Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1297 : Chơi lớn, bị thương
Ngày đăng: 11:37 19/04/20
Nhưng mà, bây giờ Dương Minh đã đạt đến một trình độ khác, vượt qua khỏi cảnh giới Idol trong mắt mọi người rồi, nếu so ra thì, Lâm Chỉ Vận đối với bọn họ mà nói thì cũng chỉ là một thần tượng mà thôi, nhưng còn Dương Minh bây giờ đã trở thành đại anh hùng, đại hiệp khách, võ lâm cao thủ rồi!
Người thanh niên sùng bái nhất cái gì? Đương nhiên là những cao thủ hiếm gặp trong truyền thuyết! Hành động của Dương Minh làm cho bọn họ cảm thấy máu nóng như đang sôi trào vậy! Người thanh niên nào mà không từng có một giấc mộng làm hiệp khách?
Có ai khi còn nhỏ coi những phim chưởng, phim kiếm hiệp đánh nhau loạn xạ mà không ảo tưởng sau này mình sẽ trở thành một đại hiệp có võ công cao cường?
Nhưng mà, trưởng thành theo nắm thánh, rất nhiều người cũng trở nên rõ ràng, đây là một việc không có khả năng xảy ra.
Thời làm này làm còn có võ lâm cao thủ? Cho dù có cao thủ tồn tại thì cũng đã ẩn cư trong rừng trên núi rồi, căn bản là không xuất hiện đi lại trên đường.
Cho nên, màn biễu diễn đặc sắc của Dương Minh vừa rồi đã làm cho mọi người sôi trào máu nóng, Dương Minh đã biến thành một đại hiệp thần võ trong truyền hình, mà Nhâm Kiện Nhân và Lý Gia Sinh đã trở thành hai tên ác bá vô sỉ, bọn chúng nhiều lần muốn hãm hại đại hiệp, bày mưu tính kế giết đại hiệp, đến cuối cùng bị đại hiệp đánh cho má nhận không ra luôn!
Mà hình tượng của Nhâm Kiện Nhân, quả thật là rất phù hợp cho vai diễn này, không để hắn đi đóng phim quả thật là tiếc cho một tài năng, biểu tình của hắn và Lý Gia Sinh đều vô cùng hay, nghiến răng tức giận, nhưng mà bởi vì không thể làm gì được, cho nên đành phải giả điếc luôn, không nói được một lời.
Nhìn thấy Dương Minh cầm micro nói chuyện, Nhâm Kiện Nhân và Lý Giai Sinh giật mình, thầm nghĩ không tốt, Dương Minh không phải là muốn gây bất lợi cho hội quán Tae Kwon Do chứ? Thời khắc bây giờ, uy tính của Dương Minh đã đạt đến đỉnh điểm, lúc này Dương Minh nói cái gì, phỏng chừng là người bên dưới sẽ tin như thánh, nếu như Dương Minh thật sự nói xấu về hội quán, thì chắc chắn hội quán sẽ xong đời.
Đương nhiên, bọn chúng đã xem thường Dương Minh quá đáng rồi, Dương Minh sao có khả năng nói xấu hội quán Tae Kwon Do của chúng chứ? Mặc kệ là thế nào thì cái hội quán này vẫn do trường học ủng hộ, là một hội quán chính quy, nếu Dương Minh nói xấu về hội quán, chẳng khác nào nói xấu trước mặt sinh viên, nói xấu trước mặt lãnh đạo sao?
Cho nên, Dương Minh mới không ngu đến nổi như vậy, bây giờ danh tiếng của hội quán Tae Kwon Do đã tự mất rồi, Dương Minh không cần phải làm gì nữa, cũng không cần phải đánh cho đến chết, đối với hắn cũng không có chổ tốt, vả lại cũng làm ảnh hưởng đến hình tượng của hắn.
Dương Minh lúc này không phải là nói xấu về hội quán Tae Kwon Do, mà muốn giải thích cho hai tên kia một chút, để cho sóng gió im lặng xuống một chút. Đừng nghĩ Dương Minh là nhân từ, hắn để cho hai tên này ở lại trên đài, là vì muốn giáo huấn Nhâm Kiện Nhân thôi! Sát chiêu của Dương Minh còn chưa ra, sao có thể để cho chúng xuống dễ dàng được?
"Xem ra, mọi người rất là nể mặt tôi, cảm ơn mọi người" Dương Minh nhìn thấy bên dưới im lặng không còn tiếng động, cũng có chút bất ngờ, chính hắn cũng không ngờ rằng ảnh hưởng của hắn lại mạnh như vậy, chỉ cần một câu nói thôi đã làm cho mọi người bên dưới im lặng lại, nhìn mình, chờ mình nói chuyện.
"Dương Minh V5! Dương Minh V5!" Bên dưới bắt đầu hô khẩu hiệu.
Dương Minh giơ hai tay lên, ý bảo mọi người yên tĩnh lại một chút, cười nói: "Các bạn, tôi và xã trưởng Nhâm Kiện Nhân cùng phó xã trưởng Lý Gia Sinh đến đây là để cho mọi người một tiết mục biểu diễn đặc sắc, cũng không phải là đến để đánh nhau trên đây, mọi người nhất định phải nhớ rõ! Chúng ta là sinh viên, là những người có tố chất, sao có thể làm ra những chuyện không có tố chất như vậy?"
