Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 128 : Sao lại là cô ta?

Ngày đăng: 11:28 19/04/20


Thường thì trên đời có vài chuyện là như thế, có nhà vui có nhà buồn, cũng có người sướng có người khổ, cũng có đôi khi lại được thưởng thục niềm vui sướng trên sự đau khổ của người khác. Ít nhất là tình trạng của Dương Minh và thằng tóc vàng ấy.



Trong nháy mắt, bóp tiền của Dương Minh đã có thêm hai ngàn đồng, hắn cũng thấy ngượng ngượng, mặc dù gần đây đã có quyết tâm làm giàu" chân chính", nhưng mà trong khoảng thời gian này, toàn bộ tiền thu vào đều là do cướp đoạt mà ra. Đầu tiên là lấy mấy ngàn đồng từ trong tay của Cơ Thủy Sanh, lần thứ hai là đánh cuộc với thằng kia ở trước cổng trường, còn lần này là do thằng ku kia xui xẻo.



Thật ra thì … hắn không có hứng thú với cách kiếm tiền này, cho nên lần đầu tiên lấy được cũng tặng cho một cô gái, thậm chí bản thân còn không biết cô ta là ai. Lần thứ hai tiện tay cho Lý Đại Cương một nửa, riêng chỉ có lần này chẳng có ai bên cạnh nên đành phải nhét vào bóp.



Dương Minh không phải là một kẻ keo kiệt, vì là đại sự không thể là một người keo kệt. Đặc điểm này hết sức thích hợp với Dương Minh.



Đi đến nhà của Trương Tân, Trương Tân lập tức oán giận nói: "Sao đến trễ vậy, từ nhà mày đến đây cùng lắm là mười phút, còn cái này hơn bốn mươi phút, mày có lê lết đến đây cũng không chậm vậy"



"Hồi nãy tao có đến nhà một người bạn, không phải đã nói với mày rồi sao, hơn nữa tao ngồi tàu điện đến, không phải đón xe!" Dương Minh nói.



"Trời, trong người mày cũng có mấy chục vạn, mà lại còn ngồi tàu điện, sao mà keo quá vậy!" Trương Tân biểu môi nói.



Keo kiệt? Cho đến bây giờ, Dương Minh vẫn không cho rằng bản thân mình là người keo kiệt. Xài tiền đúng mục đích thì hắn không bao giờ tiếc, chỉ là hắn không muốn lãng phí, cho nên mới tiết kiệm. Mẹ kiếp, cái này là tiết kiệm, chứ không phải là keo kiệt.



"Thứ nhất, ở nhà người bạn tao không thể đón xe đến đây, thứ hai, cho dù có đón xe, cũng không nhanh bằng tàu điện, lần trước tao đi nhờ xe của người ta đến đây cũng mất hơn nửa giờ" Dương Minh cười khổ đáp: "Thứ ba, tao làm gì có mấy chục vạn trong người?"



"Phỉ thúy của mày …" Trương Tân sửng sốt, lập tức nhớ ra khối phỉ thúy kia đã bị đánh cắp, không khỏi ngượng ngùng nói: "Thì để ba tao bồi thường lại cho mày, hơn nữa, không phải mày đi cược thạch kiếm được nhiều đá như vậy sao, đại khái là cũng có một chút giá trị chứ"



Được Trương Tân nhắc nhở, Dương Minh mới nhớ ra, mình còn rất nhiều đá gửi ở công ti Trương Giải Phóng, mà mấy cái này đều là tiền cả. Không có tiền, không có cửa đấu với Vương Chí Đào!



"Ờ, khi nào đi đến công ti của ba mày?" Dương Minh được nhắc nhở liền lập tức nhớ ra, và muốn biết ngay đống đá của mình có giá trị bao nhiêu.



"Chiều đi, nóng quá trời! Đúng rồi, khi nãy tao onl vừa quen với một em, nói là trưa nay sẽ show hàng cho tao xem, sao, lát cùng xem không?" Trương Tân cười dâm.



Dương Minh là người từng trải trong lãnh vực này, hơn nữa còn có tiểu yêu tinh Lam Lăng bên cạnh, cho nên cũng đã không còn hứng thú với mấy cái vụ đi săn gái kiểu này. Nhưng mà … đàn ông là đều là những động vật thích đi săn, cho nên, khi nghe Trương Tân nói, trong lòng hắn lập tức ngứa lên.



"Show hàng hả, không chút kích thích. Thôi kệ, tại không có gì làm, xem chút đỡ buồn" Dương Minh làm bộ nghiêm trang nói.
"Mày cho nó coi JJ rồi sao?" Dương Minh hỏi.



"Không, hôm qua cho nó xem cái hình của thằng ngoại quốc mà thôi" Trương Tân cười nói.



"Vậy ngày mai mày tính làm gì?"



"Ngày mai? Nếu ngày mai nó muốn xem, thì tao cho nó xem, nếu không được thì cho vào danh sách đen" Trương Tân thản nhiên đáp: "Tao không muốn bị lộ mặt trên truyenfull.vn"



"Mẹ kiếp, sao mày hèn quá vậy!" Dương Minh giơ ngón giữa lên nói.



"Hèn? Mày không hèn sao, không hèn thì đừng nhìn" Trương Tân nhếch miệng, khinh thường đáp.



"Như vậy cũng được, ngày mai nhất định nha!"



Chat sex và show hàng trên truyenfull.vn hiện giờ rất lưu hành, có thể nói là những thứ này khá nguy hại cho thanh thiến niên, nhưng đứng từ góc độ pháp luật mà nói, rất có khó có thể buộc tội được chuyện này. Dù là ảnh hưởng đến văn hóa, nhưng cũng không thể cấm.



Dương Minh không phải là hòa thượng, hiển nhiên không quan tâm đến chuyện này. Có mỡ dâng đến miệng tội gì không ăn?



Trương Tân thỉnh thoảng vẫn gõ gõ vào vài câu khích lệ này nọ abc, nói chung là cổ vũ cho nàng ta thoát y, còn hắn từ từ thưởng thức.



Rốt cục, mị lực bảo bối đã cởi sạch sẽ đồ trên người, sau đó bắt đầu giang hai chân ra, lấy tay sờ xuống, và …



Khi mị lực bảo bối xoay người lại, mặt của nàng cũng hiện lên trên màn hình.



"Hả" Dương Minh nhìn thấy rõ tướng mạo của mị lực bảo bối, lập tức á khẩu đứng hình.



Sao lại là cô ta?