Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1277 : Phỉ báng đến từ chính đồng sự
Ngày đăng: 11:37 19/04/20
Nhưng mà Kinh Tiểu Lộ cũng biết, cảm giác của Dương Minh đối với mình không có mãnh liệt, chỉ có thể là hảo cảm mà thôi, nhưng mà không đến nổi thích đâu, cho nên chuyện này cũng không thể trách Dương Minh được, Dương Minh không đến đón đưa mình cũng là bình thường.
Nghĩ đến đây, Kinh Tiểu Lộ cảm thấy nhụt chí, nói năng cũng trở nên lộn xộn: "Dương Minh? Anh tìm em?"
Lời này vừa nói ra khỏi miệng, Kinh Tiểu Lộ liền cảm thấy ngu ngu một cách khó hiểu, Dương Minh đương nhiên là không có khả năng đến tìm nàng rồi, ở chổ này hiển nhiên là chờ Lâm Chỉ Vận xuống lầu rồi, cái này không phải là tự mình đa tình sao? Nhất thời đỏ mặt.
"Tôi." Dương Minh nghe Kinh Tiểu Lộ hỏi như thế, cũng ngượng ngùng, nếu nói rằng không phải đến tìm Kinh Tiểu Lộ, vậy thì đúng là không cho Kinh Tiểu Lộ mặt mũi rồi, người ta dù sao cũng là con gái mà, ít nhiều gì cũng nên chừa cho người ta cái mặt chứ, nhưng mà nếu Dương Minh nói là đến tìm nàng, thì lại có cảm giác nói dối không chớp mắt, cho nên Dương Minh hoàn toàn không biết trả lời câu hỏi của Kinh Tiểu Lộ thế nào.
"Haha, không sao đâu." Kinh Tiểu Lộ cũng cảm nhận được, trong lòng đang loạn, nên không muốn nói nhiều lời, phất tay với Dương Minh: "Em còn có khóa, đi học trước."
Nhìn thấy Kinh Tiểu Lộ rời đi, Dương Minh vô cùng kì quái, cô nàng này rốt cục là bị gì thế nhĩ? không giống như tác phong bi2h thường chút nào cả? Bình thường nếu Kinh Tiểu Lộ thấy mình, khẳng định sẽ quấn quýt lấy mình, nhưng mà sao ngày hôm nay nàng ta lại trực tiếp đi học thế, cái này khiến cho Dương Minh hoài nghi Kinh Tiểu Lộ có phải là đã từ bỏ ý định theo đuổi mình rồi không? Thay đổi tính tình à?
Nhưng mà, Dương Minh rất hiểu Kinh Tiểu Lộ, biết nàng ta không có khả năng đổi tính được, nếu như nàng ta dễ dàng từ bỏ như vậy, thì lúc đầu mình cũng không cần phải khuyên bảo nàng ta lâu như vậy.
Cho nên, Dương Minh nghĩ rằng, Kinh Tiểu Lộ khẳng định là có chuyện! Thấy dáng vẻ thất hồn của nàng, tựa hồ như đang có tâm sự, Dương Minh muốn đuổi theo hỏi vài câu, nhưng mà Kinh Tiểu Lộ đã đi xa rồi.
Dù sao hai người bây giờ cũng đã là bạn bè, Kinh Tiểu Lộ có vấn đề, Dương Minh không có khả năng mặc kệ, ít nhất là cũng hỏi thăm vài câu.
Trong lúc Dương Minh đang do dự, thì đã thấy Lâm Chỉ Vận đi ra rồi, liền từ bỏ ý định đuổi theo Kinh Tiểu Lộ, phất tay với Lâm Chỉ Vận: "Chỉ Vận, ở đây này!"
Lâm Chỉ Vận bước đến, nhưng mà lại cau mày nói: "Thấy rồi, ngoài cửa chỉ có một mình anh là nam sinh htoi6, em đương nhiên là nhìn thấy, trời cũng đâu có tối"
Dương Minh thấy Lâm Chỉ Vận nhíu mày, cũng có chút kì quái, ngày hôm nay bị cái gì vậy nhĩ? Lúc đầu Kinh Tiểu Lộ bước ra, cũng mang dáng vẻ đầy tâm sự, bây giờ đến Lâm Chỉ Vận cũng có bộ dáng giống Kinh Tiểu Lộ, không khỏi buồn phiền hỏi: "Chỉ Vận, em sao thế?"
Lâm Chỉ Vận cau mày suy nghĩ, mình có chuyện muốn nhờ Chu Giai Giai, cũng không thể giấu được Dương Minh, huống chi Dương Minh có quen biết vớ i Kinh Tiểu Lộ, tuy rằng không biết quan hệ của hai người có thân thiết hay không, nhưng mà cũng cần hỏi ý kiến của Dương Minh đã.
Vì thế, Lâm Chỉ Vận liền nói: "Dương Minh, Kinh Tiểu Lộ. anh biết không?" Lâm Chỉ Vận không biết chuyện giữa Dương Minh và Kinh Tiểu Lộ, chỉ biết lúc đầu nàng và Dương Minh, Trần Mộng Nghiên có mâu thuẫn thôi, sau này đã được hóa giải, Dương Minh cũng giúp nàng tìm một công việc, sau đó có qua lại hay không cũng không biết, cho nên Lâm Chỉ Vận không dám xác định là Dương Minh còn nhớ Kinh Tiểu Lộ.