"Đúng vậy, nhưng mà hình như có người không có tố chất!"
Đương nhiên, Dương Minh là giả bộ kinh ngạc, còn Lâm Chỉ Vận là kinh ngạc thật sự. Nhưng mà Dương Minh giấu rất khéo, cho nên không thể nhìn thấy sự giả vờ trên mặt của hắn.
"không thể nào? Tự nhiên lại có máu?" Người bên dưới rốt cục đã hồi phục lại tinh thần, kinh hoảng nhìn Nhâm Kiện Nhân trên đài, thấy khuôn mặt của hắn đầy máu, trông có vẻ kinh khủng vô cùng.
Đương nhiên, mọi người không biết Lý Gia Sinh và Nhâm Kiện Nhân đang đùa cái gì, nhưng mà phần lớn mọi người đều đã có suy đoán! Bởi vì động tác của hai tên này đã được mọi người nhìn thấy.
"không có năng lực, mà lại muốn bắt chước Dương Minh và Lâm Chỉ Vận, xong đời chưa? Bị thương rồi à?" Cái kèn đồng và cái miệng trời đánh của Điền Đông Hoa bắt đầu phát huy công dụng, tuy rằng hai không thấy rõ vì sao hai người lại mắc sai lầm, nhưng mà hắn vẫn cố gắng làm ra vẻ mình hiểu rõ nhất.
Trong suy nghĩ của phần lớn mọi người ở đây, thì cũng có cách nhìn giống như Điền Đông Hoa vậy, chỉ là không xác định được thôi, cũng không nói ra, bây giờ Điền Đông Hoa đã mở đầu rồi, tất cả mọi người đều cho rằng như thế.
"Đúng vậy, không có bản lĩnh, còn muốn học theo người ta? Cái này thì hay rồi, chơi tiếp đi, chơi đến tàn phế luôn đi!"
Đối với những người còn chưa hiểu gì, nghe mọi người nói như vậy, cũng đã rõ ràng, tin lời của đám đông, thì ra hai tên Nhâm Kiện Nhân và Lý Gia Sinh này thấy Dương Minh và Lâm Chỉ Vận nổi tiếng, trong lòng khó chịu, nên cũng muốn bắt chước theo người ta! Vì thế, Nhâm Kiện Nhân liền ném ra phi đao có độ khó cao, Nhâm Kiện Nhân cũng muốn cúi thân xuống thấp giống Dương Minh, nhưng mà không ngờ rằng, kỹ thuật không giống được như Dương Minh, không dùng trái táo tiếp, mà lại dùng cái mặt!
"Xảy ra chuyện gì? Người của hội sinh viên đâu! Đi xem xảy ra chuyện gì!" Lãnh đạo trường học cũng hồi phục từ trong nổi khiếp sợ, nhanh chóng hô to lên.
Ngày lễ nghệ thuật của trường mà xảy ra chuyện như vậy, lãnh đạo trường học đương nhiên là khẩn trương rồi, nhanh chóng tìm người của hội sinh viên để giải quyết! Từ Khiêm vốn đang dương dương tự đắc ở sau cánh gà, cảm thấy mình thật đúng là thông minh quá đi, tốn nhiều sức mời Dương Minh và Lâm Chỉ Vận về biểu diễn, kết quả là đạt được một sự chấn động không ngờ.
Về phần Nhâm Kiện Nhân và Lý Gia Sinh bị mất mặt trên sân khấu, Từ Khiêm muốn nhúng tay vào cũng không được, tuy rằng Lý Gia Sinh và Nhâm Kiện Nhân đều thuộc về xã đoàn của trường, theo lý thuyết thì cũng là người của hội sinh viên, nhưng mà cuộc tỷ thí này là do họ nói ra, bây giờ tự làm mất mặt, Từ Khiêm cũng không có biện pháp gì. So với sự oanh động của lễ nghệ thuật, thì việc hy sinh của bọn họ cũng đáng.
Thế nhưng, Từ Khiêm không kịp đắc ý được bao lâu, thì đã nghe thấy những tiếng kêu kinh khủng từ bên ngoài truyền vào, hắn không biết chuyện gì đã xảy ra, vén cái màn lên coi, vừa nhìn liền không khỏi hoảng sợ!
Chỉ thấy Nhâm Kiện Nhân đang ôm một bên má trái, máu tươi từ trong kẽ tay chảy ra, rất là kinh khủng! Còn Lý Gia Sinh thì quỳ xuống đất không đứng dậy, Từ Khiêm cũng không biết hắn đã bị gì.
Lý Gia Sinh không phải là không muốn đứng lên, mà là đùi phải của hắn thật sự rất đau và mềm nhũn, mặc dù hắn cảm thấy khó hiểu, nhưng mà lại nghĩ rằng vết thương ở đùi phát tác, chống đỡ không được, cho nên mới quỳ xuống đất.
Nhưng mà hắn không ngờ rằng, cái phi đao sai lầm của mình, và Nhâm Kiện Nhân tự nhiên muốn học theo Dương Minh, cúi người xuống đón nó! Kết quả là phi đao bay thẳng đến mặt, chém thẳng vào mặt của Nhâm Kiện Nhân!