệ với công tử nhà giàu đẹp trai lại lái xe xịn cả.



Dương Minh đứng chờ Lâm Chỉ Vận không lâu, liền thấy Kinh Tiểu Lộ cúi đầu đi ra, mà đi rất nhanh, làm như không phát hiện ra mình, nhất thời khiến cho Dương Minh tò mò.



Nếu đổi lại là bình thường, mình đứng ở đây, Kinh Tiểu Lộ tuyệt đối sẽ nhìn thấy, nhưng mà lần này nàng ta lại không thấy mình, cũng không biết là trong đầu nàng ta đang có suy nghĩ gì, vì thế Dương Minh lên tiếng gọi nàng.



"A?" Kinh Tiểu Lộ sửng sốt, không nghĩ rằng có người gọi mình, quay đầu lại, phát hiện là Dương Minh, có chút mừng rỡ, nhưng lại có chút tức giận.



Mừng là vì nhìn thấy được Dương Minh. Nhưng lại giận là vì nhớ lại lời nói của Vương Hiểu Nhiễm chiều nay, nếu Dương Minh thật sự đáp ứng mình, để mình làm tình nhân của hắn, như vậy thì sẽ đến lái xe đưa đón mình, như vậy cũng sẽ không gây ra lời đồn trong công ty rồi.