"Ừ, anh biết, đương nhiên là biết" Dương Minh gật đầu, vô thức nghĩ đến bộ dáng mang nặng tâm sự của Kinh Tiểu Lộ, chẳng lẽ có liên quan đến chuyện Lâm Chỉ Vận sắp nói.
"Thì ra anh còn nhớ rõ nàng. vậy thì tốt rồi." Lâm Chỉ Vận rất sợ Dương Minh đã quên Kinh Tiểu Lộ, như vậy thì đúng là không có biện pháp để nói cho Dương Minh biết.
"Anh đến trường tìm Tiểu Lộ và Giai Giai, sau đó đến công ty một chuyến, giải quyết luôn chuyện này" Dương Minh nói: "Đúng rồi, một lát đồ ăn đến, em cứ ăn trước đi, chờ Mộng Nghiên về rồi cùng ăn tiếp, anh có khả năng sẽ không về đâu"
"Vâng" Lâm Chỉ Vận gật đầu.
Dương Minh dặn dò xong, lập tức ra khỏi cửa, gọi điện thoại cho Chu Giai Giai, muốn hỏi nàng ta có bận hay không: "Giai Giai, đang ở trường?" Sau khi điện thoại được chuyển, Dương Minh liền hỏi.
"Dương Minh?" Chu Giai Giai nghe thấy giọng nói của Dương Minh, lập tức vui vẻ, tuy rằng ngày hôm qua vừa gặp mặt hắn, nhưng mà khi yêu rồi không gặp một ngày như cách ba thu vậy, Chu Giai Giai tuy rằng bận tối mặt tối mày luôn, nhưng mà trong lòng rất nhớ Dương Minh: "Em đang ở trong trường, em còn đang ở phòng thí nghiệm cùng chị Tiếu Tình nghiên cứu một vấn đề."
"À, như vậy à, thế khi nào em rãnh?" Dương Minh không ngờ rằng đã trễ như vậy rồi mà Chu Giai Giai vẫn còn bận nghiên cứu, vẫn chưa nghỉ ngơi.
"Một lát nữa. có khả năng là sẽ làm đến khuya, sao vậy, có chuyện à?" Chu Giai Giai cũng uốn đi gặp Dương Minh lắm, nhưng mà bên này thật sự còn rất nhiều chuyện, không thể phân thân ra được.
"Là như vậy, trong công ty của anh, có một người gửi một bài viết nặc danh lên mạng phỉ báng đồng sự, anh muốn nhờ em điều tra giúp anh, là máy tính của ai gửi el6n!" Dương Minh hỏi.
"Thì ra là thế" Vừa nghe Dương Minh có chuyện quan trọng, Chu Giai Giai lập tức nghiêm túc lại: "Vậy em nói với chị Tiếu Tình một tiếng"
Nếu như Dương Minh chỉ muốn gặp mình, hoặc là muốn dẫn mình đi ăn cơm, thì Chu Giai Giai tuy rằng cũng muốn đi, nhưng sẽ không bỏ việc trong tay xuống, thế nhưng nếu Dương Minh có chuyện quan trọng cần nhờ, thì Chu Giai Giai đương nhiên là sẽ xin Tiếu Tình nghỉ ngay.
"Vậy được, em nói với Tình Tình một tiếng, lo xong chuyện của em đi, có thể là một lát nữa anh mới đến, chờ anh đến rồi thì sẽ gọi cho em sau" Dương Minh nói với Chu Giai Giai.
Dương Minh trực tiếp gọi Tiếu Tình là Tình Tình, cũng bời vì quan hệ của hắn và Tiếu Tình đã bị Chu Giai Giai biết, cho nên cũng không cần phải giấu nữa, càng giấu thì càng khiến cho Chu Giai Giai cảm thấy Dương Minh không tin tưởng nàng vậy.
Mà bây giờ Dương Minh cần phải đi tìm Kinh Tiểu Lộ trước, vừa rồi thấy hình dạng của Kinh Tiểu Lộ như vậy, có vẻ như nàng muốn đi học, nhưng không biết là nàng có đến lớp không, hay là giữa đường xin nghỉ, cho nên Dương Minh muốn xác nhận một chút, cũng để cho Chu Giai Giai lo xong chuyện bên này.
Đi xe đến dưới lầu phòng học hệ nghệ thuật, Dương Minh gọi điện thoại cho Kinh Tiểu Lộ, nhưng mà điện thoại reo lên hai tiếng đã bị cắt, chắc là Kinh Tiểu Lộ đang đi học, không tiện tiếp điện thoại.
Quả nhiên, không lâu sau, Dương Minh nhận được tin nhắn của Kinh Tiểu Lộ: "Làm gì vậy? Em đang đi học mà"
"Anh đang ở dưới lầu phòng học của em nè, bây giờ em có thể xuống không?" Đã lâu rồi Dương Minh không có nhắn tin điện thoại, cho nên cảm thấy mới lạ, vật lộn nửa ngày mới ra được một tin nhắn, vì thế cũng không nói nhiều, chờ Kinh Tiểu Lộ xuống rồi nói tiếp.
Kinh Tiểu Lộ đang ngồi nghe giảng, điện thoại trong túi áo đột nhiên lại rung lên, lấy ra nhìn, là tin nhắn của Dương Minh gửi đến!.