Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1358 : Bữa cơm Vương gia

Ngày đăng: 11:38 19/04/20


"Yên tâm đi!" Phương Thiên cười lặng lẽ: "Ông nghĩ tôi còn có thể phạm lại sai lầm lúc đầu sao?"



"Đúng vậy, nếu không phải vì chuyện của ông, thì chúng ta cũng không ước định như vậy, không hạn chế đồ đệ của ông có bao nhiêu bạn gái, nói cách khác, sợ rằng sẽ còn xảy ra bi kịch lúc đầu" Vương Tung Sơn cảm thán: "Nhưng mà, lúc đầu tại sao ông lại cố chấp như vậy? Tuy rằng lúc đầu không có cái quy định đó, nhưng mà nếu ông cố ý dụ dỗ Vương Nhược Thủy, thì cha tôi cũng không phản đối"



"Haizzz, đừng nói nữa, tư tưởng không theo kịp thời đại" Phương Thiên đỏ mặt khoát tay: "Nếu như thu nhận thằng Dương Minh này làm đồ đệ, thì tôi cũng sẽ không phạm vào sai lầm này"



"Đồ đệ của ông là một thằng hoa tâm" Vương Tung Sơn nhíu mày: "Nếu không phải do nó đã làm với Yên Yên, thì lần từ hôn này, tôi đã đồng ý rồi, haizzz, nhiều bạn gái như vậy, tôi sợ Yên Yên bị ăn hiếp!"



"Thôi đi!" Phương Thiên trợn trắng mắt: "Ai dám ăn hiếp nó? Lúc đầutôi không cưới Nhược thủy, cũng là sợ nàng ta và vợ tôi không hợp lời, liền rút đao ra chém nhau"



"Nói cũng phải" Vương Tung Sơn gật đầu: "Yên Yên cũng là sát thủ mà"



Phương Thiên cười cười, ngoài miệng không nói gì, nhưng trong lòng lại không cho là đúng, Phương Thiên rất rõ ràng năng lực của Dương Minh, tin rằng hắn có thể xử lý tốt chuyện này.



"Đúng rồi, ông nghĩ, kế hoạch từ hôn của chúng ta, có nên nói cho Nhược Thủy biết không?" Phương Thiên bỗng nhiên nhớ ra việc Vương Nhược Thủy muốn nhúng tay vào, còn muốn luận võ với Dương Minh nữa, vội vã hỏi.



"Cái này." Vương Tung Sơn do dự, vốn, trò từ hôn này sẽ kết thúc khi Dương Minh gặp mặt với Vương Tiếu Yên, nhưng mà bây giờ lại nổi sóng gió lên, Vương Nhược Thủy muốn tham gia vào: "Tôi thấy, đầu tiên không nên nói cho nàng biết, có nàng tham gia vào, sẽ có ý tứ hơn"



"Có nàng tham gia vào thì tôi không sợ, chỉ sợ chuyện này càng phức tạp hơn" Phương Thiên cười khổ nói.




Cho nên, Phương Thiên đã nói như vậy, Dương Minh đành phải nói: "Được rồi, vậy con xuống"



Dương Minh đi theo Phương Thiên và Vương Tung Sơn xuống lầu, dọc đường đi, qua vài chổ, những đệ tử của Vương gia đều buông công việc trong tay xuống, cung kính đứng một bên, chờ bọn họ đi qua, rồi mới tiếp tục công việc.



"Đúng rồi, chú Vương, con gái của chú có ở nhà hay không?" Dương Minh bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề quan trọng, đó chính là buổi tiệc tối hôm nay, con gái của Vương Tung Sơn, cũng chính là vị hôn thê của mình, có đếm tham gia hay không? Nếu như mà nàng ta có đến, thì mình có thể tỏ ý sớm, cho dù có Vương Nhược Thủy ở đây, thì cũng không thể làm được gì.



"À, nó không có nhà" Vương Tung Sơn xua tay nói: "Nó đi ra ngoài mua ít đồ rồi, có lẽ ngày mai mới trở về"



Dương Minh âm thầm thở dài, không được gặp mặt, thạm thời đừng gặp, để tránh cho việc bị xấu hổ. Còn về việc của Vương Nhược Thủy, mong rằng bên Phương Thiên có thể nhanh chóng thuyết phục bà ta, đừng có luận võ này nọ. Đến nhà ăn, cũng không thấy Vương Nhược Thủy đâu cả, Dương Minh nhìn quanh một chút, có thể là bà ta đến trễ? Tâm tình khẩn trương của Dương Minh cũng giảm bớt một chút, đi theo Phương Thiên và Vương Tung Sơn vào, đến cái bàn tròn trong phòng.



"Cái này. chú Vương, con ngồi giữa hai người được không?" Dương Minh do dự một chút rồi hỏi.



Nếu con gái của Vương Tung Sơn không có ở đây, thì bữa cơm này cũng chỉ có bốn người ngồi ăn. Nếu như Vương Tung Sơn và Phương Thiên ngồi chung với nhau, như vậy thì vô luận là Dương Minh ngồi bên nào, cũng không tránh khỏi việc ngồi cạnh Vương Nhược Thủy, cho nên Dương Minh mới đưa ra yêu cầu này.



Nếu như đổi lại là chổ khác, yêu cầu của Dương Minh như vậy, sẽ rất là quá đáng, dù sao thì ngồi giữa hai người trưởng bối, mà làm như vậy thì có vẻ hắn là chủ, nhưng mà bây giờ chỉ có bốn người thôi, không cần phân chủ hay khách, nên Dương Minh mới mạo muội đưa ra yêu cầu này.



Phương Thiên và Vương Tung Sơn đương nhiên là cũng hiểu được thế cục hiện tại, hai người bọn họ một là anh trai ruột của bà ta, người kia là người tình trong mộng của bà ta. Vương Nhược Thủy rời nhà hơn hai mươi năm mới về, hai người muốn thân cận còn không kịp, cho nên khi Dương Minh đưa ra yêu cầu này, cũng được bọn họ đồng ý.